Ôn Ngôn cảm giác được Từ Dương Dương đối với Đường Xán là thật sự quyết tâm: “Yên tâm, trong lòng chị có tính toán, nhưng em biết là ai sai khiến Đường Xán sao? Em biết phía sau người kia, có quan hệ thế nào với Đường Xán sao? Em suy nghĩ một chút, Đường Xán không thiếu tiền, cũng không thiếu danh khí, có đồ vật gì có thể đánh động anh ta? Để anh ta cam nguyện thay người khác bán mạng? Em vẫn là quá đơn thuần, đồ vật có chút dơ bản chị không muốn nói ra đến làm bản lỗ tai của em, nhưng là Đều là sự thật.”
Đáy mắt Từ Dương Dương lướt qua một vòng khó có thể tin cùng tìm tòi nghiên cứu: “Chị… Đều biết cái gì rồi? Nói cho em đi, em chịu đựng được.”
Ôn Ngôn do dự một chút, đem thứ tra được nói ra: “Trước khi anh ta đến công ty của chúng ta, nhận chức tại công ty nước ngoài.Jessica, cũng là nhà thiết kế chuyên môn.Jessica.Jessica vối dĩ đối với thiết kế không tìm hiểu sâu, nhưng nóng lòng cái người này. Thành tựu của anh ta rất lớn một bộ phận đến từ dJessica “trợ giúp”, cho nên anh ta mới có thể thuận buồm xuôi gió như thế.
Jessica trước đó có kết oán với Mục Đình Sâm, cô ta đang thực hiện trả thù, Jessica này sinh hoạt cá nhân bên trong là nổi danh thối nát, rất nhiều người đàn ông trong công ty có quan hệ không đứng đắn với cô ta, Đường Xán và cô ta có hay không xảy ra qua cái gì, tự em nghĩ xem. Đường Xán về nước những ngày này ở ngôi biệt thự kia, cũng là Jessica tặng cho anh ta.”
Những điều này hiển nhiên vượt ra khỏi phạm vi nhận biết của: Từ Dương Dương, sắc mặt cô ấy dần dần trở nên trắng bệch: “Chị nói là… Đường Xán và Jessica…?”
Ôn Ngôn nhẹ gật đầu: Đều là người một vòng, muốn tra rõ ràng quá đơn giản, chị sẽ không tùy tiện bôi đen ai, không có chứng cứ rõ ràng chị cũng sẽ không nói loạn. Kỳ thật loại người Đường Xán này, mặt ngoài nhìn như phong quang vô hạn, cũng không có gì đáng ghen tị, anh ta và em thân gia trong sạch, nữ hài tử đơn thuần hoàn toàn không phải người của một thế giới. Nếu là sớm biết những thứ này, chị sẽ không để cho anh ta tiếp cận em. Có ít người không thể chỉ nhìn bề ngoài, bề ngoài hoa lệ, không chừng bên trong bản thỉu không chịu nỗi.”
Sự thật mang cho Từ Dương Dương lực trùng kϊƈɦ là to lớn, cô ấy thật lâu cũng không có nói tiếp, đồ ăn trêи bàn đã dần dần đã mắt đi nhiệt độ, trở nên lạnh buốt, để cho người ta khó mà nuốt xuống.
Ôn Ngôn thở dài: “Dương Dương, không sao, người con gái tốt như em, về sau có thể gặp được người càng tốt hơn thích hợp hơn, chuyện này bỏ qua, đừng suy nghĩ nữa.”
Hốc mắt Từ Dương Dương phiếm hồng: “Bây giờ em mới biết phạm vi nhận biết thế giới của mình có bao nhiêu nhỏ bé, lúc trước em sống quá ráng rọi rồi, còn chưa kịp biết đến những thứ đen tối này, đột nhiên biết những này, trong lúc nhát thời có chút khó mà tiếp nhận. Trước kia em chán ghét cha mẹ đối với chuyện của em vô cùng trói buộc, bây giờ mới biết, bọn họ là đang bảo vệ em, bảo vệ đến tốt như vậy, không có gặp qua người nào ở giữa khó khăn, em còn không biết tốt xấu chê bọn họ phiền.”
Ôn Ngôn rút tờ khăn giấy đưa cho cô ấy: “Em không biết còn nhiều lắm, hoà hoãn một chút liền tốt. Ngày mai Mục Đình Sâm sẽ đi tìm Jessica, anh ấy sẽ xem xét xử lý, hẳn là sẽ không làm khó Đường Xán, nếu anh ấy muốn làm khó Đường Xán, sẽ không để Đường Xán rời đi dễ dàng như vậy, em yên tâm đi.”
Từ Dương Dương gật đầu: “Chị Ôn Ngôn, emcó chút không thoải mái, không muốn để trạng thái thế này đến công ty, buổi chiều em có thể xin phép nghỉ không? Bởi vì Đường Xán rời chức, quản lý Nghiêm rất khó khăn, anh ấy sẽ không phê chuẩn cho em xin nghỉ, chị có thể giúp em xin phép nghỉ không?”
Ôn Ngôn không chút do dự đáp ứng xuống, gặp được loại chuyện này, Từ Dương Dương một mìnhlẳng lặng cũng tốt, cuộc nháo kịch này cũng nên cứ như vậy vẽ lên dấu chấm tròn.
Ngày thứ hai, Mục Đình Sâm dựa theo kế hoạch bay ra nước ngoài.
Máy bay đáp đất xuống, anh để cho người sắp xếp khách sạn tốt xong, trực tiếp đi đến công ty Jessica, anh không muốn lãng phí quá nhiều thời gian ở đây.
dessica một mực chú ý anh, tự nhiên đối với hành tung của ah rất rõ ràng, cố ý bàn giao bảo an công ty ngăn anh lại.
Mục Đình Sâm chuyến này là mang theo vệ sĩ, ngay thời điểm vệ sĩ của anh và bảo an sắp xảy ra xung đột, Đường Xán đi ra: “Đến hưng sư vấn tội? Động tác thật là nhanh.Jessica bàn giao, không muốn lập tức để anh đi vào, cô ấy thù rất dai, trước đó cô ấy đến công ty anh tìm anh, không phải cũng bị cự tuyệt ở ngoài cửa sao?”
Mục Đình Sâm khinh thường liếc mắt nhìn anh ta: “Cô ta thật sự cho là tôi không vào được?”
Đường Xán trêи mặt lộ ra bất cần đời cười: “Cô ấy ngốc, tôi lại không ngốc.” Nói xong, anh hướng phía cửa khoát tay áo bảo an, bảo an lập tức lui sang một bên.
Mục Đình Sâm mặt không đổi sắc mang theo vệ sĩ đi vào.
Đường Xán ở công ty Jessica có thể “Muốn làm gì thì làm” như thế, xem ra quan hệ với Jessica không chỉ là “Không đứng đắn”, còn rất đặc thù.
Đường Xán hững hờ đi theo Mục Đình Sâm cùng nhau vào thang máy: “Anh định làm gì?”
Mục Đình Sâm không nói chuyện, thần sắc lạnh lùng.
Đường Xán chậc chậc nói: “Thật đúng là không đem người lhacs để vào mắt, anh khối băng lớn thế này giống như gia hỏa, Ôn Ngôn làm sao chịu được anh?”
Anh ta nhả rãnh vẫn là không có đổi lấy Mục Đình Sâm để ý tới, dứt khoát cũng ngậm miệng.
Đến trước cửa phòng làm việc Jessica, vệ sĩ Mục Đình Sâm không chút nào ôn nhu đẩy cửa vào, Jessica đang trang điểm kinh ngạc một chút, trông thấy Đường Xán và Mục Đình Sâm cùng nhau tiến đến, cô ta lập tức hiểu rõ chuyện gì xảy ra, nhưng cũng không có trách cứ: “Tới nhanh như vậy sao, cô muốn vào cửa vào công ty khó càng thêm khó, anh muốn vào cửa chỗ này của tôi, ngược lại là rất dễ dàng.”
Mục Đình Sâm đi thẳng tới một bên trêи ghế sofa ngồi xuống, đáy mắt là không thể bỏ qua khí lạnh: “Cô muốn thế nào?: Jessica đứng dậy đi đến ghế sofa đối diện ngồi xuống, trong ánh mắt không che giấu chút nào đối với anh: “Anh cảm thấy tôi muốn thế nào? Thứ tôi muốn, anh không phải rõ ràng lắm sao? Lần đâu tiên tôi té ngã trêи phương diện theo đuổi đàn công, càng là không có được, càng làm tôi hồn khiên mộng nhiễu. Tôi thích anh, muốn lấy được anh, dốc hét tất cả, không từ thủ đoạn. Hơn nữa, cũng là anh trêu chọc tôi trước, tôi cũng mặc kệ có phải là hiểu lầm gì đó, anh phải tự tính cho sai làm của mình.”
Sắc mặc Mục Đình Sâm lộ ra vẻ chán ghét cực độ: “Cô khiến tôi cảm thấy buồn nôn.”
Jessica không thèm để ý chút nào thái độ của anh, lấy ra một điếu thuốc lá, châm lên, tận lực hướng anh nhả vài ngụm sương mù, đầy rẫy ẩn tình: “Có thể để anh buồn nôn đến nhớ kỹ tôi, cũng là tốt, không phải sao? Nói không chừng tôi một lần liền ngán thì sao? Như thế rất nhanh thiên hạ thái bình, anh một mực thế này treo khẩu vị của tôi, tất cả mọi người không được an bình, vậy phải làm sao mới tốt bây giờ? Tôi gặp qua nhiều đàn ông như vậy, anh là người đầu tiên khiến tôi hai mắt tỏa sáng, cố chấp cực độ.”
Mục Đình Sâm thoáng ngừng thở, có lẽ là bởi vì đối mặt chính là Jessica, anh lúc này phá lệ chán ghét hương vị thuốc lá, thậm chí cảm giác về sau đều tuyệt đối sẽ không lại đụng khói: “Ai cho cô tự tin để cô cho là cô có thể đấu cùng tôi? Trước đó không để ý tới cô, là cảm thấy không cần thiết, bây giờ xem ra, tôi không thể không nhanh lên giải quyết phiền toái này.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...