“ Nói thật” Con ngươi rõ ràng đen tối của anh, nháy mắt biến thành đôi mắt sắc bén của chim ưng, sâu không đáy, dường như tùy lúc trở thành con dã thú mất khống chế.
“ Không thích nữa!” Tiêu Mộng Mộng hét to lên
Trước đây mắt cô bị mù, mới thích loại hoàng tử thối nát như anh, con rùa vương bát đản chỉ biết nghĩ đến nữ nhân!
“ A!” Giang Dập Huân cười nhẹ, khoan thai đứng dậy, chạm vào áo tắm, tao nhã chỉnh lại “ Cô có thể đi rồi!”
Tiêu Mộng Mông như nhận được đặc xá lớn, chạy một mạch ra khỏi phòng anh.
Giang Dập Huân hướng về âm thanh đóng cửa thật mạnh, ý cười bên môi càng đậm, trong đôi mắt long lanh có một loại giảo hoạt mưu mô lộ rõ.
Tiêu Mộng Mộng!
Cuối cùng cũng thoát khỏi cô rồi!
Hà hà!
Giang Dập Huân vứt người lên giường, nụ cười bên môi có thể làm cho người ta lạc mất linh hồn
Thật không thể ngời, lúc nhỏ tiểu nha đầu bi bi bô bô khi lớn lên, lại trông như thế này a!
Bố anh và bố của Tiêu Mộng Mộng là huynh đệ kết nghĩa, nhớ khi đó, cô chỉ có 5, 6 tuổi, cô và ba mẹ cô thường đến nhà anh ăn cơm, anh hơn cô 2 tuổi, hai người gần như là oan gia, gặp nhau là cấu, véo...giống như hai con gà con đánh nhau.
Sau đó, cô và ông nội đi ra nước ngoài, hai người không còn liên hệ, năm ngoái cô mới về.
Ba mẹ anh và ba mẹ cô muốn bọn họ trở thành một đôi, nói chuyện với cô, cô liền nổi giận, đi ra khỏi nhà.
Mà anh đương nhiên cũng không thích cô, bây giờ đều là tự do yêu đương, hôn nhân ai còn do cha mẹ sắp đặt, huống hồ, Tiêu Mộng Mộng khi nhỏ, à, không, khi đó vẫn gọi cô là Tiêu Ấu Ấu, Mộng Mộng là tên mụ ( tên đặt khi mới đẻ) mà mẹ cô đặt cho, sau đó thì không dùng nữa, đoán chừng là không muốn cho người ta biết cô là đại tiểu thư Tiêu gia Tiêu Ấu Ấu, mới dùng cái tên Tiêu Mộng Mộng này.
Tiêu Ấu Ấu khi nhỏ không có ai thích, vừa hung hãn vừa đanh đá, một tiểu ma nữ ỷ lại được nuông chiều mà kiêu ngạo, có quỷ mới thích cô ta.
Sau đó, cha mẹ cô rất vui mừng báo cho anh một tin tức vô cùng kinh ngạc ------cô thích Giang Dập Huân.
Mà anh............ anh vốn tên Giang Dật Phàm, rất yêu thích ca hát nhảy múa, khi ra mắt làng giải trí, để che giấu thân phận chủ nhân tập đoàn nhà họ Giang, đổi tiên thành Giang Dập Huân.
Tiêu Mộng Mộng lại thích anh!
Thế thì còn gì nữa?
Cô mặc dù thích anh, nhưng anh không có thích cô a!
Nếu vì cô thích anh, bọn họ sẽ bị hai bên gia đình ra sức ép buộc, anh chẳng phải bị thiệt thòi rồi?
Nên, anh cố ý gửi giấy thông báo nhập học của học viện Tinh Hải đến cho cô, cố ý bảo Minh Thiếu Vũ tiếp cận cô, cô ý mang cô vào biệt thự Tinh Hải, sau đó.........lại cố ý giả bộ không đứng đắn, làm cô ghét anh!
Nên, bây giờ, mục đích của anh đã đạt được rồi!
Tiêu Mộng Mộng hiện tại rất ghét Giang Dập Huân, tuyệt đối không muốn kết hôn với anh nữa, hà hà !!
Mà anh, đáp ứng với bá phụ Tiêu sẽ chăm sóc cho cô cũng làm xong rồi!
Anh cho cô vào học viện Tinh Hải, lại cho ở tại biệt thự Tinh Hải của anh, trong mắt anh đã là cực hạn rồi, anh đích thân chăm sóc cô, tuyệt đối không để cô nhận bất kì oan ức là được rồi ! ! !
Mặc dù anh không thích cô, nhưng vì tĩnh nghĩa giữa bố mẹ anh và bố mẹ cô đã đến mức vô cùng sâu đậm, vì giao tình giữa hai nhà, anh cũng nên chăm sóc tốt cô.
Thế là, Tiêu Mộng Mộng đáng thương bị nam thần trong mơ của mình lừa gạt rồi, sau khi trở về phòng, nước mắt đau thương rơi lã chã, mộng đẹp vỡ tan rồi
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...