Nhà Huyền Học Nhỏ Dựa Vào Đoán Mệnh Trở Thành Đỉnh Lưu


Lục Chi Đông khế mất nhìn hai người đang an tĩnh dã làm đà điểu: “Sao lại không nói lời nào?”
“Anh cả.

” Lục Chi Bắc cười gượng hai tiếng.

Mặt Lục Chi Đông anh trầm xuống: “Em còn có mặt mũi để cười?”
Lục Chi Bắc khóc không ra nước mắt: “….

Rõ ràng là anh cả kêu em nói chuyện.


Lục Chi Đông liếc mắt nhìn anh một cái: “Em nghe lời như vậy sao? Anh kêu em đưa Chi Chi đi chơi, làm thế nào mà chơi vào cả Cục Cảnh Sát?”
“Việc này cũng không trách em được.

” Lục Chi Bắc nhìn về phía đầu sỏ gây tội Chi Chi: “Tiểu Chi Chi, em nói cho anh cả biết hôm nay đã xảy ra chuyện gì.


Chết đạo hữu bất tử bần đạo, Chi Chi vừa mới về nhà, khẳng định sẽ không bị anh cả mắng.

Chi Chi không dám tin mà nhìn Lục Chi Bắc, anh tư thế nhưng không có một chút tình nghĩa anh em nào cả.


Lục Chi Bắc chột dạ dời đi tầm mắt, anh cũng không muốn nha, ai bảo anh cả tức giận còn đáng sợ hơn cha của anh.

“….

” Chi Chi hít sâu một hơi, quyết định thẳng thắn: “anh cả, là do em đoán mệnh cho người khác bị gì cảnh sát bắt.


Kỳ thật Lục Chi Đông đã tìm hiểu rõ đầu đuôi sự việc, lúc đầu cảnh sát lo lắng rằng Chi Chi bị lão tứ bắt cóc, cho nên mới đưa đến Cục Cảnh Sát để nghiệm chứng thân phận, việc sau đó một người cảnh sát dò hỏi Chi Chi cũng là trùng hợp, hoàn toàn thuộc về tai bay vạ gió.

Sau khi nhận được điện thoại Lục Chi Đông lo lắng Chi Chi bị dọa sợ cho nên mới vội vàng chạy tới: “Chi Chi có bị dọa sợ hay không?”
Chi Chi lắc đầu, trên khuôn mặt trắng nõn lộ ra tia tự đắc, lá gan của cô bé rất lớn, ngay cả ma quỷ cũng không sợ.

Lục Chi Đông thấy cô bé thật sự không sợ hãi, cúi đầu cười cười: “Không bị dọa sợ là tốt rồi.


“Ở công viên nhiều người hỗn loạn, về sau Chi Chi không được một mình chạy lung tung nữa, nếu như gặp được người xấu em sẽ không đối phó được đâu.


Chi Chi ngẩng đầu lên: “Em có thể nhận biết được người xấu.



Lục Chi Đông nhướng mày: “Nhưng mà em còn nhỏ như vậy, nếu như người xấu muốn bắt em đi thì phải làm sao?”
Chi Chi chớp chớp mắt, trong ánh mắt hiện lên một nụ cười xấu xa: “Vậy em lập chiêu quỷ để hù dọa hắn ta.


“Chi Chi có thể chiêu quỷ sao? Có chút lợi hại.

” Lục Chi Đông đối với những thứ này vẫn là có chút không tin, lời trong lời ngoài đều là dùng để dỗ dành Chi Chi: “Nhưng cho dù Chi Chi có lợi hại đến đâu thì vẫn chỉ là một bạn nhỏ, nếu như em gặp nguy hiểm bọn anh sẽ lo lắng, sau này đi nơi nào phải có người lớn đi cùng mới được.


Trong lòng Chi Chi cảm thấy không cần, nhưng sợ nếu từ chối anh cả sẽ thương tâm, nên vẫn gật gật đầu, nhưng lại không nhịn được mà cường điệu nói một câu: “Em không sợ đâu.


“Tốt, em đương nhiên là không sợ.

” Lục Chi Đông nở nụ cười, em gái nhỏ đáng yêu như vậy, không thể đánh mất, nếu không muốn khóc cũng không có chỗ để khóc.

“Chi Chi nói chuyện thật giống như ông cụ non.

” Lục Chi Bắc cười xoa xoa gương mặt của Chi Chi, mềm mụp sờ phi thường tốt.

“Em đã trưởng thành rồi.

” Chi Chi né tránh móng vuốt của anh tư, thẳng thắn sống lưng, nỗ lực làm cho lời nói của mình càng có thêm sức thuyết phục: “Em đã sớm không phải con nít ba tuổi.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui