Nhà Cung Cấp Cẩu Lương

Quần chúng vây xem yên lặng ngay lập tức.

“Phụt...” Triệu Tiểu Dã bật cười đầu tiên, “Vị tiểu cô nương này đọc lời thoại rất lưu loát.”

Bạch Niệm Niệm thì trừng mắt há hốc mồm: Chẳng lẽ đây chính là “trợn mắt nói bậy” trong truyền thuyết?

Nhìn điệu bộ thổ hào đổ dầu đổ muối vẩy gia vị lung tung lúc Khang lão đại không có thịt không vui nấu ăn, là có thể tưởng tượng ra được mùi vị của món ăn này rồi. Dù cho Bái kiến nữ vương bệ hạ có thể ăn hết một ngụm3đi nữa, nhưng ở hạng mục “dinh dưỡng”, nó cũng không đủ quy cách đạt 2 điểm, huống chi điều kiện vệ sinh còn kém cỏi như vậy. Còn “tạo dáng mới mẻ độc đáo”, thì càng vô căn cứ hơn.

“Cô em này bị dọa sợ ngu luôn rồi hả?”

“Ha ha ha, rốt cuộc tôi đã biết cái gì gọi là mở to mắt nói dóc rồi.”

“Cô ta còn chưa ăn nữa mà...”

“Kỹ năng diễn xuất quá kém cỏi, trừ điểm!”


Ai cũng có thể nhận ra là có chuyện gì, nhưng mà dáng vẻ của đương sự Không quên2tình đầu vẫn điềm tĩnh như thường. Hắn vẫn thản nhiên nhìn bàn giám khảo, giống như là vốn cũng không nghe thấy lời nói của Bái kiến nữ vương bệ hạ vậy.

“Sao anh ấy chẳng nói gì hết vậy?” Bạch Niệm Niệm nhíu mày lại, lẩm bẩm.

“Có lẽ là không muốn so đo với cô bé kia thôi, dù sao cũng còn hai giám khảo nữa mà.” Triệu Tiểu Dã nói.

Giám khảo số 2 vẫn còn đang ăn, quai hàm phồng lên, ra hiệu cho số 3 nhận xét trước. Thôn trưởng thôn Bao cỏ nhìn Không quên0tình đầu một cái, lộ ra một nụ cười bí hiểm. Mặc dù ông ta chỉ là một NPC, nhưng tiêu chuẩn chấm điểm của NPC Thiên đường sành ăn được bình quân lại dựa trên tổng hợp số liệu điều tra của vô số kẻ tham ăn. Nói cách khác, công bằng hơn người chơi làm giám khảo, chỗ không tốt chính là quá máy móc sách vở, thiếu sự linh hoạt.

Trưởng thôn vuốt râu, chậm rãi mở miệng: “Món Nạm bò hầm cà chua này, có màu sắc tươi đẹp, khiến cho người thèm thuồng, kích cỡ0mỗi miếng thịt đều đặn như nhau, vừa đủ để cho vào miệng, quan sát 2 điểm; chua, mặn, ngọt vừa phải, nước dùng đậm đà, vị thì ngon hương thì thơm, vị giác 2 điểm; nguyên liệu nấu ăn tươi mới, phối hợp với nhau rất hợp lý, bổ sắt bổ máu, dinh dưỡng 2 điểm.”

Bái kiến nữ vương bệ hạ trừng mắt nhìn NPC, tiếc là NPC lại phớt lờ cô ta, tiếp tục nhận xét nói: “Người thi đấu nóng lòng muốn thắng thì có thể hiểu được, nhưng vì quá gấp gáp cho nên khó3tránh khỏi làm ảnh hưởng tới chất lượng của món ăn. Nếu như có thể hầm thêm mấy phút nữa thì sẽ khiến cho nguyên liệu nấu ăn mềm mại hơn, cũng sẽ hoàn hảo hơn, cho nên, về chất lượng 1 điểm. Giá thành vừa phải, thêm 1 điểm, tổng điểm là 8 điểm.”

Cho dù đối phương chỉ là một NPC, Không quên tình đầu vẫn bày tỏ cảm ơn.


Trưởng thôn gật đầu một cái, rồi quay sang nói với Khang lão đại không có thịt không vui: “Món thịt kho tàu này, có màu sắc hấp dẫn, nhưng kỹ thuật xắt thịt thì không thể khen ngợi được, quan sát 1 điểm; dùng nhiều dầu, nhiều muối, nhiều nước màu, cho dù mùi thơm bay đi xa năm mét thì cũng chỉ được vẻ bề ngoài thôi, cần phải nâng cao thêm về mùi vị, cho nên cảm nhận vị giác cùng chất lượng đều 1 điểm; thức ăn chín hay sống đều dùng cùng một bộ dụng cụ làm bếp, đây là điều kiêng kỵ nhất trong lúc nấu ăn, vì vậy không đạt dinh dưỡng; nhưng mà, có thể trong vòng 30 phút ngắn ngủi đã nấu được một nồi thịt kho mềm mại như vậy thì đã đủ thấy được kỹ năng kiểm soát thời gian của bạn tốt cỡ nào rồi, cho nên cộng thêm 2 điểm, tổng điểm 5 điểm.”

Nghe đến đây, Bạch Niệm Niệm bĩu môi: “Cái gì mà "Kỹ năng kiểm soát thời gian", người bình thường làm sao có thể kho được một nồi thịt mềm như vậy trong vòng 30 phút chứ? Đâu phải dùng nồi áp suất đâu. Hẳn là cái niêu kia có thuộc tính điều chỉnh thời gian.”

Cô đoán không sai, đã có người sử dụng “Hỏa nhãn kim tinh” với cái niêu đất kia, thấy được tư liệu của nó rồi:

“Tên: Thêm một giây;”

“Phân loại: Niêu đất;”

“Công năng: Giảm một nửa thời gian nấu nướng;”

“Chức năng kèm: +1 thời gian;”


“Người chế tạo: Kiếp sống trôi nổi không ngừng nghỉ.”

Giảm một nửa thời gian đã rất ghê gớm rồi, nó còn tự mang +1 điểm chức năng kèm theo, cái niêu trước mắt này có thể coi là dụng cụ làm bếp tuyệt vời nhất.

“Nhận xét của tôi về món thịt kho cũng giống vậy, tôi cũng cho 5 điểm!” Giám khảo béo tiếp lời, “Nhưng tôi không đồng ý với lời nhận xét của Trưởng thôn về món nạm bò hầm cà chua. 6 điểm trước tôi không có ý kiến gì, nhưng từ chất lượng thì... có lẽ do ngài đã lớn tuổi rồi răng lợi không được khỏe. Đối với tôi mà nói thì chất lượng này mới là vừa đủ, thêm một chút sẽ quá mềm, thiếu một chút sẽ quá cứng, chắc chắn sẽ không được quá hoàn hảo, cho nên cảm nhận về chất lượng cho 2 điểm.”

Anh ta đứng lên, vừa đi vừa nói: “Mọi người đều biết, ‘Nạm bò" được xem là bộ phận rẻ nhất trên thân của con bò, cho nên món nạm bò hầm cà chua này có thể xem là "món ngon giá rẻ", có thể được tặng thêm 2 điểm trong mục điểm cộng. Tiện đây tôi cũng bổ sung thêm, thành phần dinh dưỡng của "nạm bò" không hề ít hơn thịt bò, hơn nữa còn mọng nước tươi non, nếu may mắn được ăn phần thịt mỡ cùng phần gân bò, thì ây da, đúng là quá sung sướng rồi...”

Anh ta vừa chảy nước miếng liên tục vừa nói, chẳng biết đã đi tới trước quầy bếp của Không quên tình đầu từ khi nào: “Tôi cho món ăn này điểm tuyệt đối, 10 điểm - Cậu trai à, cho tôi thêm một phần nữa nha?”

