Linh Lung giống như nghe thấy Nạp Lam nói, không hề phát ra tiếng
khóc và nói lời vô nghĩa, vẻ mặt cũng bình thản rất nhiều, lần này nàng
thật đã ngủ, không hề mơ thấy ác mộng.
“Tại sao lại ngủ?” Nạp Lam nhíu mày nói.
Tiểu Thuận Tử nhìn lên giường dò xét một cái, có chút đồng tình
nói:“Nhìn dáng vẻ của Linh Lung cô nương xem ra rất mệt, giống như thật
lâu không có giấc ngủ ngon,cho nên mới mơ thấy ác mộng.”.
“Ưm! Hình như là đúng là như vậy, không biết nàng nói người giết cha mình là ai?” Nạp Lam trầm ngâm .
“Hoàng Thượng rất quan tâm?” Tiểu Thuận Tử dò hỏi.
Khuôn mặt tuấn tú của Nạp Lam không khỏi đỏ lên, không khỏi có chút
xấu hổ chuyển thành giận dữ hỏi lại:“Nàng có liên quan gì đến trẫm? Trẫm làm sao quan tâm nàng?”.
“Nô tài cũng thấy không có chuyện đó.Nếu hoàng thượng không thích
Linh Lung cô nương, nô tài sẽ gọi người đưa nàng chuyển đến điện Hoạ Mi
Tiểu Trúc, cũng không để cho nàng ngủ ở trên giường của hoàng thượng,
gây trở ngại Hoàng Thượng nghỉ ngơi, có phải hay không?” Tiểu Thuận Tử
cố ý nói. Hắn xem chủ tử có thể trả lời như thế nàoㄍーㄥ
Dưới tình thế cấp bách Nạp Lam khẽ gọi,“Chậm đã! Nàng thật khó khăn
mới ngủ được, các ngươi lỡ như đánh thức nàng, nàng lại khóc lên, đến
lúc đó ngươi phụ trách dỗ nàng sao?”.
Tiểu Thuận Tử giả bộ không có nhìn ra vẻ mặt ân cần của chủ tử, rất phối hợp hỏi:“Vậy ý Hoàng Thượng là……”.
“Cứ cho nàng ngủ ở nơi này, đừng đuổi nàng đi,lúc này mới có thể lộ
rõ lòng nhân từ của trẫm, bằng không xú nha đầu này còn tưởng rằng trẫm
có tâm địa ác độc.” Nạp Lam tự bào chữa cho mình.
Tiểu Thuận Tử cười ra mặt, cũng không nên phá tâm tư của tiểu hoàng.“ Hoàng Thượng quả nhiên nhân từ.Nếu Linh Lung cô nương biết, tuyệt đối
cảm động vô cùng.”.
Nạp Lam không khỏi đắc chí,“Vốn nên cảm động, long sàng của trẫm cho tới bây giờ chưa cho nữ nhân ngủ qua .Nếu nàng biết,ấn tượng đối với
trẫm sẽ thay đổi.”.
“Đó là chuyện đương nhiên .” Tiểu thuận tử cười liệt miệng, cố ý vô
tình hỏi:“Vậy đêm nay Hoàng Thượng ngủ ở chỗ nào? Cần nô tài sai người
chuẩn bị không?”.
Nạp Lam thỉnh thoảng ngắm trộm Linh Lung vẻ mặt của nàng khi ngủ thật ngây thơ, cũng không dám biểu hiện rõ ràng.
“Không cần, trẫm không có buồn ngủ.” Nếu xú nha đầu này tỉnh dậy, có
thể giống như ngủ làm người ta thương mến, không chọc hắn tức giận, hắn sẽ nguyện ý thu nàng làm phi tần, thậm chí phong nàng làm hậu đều được.
Sắc mặt của Tiểu Thuận Tử nghiêm lại,“Chuyện này không thể được,
Hoàng Thượng, đêm đã tối, ngày mai còn phải lâm triều, không ngủ sớm làm sao có tinh thần? Không bằng mời Hoàng Thượng nhường một chút, ngủ
chung giường với Linh Lung cô nương……”.
“Ngươi muốn trẫm bị xú nha đầu này tát nửa sao?” Nạp Lam tức giận hỏi.
“Nô tài không dám.” Tiểu Thuận Tử ấp úng nói.
Khuôn mặt tuấn túcủa Nạp Lam ửng đỏ, có chút không tự nhiên hắng
giọng nói:“Trẫm…… Trẫm cũng không phải là tiểu nhân lợi dụng lúc người
ta gặp khó khăn, cho dù muốn lâm hạnh, cũng phải chờ thần chí nàng tỉnh
táo mới tiến hành.”.
Nói tóm lại, Hoàng Thượng không chống chọi với Linh Lung cô nương .Trong lòng của Tiểu Thuận Tử mừng thầm.
“Việc này thần sẽ an bài, chỉ cần chờ thân thể Linh Lung cô nương
khỏe hẳn, Hoàng Thượng là có thể tuyên chỉ đưa nàng đến Cam Lộ Điện thị
tẩm , đến lúc đó Linh Lung cô nương sẽ thành người của Hoàng Thượng, tự
nhiên ngoan ngoãn nghe lời, không dám chống đối với Hoàng Thượng.”.
Nghĩ đến hình ảnh nàng mềm mại nằm trong long hắn hầu hạ, thân thể
của Nạp Lam nổi lên lửa nóng. Mặc dù không có cằm súng đạn thật đi ra
chiến trường, đối với chuyện nam nữ hắn cũng cũng phải rất xa lạ, từ
lúc đăng cơ các lão thái giám mang tới nhiều tranh cung xuân, lúc ấy hắn chỉ tiếc qua đã thấy tỉnh tỉnh mê mê,cho đến giờ phút này,hắn mới chân
chính lĩnh ngộ đến khổ tâm kia.
Nạp Lam lộ vẻ mặt lung túng, ho nhẹ một tiếng nói:“Việc này không vội, về sau nói.”.
Trong lòng của Tiểu Thuận Tử cười thầm. Không thể tưởng được tiểu
hoàng đế trước giờ cuồng vọng kiêu ngạo, bây giờ không chỉ có đỏ mặt,
còn học theo người khác tưởng tượng, xem ra Linh Lung cô nương quả nhiên là khắc tinh của hoàng thượng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...