Lâu như vậy sao?
Tần Nhược chờ đến mức hơi sinh ra chút hoảng hốt. Hắn đã kể lể hết những chuyện đang vướng tay vướng chân ra rồi, vốn cho rằng có thể nhận được những lời chỉ điểm nào đó từ đám Lục Tâm trong thời gian rất nhanh, cho dù không có lời đề nghị nào, ít nhất cũng sẽ chia sẻ một chút áp lực nào với mình mới đúng, nào ngờ đầu bên kia đã yên lặng đến mấy phút rồi, vẫn không thấy ai trả lời, thật là bất thường.
Tức thì, tâm trạng Tần Nhược càng buồn bực hơn.
Hắn chỉ đành nghĩ rằng đám Lục Tâm chưa nghĩ ra được cách nào tốt hoặc đang gặp chuyện gì đó thôi. Thở dài một hơi, Tần Nhược hủy bỏ thuật Hóa Thủy, sau đó tựa lưng vào vách hang vừa khôi phục MP, vừa nghĩ ngợi.
Nói thật, từ đầu đến bây giờ cũng đã khá là mạo hiểm rồi.
Từ lúc dẫn dụ bầy tuyết lang đến hồ nước chiến đấu, kết quả là suýt chút nữa đã đông cứng bản thân ở trong hồ cho đến bị tuyết viên chặn đường suýt chết, tiếp đến là cái hang đầy nguy hiểm của lũ băng mãng... Cuối cùng là tuyết cự nhân và Tuyết Kim Cương!
Càng đến những phân đoạn sau, cường độ của nhiệm vụ lại càng tăng bậc một cách rõ ràng hơn, từ những cá thể có thực lực nhỏ yếu nhất là tuyết lang - không có bao nhiêu sức uy hiếp tới mình, cũng là phân đoạn dễ dàng hoàn thành nhất - cho đến tuyết viên cấp 40 - thực lực cá thể khá là uy hiếp, một đối một Tần Nhược vẫn còn có thể ứng phó được, nhưng từ hai con trở lên thì cơ bản là hắn không còn đất diễn, chỉ là nhờ vào cái lợi của con đường băng mới hoàn thành được phân đoạn ấy một cách thoải mái mà thôi.
Tiếp theo là băng mãng cấp 41 - tốc độ cực nhanh, có cả thủ đoạn tấn công cận chiến lẫn viễn chiến, cho dù một đối một, Tần Nhược cũng chưa chắc đã là đối thủ chứ đừng nói đến trong hang có đến mười lăm con, độ khó cấp này hắn đã không thể tự mình ứng phó được rồi - cuối cùng là tuyết cự nhân và Tuyết Kim Cương, ải này thì khỏi cần nói đến, khi Tần Nhược vô tình phát hiện ra trận pháp dịch chuyển đấy, hắn biết ngay đây chính là một phân đoạn kép, đồng thời cũng chính là một cái hố bẫy mà hệ thống đã đào ra! Nếu không nhờ có thuật Hóa Thủy, nếu không lĩnh ngộ được trạng thái cảm giác nguyên tố nước thì hắn đã sớm bị chết do tùy tiện đi vào rồi.
Phân đoạn cuối cùng này, cho dù để cho một tiểu đội đủ biên chế bậc ba bước vào, chỉ sợ cũng phải ngậm tỏi hết!
Đột nhiên!
Một ý nghĩ lướt qua!
Tần Nhược dường như đã nắm bắt được một thứ gì đó, hai tay đang chống nơi đùi hơi hơi cong lên, lông mày nhăn lại ra chiều suy nghĩ. Hắn cấp tốc lướt lại suy nghĩ vừa thoáng qua, cùng với những sự việc xảy ra từ đầu nhiệm vụ đến giờ... Ngay cả tình hình bên trong hang của tuyết cự nhân, Tuyết Kim Cương và hang của lũ băng mãng cũng không bỏ qua, cứ lược lại hết lần này đến lần khác, hết chiều xuôi rồi đến chiều ngược...
Cuối cùng!
Tần Nhược vỗ đầu mình một cái!
Mình thật là ngu ngốc quá đi!
Thực ra nếu phải nói thì muốn xử lý Tuyết Kim Cương lẫn lũ tuyết cự nhân kia cũng không phải là không có cách nào mà, điều mấu chốt là ở lũ băng mãng!
Chỉ cần giải quyết được bọn băng mãng này, sau đó lợi dụng địa hình cái hang của chúng thì hoàn toàn có thể dụ Tuyết Kim Cương, thậm chí cả hai con tuyết cự nhân đến hang này để giết mà! Địa hình nơi đây rất trở ngại đối với những loại quái vật có hình thể lớn!
Một khi chúng đã bị giới hạn tốc độ rồi, quyền lựa chọn chiến trường cuối cùng chẳng phải sẽ về lại tay mình đó sao?
Nếu chiến đấu ở bên cạnh bờ vực thì kẻ chiến thắng cuối cùng sẽ là ai nào?
Ha ha ha ha ha!
Suy nghĩ thông suốt hết các đầu mối rồi, Tần Nhược cười điên cuồng một lúc, sau đó vỗ đùi thật mạnh, đứng lên: thật buồn cười cho mình, trước đó còn cứ cho rằng đây là nhiệm vụ không thể hoàn thành nổi, nào ngờ... Ha ha, ha ha ha! Nhiệm vụ độ khó cao thì đã làm sao nào? Còn chẳng phải là bị ông đây tìm ra hướng giải quyết đó sao?
Dưới cơn kích động, Tần Nhược cấp tốc chào hỏi một tiếng trong kênh đội ngũ, sau đó xoay người nhắm hướng hang của lũ băng mãng bước đi - có thể thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ thăng bậc lần này hay không, đều phải nhờ hết vào lũ băng mãng ấy đấy!
Nhận được lời nhắn của Tần Nhược, năm người bọn Lục Tâm ở di chỉ Alex cùng lộ ra một vẻ chấn động không dám tin, nhưng họ cũng nghe ra được sự hưng phấn và kích động trong lời nói của Tần Nhược là không giả, cho nên đều cùng tạm thời yên lặng.
Nội dung nhắn của Tần Nhược khiến Lục Tâm rốt cục hạ quyết tâm. Y hít vào một hơi thật sâu, than:
“Con đường cậu ta đi chỉ sợ phải dài hơn so với chúng ta đoán trước rồi, thôi thì cứ để cậu ta tự lựa chọn đi!” Lần này, các cô gái không còn phản đối nữa mà lặng lẽ gật đầu, sau đó một lần nữa quay trở lại với guồng quay đánh quái - nếu Tần Nhược thật sự có thể vượt qua được nhiệm vụ thăng bậc có bảy lựa chọn đó thì tham gia vào kế hoạch kia của họ quả thật như lấy súng xe tăng đi bắn ruồi.
Tần Nhược đã có mục tiêu là dùng còn đường chật hẹp trước mặt lẫn cái hang của bọn băng mãng để dụ Tuyết Kim Cương và tuyết cự nhân chạy đến con đường núi, tiêu diệt chúng, nhưng làm cách nào để tiêu diệt hết băng mãng thì vẫn còn chưa nghĩ ra.
Mười lăm con băng mãng trước mặt Tần Nhược, tựa như mười lăm con rắn độc trước mặt một em bé mấy tuổi vậy, quả thật là khó mà xoay sở. Tiến vào hang quan sát một hồi lâu, Tần Nhược đành bỏ đi ý định lợi dụng địa hình hang của chúng để tiêu diệt chúng, thay vào đó hắn nhắm vào những bình thuốc trong ba lô.
Thuốc thể lực và thuốc tinh thần.
Sau khi sử dụng thuốc thể lực, trong thời hạn 30 phút điểm HP của hắn sẽ tăng từ 350 lên 450, nếu mở Thủy Chi Kết Giới ra thì có thể chống đỡ được lâu hơn, đạt được mục đích kéo dài thời gian nhằm giảm bớt khoảng giãn giữa hai lần uống thuốc hồi máu.
Thuốc tinh thần có hai bình, chất lượng không tệ: một bình có thể tăng 8 điểm tinh thần, duy trì trong khoảng thời gian ngắn, cũng tức là tăng 16 điểm lực phép và 8 điểm phòng phép; một bình là tăng 9 điểm tinh thần. Có điều nếu dùng hiệu quả của chúng với đám băng mãng kia thì lại không phải là sự lựa chọn sáng suốt, vì tác dụng không lớn.
Vậy chỉ còn thuốc thể lực thôi!
Đồng thời với việc nén đau hạ quyết tâm, Tần Nhược cũng quyết định phải làm cho đến cùng, triển khai chiến trường ở con đường chật hẹp phía trước hang của tuyết cự nhân - nếu lợi dụng không gian nhỏ hẹp để tạo ra điều kiện chiến đấu an toàn hơn cho bản thân thì đến thời khắc cần thiết, nói không chừng thuật Hóa Thủy sẽ có thể cứu được hắn một cái mạng.
Sau khi sắp xếp hết thảy rồi, Tần Nhược mới dè dặt lui về gần cửa hang, cấp tốc mở ra Thủy Chi Kết Giới, Băng Thuẫn, tạo một lớp màng nước, sau đó như ngựa không dừng vó tạo nên một bức tường băng chắn phía trước cửa hang.
Ầm!
Bức tường băng đó vừa mới ‘mọc’ lên từ mặt đất, thậm chí còn chưa nhô lên hoàn toàn thì đã như bị một chiếc chùy khổng lồ nện trúng, sau một tiếng động lớn bể thành mấy khối nằm lăn lóc trên mặt đất rồi, cũng có rất nhiều mảnh vụn bắn tới phía Tần Nhược, tốc độ rất nhanh!
Chết tiệt, hung hãn như vậy?!?
Không chần chừ, Tần Nhược cất bước chạy về con đường chật hẹp phía sau lưng mình ngay, đồng thời còn không quên hô một tiếng để làm nổ những khối băng trên mặt đất kia - thân hình của ‘người bạn’ băng mãng kia trơn bóng như thế, dĩ nhiên hắn sẽ không phiền lòng mà tạo nên mấy đoạn đường đầy vụn băng để nghênh tiếp rồi.
Trong những tiếng ùng ùng thật lớn, Tần Nhược nhanh chóng nhận được thông báo thương tổn của từng con từng con băng mãng. Mặc dù mức thương tổn rất thấp, nhưng bây giờ hắn không muốn bỏ qua bất cứ cơ hội gây thương tổn nào cho chúng!
Không dám chậm trễ, Tần Nhược liên tục vung vẩy cây gậy Bạo Tuyết của mình.
Hai bên vách tường nhanh chóng ‘mọc’ ra từng bức từng bức tường băng. Dưới sự khống chế của Tần Nhược, những bức tường này mọc theo thế xen kẽ, vừa vặn hình thành một con đường chỉ có thể để mỗi lần một con băng mãng thông qua.
Chưa đến 2 giây đã có thanh âm bò soạt soạt của lũ băng mãng ấy truyền lại. Lúc này, Tần Nhược mới chỉ tạo ra được bức tường băng thứ năm.
“Ầm!!!”
Một tiếng va chạm thật lớn vang lên, mưa vụn băng sinh ra, Tần Nhược lập tức cảm nhận được bức tường băng chắn đường đầu tiên của hắn đã sụp đồ. Có điều điều may mắn chính là, bức tường tiếp theo không bị phá hủy - thủ đoạn tấn công vật lý của băng mãng chỉ đơn điệu có hai loại mà thôi, mà cái đuôi của nó chỉ phát huy được tác dụng khi ở địa hình rộng rãi, lúc này chẳng lẽ lại bảo nó đi dùng răng cắn hay sao?
Nghe thấy những thanh âm ‘xào xào’ một lần nữa truyền đến, Tần Nhược tức thời bật cười - quả nhiên, đã có con băng mãng bắt đầu dựa theo con đường chữ S do mình thiết kế để áp sát mình rồi đấy.
Vậy thì bây giờ...
Thuật Hóa Thủy!
Trong khoảnh khắc, Tần Nhược tiến vào trạng thái hóa nước, khí vị trên người hắn dường như cũng dung hòa vào trong môi trường chung quanh. Sau đó, cảm giác nguyên tố nước của hắn được giăng ra. Rất nhanh, Tần Nhược ‘nhìn’ thấy những con băng mãng tiến vào con đường hình chữ S đầu tiên lẫn những con còn kẹt ở phần sau đều dừng hoạt động hết.
Tựa như đang thắc mắc vì sao chút nhiệt độ vừa mới xuất hiện giữa nơi lạnh giá này lại đột ngột biến mất tăm, lũ băng mãng ấy thè ra thụt vào những cái lưỡi màu đỏ tươi của chúng, lắc lư đầu, nhìn những bức tường băng trước mặt một lúc rồi mới quay đầu, uốn éo quay trở về hang...
Đợi đến khi lũ băng mãng ở ngoài khu vực đường chữ S trở vào lại hang hết rồi, đám băng mãng nằm trong khu vực ấy cũng vẫn chưa quay người lại nổi. Những động vật dựa vào bắp thịt nơi bụng để trườn đi như loài rắn thì không thể đi lùi được, cho nên chỉ có thể chọn cách bò tiếp, đợi đến lúc rời khỏi con đường hình chữ S này đã rồi mới quay ngược trở về hang. Nhưng, khi chúng nó một lần nữa quay trở lại khu vực đường chữ S, đồng thời Tần Nhược cũng xác nhận lũ băng mãng khác đã quấn trở lại cột băng bắt đầu ngủ thì...
“Đùng!!!”
Một bức tường băng đột ngột mọc lên từ trước mặt lũ băng mãng! Ba bức tường nghiêng nghiêng tụ với nhau, chặn đường chúng!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...