Quách Tĩnh Tĩnh lúc gặp được Triệu A Mỹ ở nhà Lưu người què, cả người giống như lạc trong sương mù, có chút không hiểu được tình huống bây giờ. Lúc tới ba nói tóc cậu dài, mang cậu đi cắt tóc, mặc dù đối với với việc cắt tóc hay đổi quần áo mới cậu cũng không hứng thú.
Sở dĩ lựa chọn nhà Lưu người què, là ý của nhà gái. Trương thị phỏng đoán, đây là ý của Triệu Kim Hoa.
Bất kể như thế nào, lúc Trương Thị và Trương Thanh mang Quách Tĩnh Tĩnh tới, mặt Triệu Kim Hoa tươi cười như muốn nở hoa, so với lúc gặp cậu ngày xưa khác biệt một trời một vực.
"Tới tới tới, vú Trương mau tới, uống miếng nước uống miếng nước đi. Trương Thanh, đừng có đứng a, ngồi một chút nha. A Mỹ, mau đi châm trà cho Trương thúc."
"Dạ, được."
Triệu A Mỹ đưa mắt nhìn Quách Tĩnh Tĩnh ở sau lưng Trương Thanh, gò má ửng đỏ, xoay người cúi đầu vào nhà mang bình nước sôi đi ra, trên bàn thả ly giấy cùng lá trà. Triệu A Mỹ tự mình rót trà, ba người mỗi người một ly. Trương Thanh quan sát người Triệu A Mỹ, vóc người thon thả, một mái tóc dài phất phơ, mày liễu mắt hạnh mặt trái xoan,trời sinh là mỹ nhân, nhìn cũng ôn hòa, là một cô gái tốt.
Trương Thanh quay đầu hướng Trương thị đưa ánh mắt: Mẹ, con rất hài lòng.
Trương thị liếc trở lại: Con hài lòng cũng không đủ, A Tĩnh hài lòng mới được.
Trương Thanh bĩu môi, quay đầu nhìn Quách Tĩnh Tĩnh.
Quách Tĩnh Tĩnh cả người cứng ngắc, Trương Thanh bọn họ không biết, thật ra thì hồi đó đi học, cậu từng thầm mến Triệu A Mỹ. Triệu A Mỹ là mối tình đầu của cậu, bất quá hồi đó Triệu A Mỹ rất được hoan nghênh, trong lớp một đống nam sinh theo đuổi cô, Quách Tĩnh Tĩnh mọi mặt cũng không tệ, chính là người có chút đần độn, không thì có rất nhiều người theo đuổi. Người khác đưa nước ngọt đưa nước lạnh, cậu liền trực tiếp ẩn mình.
Thật ra thì hồi đó cái gọi là mối tình đầu, rốt cuộc có phải yêu hay không cũng không biết, nhưng là tình cảm tốt đẹp trong sáng kia, đời này cũng sẽ không có nữa.
"Quách Tĩnh Tĩnh, uống miếng nước đi."
Triệu A Mỹ cầm ly đưa cho Quách Tĩnh Tĩnh, Quách Tĩnh Tĩnh cà một chút từ trên băng ghế đứng lên, thân thể thẳng tắp, đưa hai tay ra đón lấy, miệng cà lăm: "Cám... cám ơn."
"Không có gì."
Triệu A Mỹ đỏ mặt, lui về phía sau lưng Triệu Kim Hoa.
Triệu Kim Hoa vỗ tay Triệu A Mỹ, cười hì hì nói: "Vú Trương, không dối gạt dì, A Mỹ của bọn con từ nhỏ đã mang mệnh khổ, không mẹ, anh con là một người lỗ mãng thô kệch, việc nhà từ giặt quần áo đến nấu cơm việc đều là A Mỹ làm. A Mỹ từ nhỏ nghe lời, chuyện gì cũng không cần bận tâm, trình độ học vấn cũng được, cao trung học kinh tế tài chính, đại học học kế toán, bây giờ ở một công ty làm kế toán viên, kết hợp với A Tĩnh nhà dì quả thật rất phù hợp."
Triệu Kim Hoa lúc trước có nói qua với Triệu A Mỹ, Quách Tĩnh Tĩnh thi công chức, ở trong trấn làm cảnh sát giao thông, có công việc đàng hoàng ổn định! Trương Thanh mấy năm nay nuôi gà, trong chuồng gà có hơn trăm con, người lại tiết kiệm, khẳng định tiền tiết kiệm không ít, Triệu A Mỹ nếu được gả qua về sau cũng không cần phải lo lắng điều gì.
Triệu Kim Hoa vào lúc này còn chưa biết, Quách Tĩnh Tĩnh đã là một tên thất nghiệp.
Triệu Kim Hoa nói như vậy, Trương Thanh cười gật đầu một cái, Trương Thị nhận lời nói: "Tôi biết A Mỹ là cô gái tốt, từ nhỏ nhìn con bé lớn lên, dáng dấp lớn lên xinh đẹp, ta cố ý quan sát thấy hai người bọn họ đứng cạnh nhau quả là Kim đồng Ngọc nữ, cực kì xứng đôi."
Triệu Kim Hoa khoa trương hướng về phía Quách Tĩnh Tĩnh cùng Triệu A Mỹ ngắm mặt hai người, vỗ đùi nói: "Ai ôi, vú Trương dì không nói con còn không có chú ý. Nhìn quả thật xứng đôi, lời người xưa nói nói không phải người một nhà không vào một cửa, chính là nói bọn họ mà. A Tĩnh a, dì là một người thành thật, liền nói lời thật lòng, con cùng A Mỹ chúng ta chính là nhân duyên đã định từ kiếp trước!"
"Cô!" Không nghĩ tới Triệu Kim Hoa nói chuyện thẳng thắn như vậy, làm cho cô giống như không ai thèm lấy, mặc dù Triệu A Mỹ vào lúc này đối với Quách Tĩnh Tĩnh quả thật rất có hảo cảm, nhưng là lời này tóm lại khó nghe, bây giờ nói quả thực quá sớm. Nếu không phải Quách Tĩnh Tĩnh không thấy mặt cô, cô còn không phải thẹn thùng đến chết sao!
"Con đứa nhỏ này, còn xấu hổ cái gì." Triệu Kim Hoa cười đối với Trương thị nói, "Đứa nhỏ này da mặt mỏng, còn ngại ngùng. Cái này có gì đâu, con trai lớn phải lấy vợ con gái lớn phải lấy chồng mà!"
Trương Thị cũng cười theo nói: "Con bé da mặt mỏng, đoán chừng trưởng bối chúng ta ở chung, bọn họ cũng không được tự nhiên. Không bằng như vậy, A Tĩnh, con mang A Mỹ đi vòng vòng, đi bờ sông nhìn một chút cũng được."
Triệu Kim Hoa gật đầu một cái: "Đây là tâm tư vú Trương, A Mỹ, vậy con cùng A Tĩnh đi ra ngoài trò chuyện một chút đi, các con không là bạn học cũ sao? Khẳng định có rất nhiều chuyện để nói, mau đi đi."
Quách Tĩnh Tĩnh ngồi không nhúc nhích, ngẩng đầu nhìn Triệu A Mỹ. Triệu A Mỹ thấy cậu như vậy, biết rõ tính cách của cậu, chủ động đi tới, nói: "Nếu không... Hai chúng ta đi vòng vòng chứ?"
Quách Tĩnh Tĩnh gật đầu một cái, đứng lên, Triệu A Mỹ đi phía trước, cậu theo ở phía sau.
Bên tai nghe Trương Thanh hỏi Triệu Kim Hoa: "Làm sao không thấy Triệu đại ca a?"
Triệu Kim Hoa hàm hàm hồ hồ nói cái gì Quách Tĩnh Tĩnh cũng không có nghe rõ, đi theo Triệu A Mỹ đi ra khỏi nhà Triệu Kim Hoa.
Hai người cứ như vậy dọc theo đường mòn đi tới dải đất cạnh bờ sông, Quách Tĩnh Tĩnh cứ thế một câu cũng chưa nói.
"A." Triệu A Mỹ đột nhiên dừng bước, xoay đầu lại, yêu kiều cười nhìn Quách Tĩnh Tĩnh, "Quách Tĩnh Tĩnh, nhiều năm như vậy, cậu một chút cũng không thay đổi."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...