“Tôi cũng muốn!”

“Tôi tôi tôi... Tôi mua một phần!”

Thông thường sau khi cuộc thi PK kỹ năng nấu nướng kết thúc, các người chơi sẽ bày quầy hàng ngay tại chỗ, bán thành phẩm còn thừa của mình, mà Không quên tình đầu cũng không ngoại lệ. Quần chúng vây xem đã không thể kiềm chế được sức hấp dẫn của món ăn ngon từ lâu rồi, lúc này liền ào ào đi tới cầu đồ ăn ngon, bao vây lấy hắn chật như nêm cối.

“Hệ thống [Thiên đường] nhắc nhở: Người chơi [Bái kiến nữ vương bệ hạ] ủy thác người chơi [Khang lão đại không có thịt không vui] PK kỹ năng nấu nướng VS người chơi [Không quên tình đầu], tỷ số 21:21, thời gian 30 phút 37 giây: 24 phút 55 giây. Chúc mừng người chơi [Không quên tình đầu] giành thắng lợi, con đường tiến tới Thần bếp đã tăng thêm một bước!”


Không có bao nhiêu người chú ý tới lời nhắc nhở mới đẩy lên của hệ thống. Người chơi mua được Nạm bò hầm cà chua đang chìm đắm trong đồ ăn ngon không thể tự kiềm chế được. Món ăn thường gặp trong cuộc sống hằng ngày này giống như đã bị Không quên tình đầu rót thêm một sự hấp dẫn kỳ lạ vào, cho dù đã ăn trong miệng, nhưng nước miếng vẫn cứ chảy ra, ăn ngon đến độ muốn nuốt luôn cả đầu lưỡi.

Ánh sáng thăng cấp bị đám người che mất, Khang lão đại không có thịt không vui chuyển kinh nghiệm cho Không quên tình đầu, giúp hắn thành công bước vào cấp 20.

“Thắng rồi, ha ha!” Bạch Niệm Niệm nhào lên ôm chầm lấy cả người Triệu Tiểu Dã. Không quên tình đầu thấy một màn này cũng hơi sửng sốt. Đợi đến khi cái ôm này kết thúc, hắn mới thoát ra khỏi đám người, đi về phía trước, đưa một cái hộp giữ nhiệt cho cô, nói: “Cảm ơn sự giúp đỡ của cô, cho cô cái này.”

Trong cái hộp trong suốt, bên trái là cơm trắng đầy ắp, bên phải là nạm bò hầm cà chua màu sắc tươi đẹp, chính giữa còn trang trí một nhánh ngò rí nho nhỏ nữa. Ngò rí màu xanh, cà chua màu đỏ, khoai tây màu vàng, cơm màu trắng, nạm bò màu đậm... Màu sắc phối hợp cùng với hương thơm chua ngọt bổ sung cho nhau càng làm người ta thèm chảy nước miếng.

“Thơm quá đi! Tôi cũng muốn mua một phần.” Triệu Tiểu Dã nói xong, mới thấy nút mua bán treo trên đỉnh đầu của Không quên tình đầu đã biến mất, hóa ra mới qua một khoảng thời gian ngắn mà hắn đã bán sạch món này rồi.

“Haizzz, không giành được!” Triệu Tiểu Dã nghiêng đầu nhìn Bạch Niệm Niệm, Bạch Niệm Niệm đưa hộp giữ nhiệt cho cô, nói: “Vậy cậu ăn trước đi, nhớ chừa cho tớ một nửa đó.”

Triệu Tiểu Dã nhận lấy, vừa mong đợi, vừa nói một cách đau đớn: “Tại sao trên thế giới lại có ngò rí tồn tại chứ?”

“Ơ hay...” Bạch Niệm Niệm đành phải cầm đũa lên, gắp cọng ngò rí cho vào miệng mình, sau đó thấy Không quên tình đầu vẫn đứng yên chờ đợi tại chỗ, giống như là ngại ngùng hỏi lấy thú cưng của mình về vậy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui