Nguyên Thủy Tái Lai

Edit: DLinh

Beta: Ame

*****

Vào ngày diễn ra cuộc tụ họp, ngoại trừ Black, White và Ames, còn lại tất cả giống đực trong bộ lạc được yêu cầu ở lại trông giữ nhà cửa.

Giống cái trong bộ lạc kiên quyết muốn dẫn theo Ames, họ trông hắn quá yếu ớt, dường như ngay cả giống cái nhỏ con nhất cũng đánh không lại. Vì thế, nhóm giống cái quyết định mang đi cùng để tìm cho hắn một đối tượng phù hợp.

Ngược lại, nhóm giống cái lại vô cùng không muốn dẫn theo Black và White, vẻ bề ngoài của hai giống đực này rất hùng mạnh, dùng để trấn giữ bộ lạc quả thực không có gì tốt hơn. Tuy nhiên bọn hắn lại khăng khăng muốn đi theo cho được, nếu không sẽ bắt lũ nhỏ ở nhà. Không còn cách nào khác, đám người trong bộ lạc còn cần lũ nhỏ dẫn đường, vì thế đành chấp thuận cho Black và White đi cùng.

Nhưng những người khác lại đâu có may mắn như thế –

“Cấm không được cản trở chúng tôi săn tìm những người đàn ông phong độ!”, trước khi đi các vị nữ anh hào kiệt đã hùng hồn tuyên bố một câu như vậy

Trước khi lên đường, tất cả mọi người trong bộ lạc đều dùng muối tẩy rửa, bảo đảm chắc chắn toàn thân đều sạch sẽ tinh tươm sau đó mới khoác áo lông thơm tho lên đường. Tốc độ đi đường của thú nhân đã trưởng thành nhanh hơn rất nhiều so với con non, kết quả thành ra khi giống cái của bộ lạc Awash tới nơi, phải đợi một thật lâu mới thấy người của bộ lạc Cinnamon chạy đến.

Mỗi một giống cái ở bộ lạc Awash đều là những cá nhân dũng mãnh thiện chiến, bản lĩnh săn bắt thật sự rất cao cường. Vì vậy, từ khi người của bộ lạc Cinnamon cách đó còn xa, các nàng đã ngửi ra phương hướng mà đối phương đang chạy tới.

“Mùi hương này … là mùi trâu à? Tôi không thích thịt trâu lắm, chúng cứng quá.” Hít một hơi, Nazha  nói bằng giọng không được hài lòng cho lắm.

“Cậu đến để tìm bạn đời chứ không phải để kiếm thức ăn, đừng soi mói mùi vị quá.” Sita nghiêm túc nhắc nhở đồng bạn. Sau đó, Nazha cũng im lặng không phàn nàn gì nữa.

“Có điều, nếu là trâu bò, hình như cũng không đủ cường tráng, ngộ nhỡ một hôm nào đó ngủ say đè phải thì không được tốt lắm nha…”, tuy rằng ngoài miệng vẫn luôn động viện Nazha, kì thực trong lòng Sita cũng có chút lo lắng.

Mạnh Cửu Chiêu: nghe được mất lời tàn nhẫn như vậy, thật sự có loại cảm giác, mấy vị giống cái này cả đời cũng đừng mong gả ra ngoài được, phải không phải không?


Halu từ xa đã nhìn thấy bóng dáng của người dân bộ lạc Awash, cũng giống như mấy người Nazha có thể ngửi ra mùi hương của bộ lạc Cinnamon từ sớm, tuy rằng khứu giác của thú nhân ăn cỏ không đặc biệt phát triển, nhưng tộc dân bộ lạc Cinnamon vẫn cảm nhận được sự nguy hiểm từ đám người phía trước theo bản năng.

“Không có việc gì đâu, đừng sợ, ở chỗ chúng ta có nhiều bò sừng cùng sơn dương như thế, mỗi một con đều ăn ngon hơn vạn lần so với chúng ta, bọn họ sẽ không vì ăn thịt chúng ta mà bỏ qua đám động vật ấy đây.” Halu cố gắng an ủi mọi người trong bộ lạc. Nghe lời giải thích rất hợp lý mà hắn đưa ra, người dân bộ lạc Cinnamon đều cảm thấy bị thuyết phục, an tâm hơn chầm chậm tiến đến trước mặt giống cái thuộc bộ lạc Awash.

Cư dân sinh sống tại vùng hàn đới do ảnh hưởng của sự đứt gãy địa chất mà trôi nổi bảy năm dạt đến mảnh thảo nguyên ôn đới và cận nhiệt đới này, đây quả thực là sự kiện lịch sử trọng đại khi lần đầu tiên cư dân nguyên thủy tại hai phần lục địa khác biệt gặp mặt nhau!

Đáng tiếc là tất cả mọi người hiện tại lại không nhận thức được điều này.

Bộ lạc Cinnamon: Không phải phương Bắc vốn là địa bàn của tuần lộc hay sao? Làm thế nào mà bây giờ đứng trước mặt lại cả một đàn động vật ăn thịt thế này, ựa – chẳng lẽ tất cả tộc tuần lộc đều bị bọn họ ăn thịt hết rồi?

Bộ lạc Awash: Thật kì lạ, bộ lạc phía Nam không phải toàn là sơn dương à? Lẽ nào đám sơn dương ấy điều tiến hóa thành người cả? Không ổn rồi – những người này sẽ không ghi thù chúng ta chứ?

Bầu không khí rơi vào một sự im lặng kì dị.

Nhận ra tộc dân Cinnamon lo lắng bất an, Sita cảm thấy có lẽ mình cần nói điều gì đó. Cô xem xét kỹ mấy giống đực thuộc bộ lạc xa lạ trước mắt, tuy rằng tướng mạo bọn họ không quá xuất chúng, nhưng cũng thanh tú dễ nhìn, điều quan trọng là cơ thể họ tràn đầy sức lực, trong lòng cảm thấy có chút hài lòng, Sita quyết chỉa một cành olive ra trước mặt đối phương.

Cô liếc mắt liền chú ý tới mấy người bộ lạc Cinnamon đang vây quanh một đám bê con, mỗi một con đều được ăn vận quần áo lót làm từ cỏ mềm mại, kia hẳn là con của bọn đi? Bắt chuyện từ lũ trẻ luôn là cách làm quen nhanh nhất. Vì thế, Sita bắt đầu rút ngắn khoảng cách giữa đôi bên.

“Đám trẻ con nhà các anh rất đáng yêu.” Sita nói

Bên cạnh việc khen ngợi vẻ ngoài khả ái của đám nhỏ, khích lệ năng lực làm việc của đối phương cũng là việc không thể thiếu. Kế tiếp, Sita đưa mắt quan sát đám bê con không mặc áo đứng sau đối phương: “Mọi người chăn nuôi bọn chúng cũng rất tốt, nhìn qua cảm thấy rất ngon miệng.”

Ở đây cần phải bổ sung một chút: Học tập theo kinh nghiệm của Halu, hiện tại bộ lạc Cinnamon bắt đầu thói quen cho gia súc nhà mình mặc quần áo để phòng ngừa bị bắt nhầm, còn về phần mấy đứa không mặc quần áo kia đích thực là con bọn họ.

Nghe thấy thế, bộ lạc Cinnamon toàn thể rơi vào sự trầm mặc: Khen bò nhà chúng tôi dễ thương là có ý gì? Xong lại khen con chúng tôi ngon miệng là có mục đích gì?


Mạnh Cửu Chiêu: =口=!!!

Sự thực cho thấy đích thực cần phải gả ngay Sita ra ngoài bằng mọi giá! Mỗi một câu khen đều chính xác đâm trúng điểm mấu chốt của đối phương! Dũng sĩ chân chính à, cô không cần giải thích!

Sita còn chưa phát hiện ra mấy lời khen ngợi của mình có chút vấn đề, cô còn đang bận suy nghĩ có nên tiến thêm một bước, phô diễn hết ưu điểm của bản thân mình hay không.

Sita cố gắng suy nghĩ để tìm ra ưu điểm của mình, sặc … mình hẳn cũng có nhiều điểm tốt lắm, nhưng cái tốt nhất chắc là … sức lực rất lớn?

Vì để cố gẵng phô bày hết sức mạnh của bản thân, Sita biến thành nguyên hình, sau đó nhẹ nhàng dùng mũi nhắc “đứa nhỏ” nhà đối phương đặt lên lên mình, sau đó rảo chân bước đi.

Bộ lạc Cinnamon: Đây chẳng phải là trắng trợn trấn lột giữa ban ngày à?

“Chẳng qua cô ấy muốn thể hiện chút lòng thành, giúp các anh vận chuyển đồ vật mà thôi”, ngay lúc bộ lạc Cinnamon lâm vào khủng hoảng lo sợ, Mạnh Cửu Chiêu quyết định bước ra ổn định tình hình.

Mạnh Cửu Chiêu nhìn qua cũng thấy vẫn còn là trẻ nhỏ, không có khả năng làm hại bọn họ, chính vì thế, một đám động vật ăn cỏ đang khiếp sợ nhất thời an tâm trở lại.

“Hóa ra chỉ là đang giúp chúng ta chuyển giúp đồ vật nha!”

Một lần nữa cẩn trọng quan sát con vật đang ngồi trên lưng Sita ở đằng trước, cư dân Cinnamon đành lòng không được cảm khái với Mạnh Cửu Chiêu.

“Giống đực thuộc bộ lạc các người thật sự là uy vũ!”

Ngay lập tức, có không ít người bắt đầu hỏi han gia cảnh của mấy vị “giống đực”, đồng thời ngỏ ý có không ít thiếu nữ trong bộ lạc vẫn là hoa chưa chủ, bọn họ có thể cân nhắc tới việc cưới các nàng.


Nghe đến đây, Mạnh Cửu Chiêu hoàn toàn có thể khẳng định một việc, đó chính là: Giống cái trong bộ lạc nhà mình, nói chung chính là không thể gả ra ngoài ….

Sau cùng, vẫn là Black và White đi tới kéo Mạnh Cửu Chiêu ra khỏi nhóm bà mai của bộ lạc Cinnamon, hai vị Kantus vừa xuất hiện liền làm lóa mắt tất cả giống đực của bộ lạc Cinnamon, sau khi biết rõ hai vị giống đực này đã cùng sinh con, bọn họ liền chấp nhận cách xa mỹ nhân hơn một chút. Chính vì thế, Mạnh Cửu Chiêu được Black ôm trong ngực có thể vừa đi vừa trò chuyện thuận tiện góp nhặt được đủ loại chuyện phiếm từ phía đối phương.

Giả dụ như –

“Anh nói cái giá anh đưa ra với bộ lạc Đông Sơn chính là bảy con sơn dương đổi lấy một miếng đá muối.” Được ba ba bế trong lòng, Mạnh Cửu Chiêu bắt đầu bàn đại sự, nói xong với một người, cậu lại quay sang chỉ vào một người khác, “Mà cái giá của anh lại là chín con sơn dương đổi một miếng đá muối.”

“Rõ ràng là người đầu tiên chiếm lời nhiều hơn, dùng ít sơn dương mà có thể đổi được lượng đá muối tương đương, trong trường hợp này tại sao không theo cách trao đổi hàng của người đầu tiên chứ? Chẳng lẽ trước khi mua bán hàng hóa mấy anh không tham khảo giá cả của nhau sao? So giá chính là bước đầu tiên trong việc giao thương mà!”

“Còn có một chuyện – bản thân việc các anh dắt theo từng con sơn dương tới chỗ từng người một để trao đổi lấy đá muối đã là bất hợp lí, nó vừa tốn sức lại dễ bị người chèn ép giá cả, thay vào đó, sao các anh không tự mình mở một sạp hàng? Tất cả những ai muốn trao đổi đồ vật này kia đều có thể bày hàng tại nơi này, mà ai muốn mua bán có thể đến chỗ các anh thương lượng giá cả. Giao thương hàng hóa cũng là vấn đề không thể tiến hành trong một sớm một chiều, các anh cố kiên nhẫn đợi thêm một chút có khi sẽ gặp được người ra giá có lợi hơn…”

Được bế ở trong lòng ba ba, vẻ mặt nghiêm túc cùng tư thế của cậu có chút không tương xứng, tuy nhiên, lời của cậu lại làm toàn thể thành viên bộ lạc Cinnamon kinh ngạc tột cùng!

Tất cả mọi người đều như được khai sáng đến một chân trời mới.

“Đứa bé này thực sự quá thông minh. Nguyên hình của nó rốt cuộc là loài gì vậy?” Một vài người quá cảm thán mà thắc mắc đến vấn đề này.

Mạnh Cửu Chiêu không lên tiếng: Vấn đề ở đây không phải tôi quá thông minh mà là các người quá ngốc thôi.

Mạnh Cửu Chiêu cảm thấy sự xuất hiện của mình ở nơi đây là vô cùng đúng đắn, trước khi cậu được sinh ra, không biết đám người bọn họ đã bị lừa bao nhiêu lần rồi nữa, mà câu nói dân gian “làm thịt con dê béo” liệu có phải cũng vì thế mới xuất hiện ở thế giới này.

Từ nãy đến giờ, White vẫn đứng bên ngoài chăm chú nghe Cục Cưng nhà mình cùng những người khác tán gẫu chuyện trên trời dưới biển, khi được đề cập tới vấn đề nguyên hình, rốt cuộc hắn tìm được cơ hội nói chen vào.

“Cục Cưng nhà chúng tôi là Kantus đó!”

Hả? Kantus là cái gì thế? Cái tên lạ lẫm khiến toàn thể bộ lạc Cinnamon đồng loạt ngây người.

“Cả hai nhóc con nhà tôi đều là những Kantus khỏe mạnh thông minh.”, White tiếp tục kể lể, vừa nói vừa nâng cái móng vuốt của Louis đang được hắn ôm lên. Louis với kích thương tương đương một con đà điểu vốn không muốn bị ba ba bế trong lòng, nhưng nếu nó tự đi trên đất sẽ không thấy được Cục Cưng, sở dĩ nó cương quyết nhảy tới lòng ba ba cũng là để duy trì tầm nhìn của bản thân ngang bằng với anh em nhà mình.


“Ô … Thì ra đó là gà à…”

“Gà cũng có thể biến thành người kìa!”

“Hóa ra gà thông minh như vậy ư, chẳng biết ăn thịt gà nhiều thì có thể trở nên thông minh hơn không nhỉ?”

Nhìn thấy mọi người như phát hiện ra điều gì rất mới mẻ, Mạnh Cửu Chiêu QAQ.

Phắc ——

Cứ như vậy mà cậu biến thành gà, đám người không có kiến thức như các người thực sự là quá ngốc. Kantus có chỗ nào giống gà cơ chứ ← trong vô thức, Mạnh Cửu Chiêu đã luyện thành thói quen tự coi mình là một Kantus.

Bỏ bớt được mấy con gia súc vướng víu, bất kể là động vật ăn cỏ hay ăn thịt đều có tốc độ tương đối nhanh, vì thế, khi người dân của hai bộ lạc chạy tới điểm tập kết, thời gian vẫn còn dư dả rất nhiều.

Có quá trời động vật!

Các giống loài đều rất là đa dạng!

Thật sự giống như trong vườn bách thú – Mạnh Cửu Chiêu trợn tròn con mắt.

Nguyên hình voi ma mút của Sita cực kì thu hút ánh nhìn của người khác, chủng loại dũng mãnh như voi ma mút tại vùng hàn đới cũng xuất hiện tại đây, mọi người lập tức bị chấn động bởi vóc dáng vô cùng to lớn của cô nàng!

Không để tâm đến sự soi xét của người khác, Sita bắt đầu công cuộc “dỡ hàng”, đưa tất cả đám “bê con” đặt trên mặt đất, dựa theo sự chỉ dẫn của Mạnh Cửu Chiêu lúc trước, cô biến trở lại hình người, bắt đầu bày hàng buôn bán.

Hàng hóa mà Sita mang tới chính là thịt khô được Carat chế biến.

Thịt khô thực rất khó ăn, để đó ba năm cũng không thấy hỏng, nhưng đó đều là thực phẩm trong thời kì gian khổ của bộ lạc Awash, mọi người đều luyến tiếc không muốn vứt đi. Ngay khi biết được Sita muốn tham gia đợt tụ hội, mọi người đều nhất trí quyết định sẽ mang thịt khô ra làm hàng hóa trao đổi.

Đổi được cái gì cũng ok hết, dù sao thì chẳng có gì khó ăn hơn so với thịt khô Carat làm cả.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui