- Ajax, ngươi có muốn suy nghĩ lại về chính mình hay không?Thiên Đại Liên nói với đối phương cũng không kịp dự phòng.
Ajax có chút khó hiểu, nhưng hắn cảm thấy Thiên Đại Liên nói rất đúng, hắn thật sự nên nghĩ lại về chính mình.
Vì sao mỗi lần hắn lại có thể trùng hợp gặp được ghế thứ sáu, hơn nữa bên người còn có Thiên Đại Liên.
Quan trọng hơn là, lúc trước Thiên Đại Liên nhắc tới chuyện không trở về nên hắn mới nói qua ghế thứ sáu! Cảm giác giống như càng kỳ quái hơn.
Ajax kịp thời dừng lại suy nghĩ của mình, sau đó chủ động chào hỏi Tán Binh giống như không quá cao hứng:- Ta là bởi vì có nhiệm vụ cho nên ở đây đợi một hồi, chờ trời tối mới đi.
- Nhiệm vụ?Tán Binh ý vị thâm trường lặp lại, tiếp theo hắn hào phóng biểu thị:- Ta đã biết, ngươi ở lại đi.
Hắn thoạt nhìn không có ý định đuổi người, hoàn toàn trái ngược với lần trước nhìn thấy Ajax.
Được Tán Binh đồng ý, Ajax gật đầu, khi hắn muốn nhắc lại lần nữa mình hỗ trợ nấu cơm, kết quả lại thấy Tán Binh lập tức đi về phía phòng bếp.
Lấy dao phay từ trong tay Thiên Đại Liên, Tán Binh ôn hòa nói:- Để ta làm cho.
Thiên Đại Liên do dự, hắn cảm thấy làm Tán Binh vừa trở về đã nấu cơm không được lắm, nhưng làm Tán Binh và Ajax ở bên cạnh lại giống như càng không tốt.
Vài giây sau hắn từ bỏ giãy giụa:- Chúng ta cùng nhau, như vậy nhanh lên, ta đói bụng muốn ăn cơm sớm một chút.
- Được rồi, vậy thì đi rửa rau đi.
Tán Binh đồng ý.
Ajax dịch sang bên cạnh nhường chỗ cho bọn họ, nhìn tán binh và Thiên Đại Liên thuần thục phân công, hắn cảm thấy mình không hợp nhau, bị hai người loại ra, mà hắn biết đây không phải là ảo giác.
Chuyện này làm cho bọn họ muốn ra ngoài, nhưng Thiên Đại Liên và Tán Binh không mở miệng, ajax ngượng ngùng trở về phòng khách.
Đáng ăn mừng là Thiên Đại Liên còn nhớ rõ trong phòng bếp có người thứ ba, hắn đang rửa rau cách một chút, quay đầu nói với Ajax đã sắp dịch đến cửa phòng bếp:- Ngươi bị thương rồi, vẫn là đi nghỉ đi, lúc ăn cơm chúng ta sẽ gọi ngươi.
- Được rồi, làm phiền các ngươi rồi.
Ajax hối hận vì hắn đã đi vào căn nhà này.
Hắn thật sự không đoán được tán binh sẽ ở đây.
Nhưng mà so với dinh thự hoa lệ ở khu Đông thì căn nhà đơn giản hai phòng này còn có thể được gọi là nhà.
Nhìn toàn bộ phòng khách xung quanh, bên trong phòng trang hoàng vô cùng đơn giản, nhưng bày biện lại rất ấm áp, làm cho hắn không khỏi nhớ đến gia cảnh của hắn ở Trấn gia Hải Tiết.
Lúc này, hắn phát hiện ra rằng lần đầu tiên gặp mặt thì Thiên Đại Liên không trả lời vấn đề kia.
Hắn và người thứ sáu là người nhà à.
Dù sao thì trong truyền thuyết của người nước Ngô cũng có ba người như vậy, một là người của ba thì cũng không có tư cách gì để nói, hai là, ít nhất thì hắn vẫn rất tốt với người nhà.
Trong lúc bất tri bất giác, ấn tượng của hắn về tán binh đã thay đổi rất nhiều, so với những âm dương quái khí kia thì không biết nói cái gì, tất cả đều là quan chấp hành dã tâm, nấu cơm rồi sẽ chiếu cố người thứ sáu thì có vẻ vô cùng hòa ái dễ gần.
Nhưng có một dự cảm nói với hắn rằng tốt nhất hắn không nên nói ra những hiểu biết hôm nay ra ngoài cho người ngoài.
Lời khuyên của người dẫn đầu vẫn còn ở bên tai hắn, đó là kinh nghiệm và phán đoán của người lớn tuổi.
Ajax cảm thấy hắn cần phải nghe lời.
Nhưng hắn nghĩ nghĩ, cho dù nói ra chuyện hắn vừa nhìn thấy hôm nay là thật thì cũng sẽ không có người nào tin, thậm chí sẽ cảm thấy hắn đang xem một trò cười khủng bố gì đó.
Nghĩ đến đây, Ajax thở dài, hắn hạ quyết tâm nếu mình trở thành quan chấp hành thì cũng không thể rơi vào ấn tượng này trước mặt người ngoài, nếu không cha mẹ và huynh đệ tỷ muội của hắn nghe nói nhất định sẽ rất lo lắng cho hắn.
Nhưng mặc dù hắn đã trở thành bá chủ, vẫn không thể hoàn toàn giống với những quan chấp hành mấy trăm năm đó, hơn nữa bọn họ cũng không nhất định hoan nghênh hắn gia nhập.
Ajax nhớ rõ chuyện mà gà trống chấp hành ở ghế thứ năm đã nhắc tới với hắn, sau khi mười một người hy sinh thì phải có tân quan chấp hành tới giúp hắn.
Nghe ngữ khí gà trống, hắn chuẩn bị đề cử hắn trở thành người có vai vế cuối cùng.
Nếu thật sự là như vậy thì Ajax đã hiểu vì sao lần thanh trừ nhiệm vụ này lại bị tiết lộ, sắp tới sẽ có người biết được hắn sẽ được đề cử, vậy thì tất nhiên sẽ xuống tay với hắn vì lợi ích của mình.
Ajax cảm thấy rất hứng thú đối với những chuyện lục đục với nhau và những lời nói không đúng đắn này, nhưng không thèm để ý không có nghĩa là hắn không phát hiện ra chuyện gì dị thường.
Theo suy nghĩ này, trong lòng hắn mơ hồ có người được chọn tiết lộ nhiệm vụ lần này.
Chờ khi hoàn thành nhiệm vụ lần này thì sẽ đến lượt bọn họ.
Yên lặng liệt kê danh sách, Ajax cảm thấy rất hưng phấn, hắn rốt cuộc có lấy cớ hoàn mỹ để chiến đấu với nhóm đại nhân vật kia, hắn sẽ một đám đánh bại bọn họ, làm cho những gia hỏa kia hiểu được vì sao hắn có thể đạt được đề cử, mà bọn họ thì không được.
Ajax càng muốn nhanh làm công tác này, giải quyết mục tiêu kia.
Trong lúc hắn đang hưng phấn thì trong phòng bếp truyền đến tiếng kêu gọi của Thiên Đại Liên.
- Ajax, đã đến giờ ăn cơm rồi.
Cố nén khát vọng chiến đấu xuống, Ajax đứng dậy đi về phía nhà ăn, đối mặt với bàn ăn bị đè lên, hắn làm ra bộ dáng nhẹ nhàng như đang bắt ngàn đại liên lại đây, Tán Binh nói:- Cảm ơn các ngươi, chờ lần này.
- Đối tượng của ngươi là công tước gần đây?Tán binh ngắt lời của Ajax còn chưa nói hết lời.
Nụ cười của hắn cứng lại, giây tiếp theo hắn thu hồi nụ cười gật đầu.
- À, không ngờ gà trống sẽ phái ngươi đi, là lại muốn cho ngươi một chút lý lịch sao? Nhưng chỉ giết một công tước thì còn xa mới đủ.
Phát ra tiếng cười nhạo ai đó, ngữ khí của Tán Binh rất là khắc nghiệt, không ôn hòa chút nào ở trong phòng bếp.
- Trở về nói cho gà trống biết, ở cuối cùng ta sẽ ủng hộ ngươi, còn về những thành tích khác, Tán Binh cười cười, hắn hỏi thẳng:- Ta nghĩ trong lòng ngươi đã có tính toán.
Bị nhìn thấu, Ajax trầm mặc không nói, hắn quả thật đã nghĩ kỹ, nhưng mà vừa rồi đã nghĩ kỹ,Lúc này hắn bất ngờ phát hiện hình như Tán Binh rất hiểu hắn.
Chỉ là số lần bọn họ tiếp xúc không nhiều lắm.
Ajax liếc nhìn Tán Binh, đang muốn nói ra nghi vấn này thì lại thấy Tán Binh đang ra hiệu an tĩnh cho đại biểu trong số những người xem.
- Sao các ngươi còn không ngồi xuống đi?Thiên Đại Liên bưng mâm trái cây tới đây kỳ quái hỏi.
- Chúng ta vừa mới nói chuyện trời.
Ajax có ý đồ lừa gạt.
Tán Binh thì cười cười:- Đúng vậy, vừa nướng vừa chờ Liên Bình tới đây cùng nhau ăn cơm.
Lời này cũng không sai, hắn đúng là chờ ngàn dặm, thuận tiện trò chuyện với Ajax.
Gần đây, phần tranh đấu trong đám người của bọn họ đều bị tán binh biết hết, nhưng hắn không tham gia vào, chỉ thờ ơ lạnh nhạt một đám người vì cướp đầu của mạt tịch, một nhóm người khác thì muốn nắm lấy cơ hội, leo lên vị trí quan chấp hành nhảy dựng lên.
Dục vọng của con người vĩnh viễn không có giới hạn, mà khi dục vọng bị thiêu đốt, cho dù có nhiều quyền lực và tiền tài đến đâu cũng không thể bù đắp được lỗ hổng trong lòng.
Tán Binh cảm thấy rất châm chọc, rõ ràng những gia hỏa đó có lòng, nhưng làm như không có.
Cũng may những chuyện đó đều không liên quan đến hắn, Tán Binh cười kéo ghế ngồi xuống.
- Liên, mấy ngày nay ta đi công tác, ngươi có gặp phải chuyện gì phiền phức không?Tán Binh thuận miệng hỏi, hắn đi hiệp trợ tiến sĩ điều chỉnh thiết bị mới, nói là đi công tác cũng không sai.
- Không, nếu nói về phiền phức thì chỉ có tác nghiệp, nhưng ngày hôm qua ta đã viết xong rồi.
Thiên Đại Liên nói chuyện xảy ra mấy ngày qua, hắn không nói ra chuyện bạn học mời hắn làm khách.
Tán binh ừm một tiếng:- Vậy là tốt rồi, nếu có người tìm ngươi gây sự nhớ nói với ta.
- Cũng có thể nói với ta, ta sẽ giúp ngươi đánh hắn một trận.
Ajax tự nhận là mình đã đúng lúc nói tiếp.
Vốn định nói chuyện với Tán Binh, Thiên Đại Liên quay đầu nhìn về phía Ajax, chỉ nghe hắn bất đắc dĩ nói:- Không cần, ta có thể tự mình đánh trở về.
Hắn nói thế nào cũng có thần nhãn, đối phó với bạn cùng lứa tuổi chưa trải qua huấn luyện bao nhiêu thì vẫn là dư dả.
Tuy rằng từ chối Ajax nhưng Thiên Đại Liên vẫn an ủi bổ câu:- Nhưng ta rất lạnh lòng ý tốt của ngươi.
- Ha ha, nhiệt tình là một chuyện tốt.
Tán Binh phụ hoạ nói.
Nghe thấy lời nói của Tán Binh, hắn luôn cảm thấy chuyện này không giống như đang khen mình.
Nhưng không đợi hắn nói gì, Tán Binh đã hỏi ngược lại: Tối nay ăn cơm với Thiên Đại Liên như thế nào, hợp khẩu vị hay không?Ngàn Đại Liên lập tức dời lực chú ý, cùng Tán Binh trao đổi đồ ăn.
Giống như trước, Ajax nấu cơm cũng muốn nói hai câu, cùng nhau thảo luận kỹ xảo nấu ăn, nhưng mà mấy lần mở miệng cũng không tìm được cửa vào.
Trơ mắt nhìn tán binh và thiên đại liên liêu càng ngày càng hoà hợp, giữa hai người xuất hiện một cái khiên chắn, ngăn cách ajax ra bên ngoài.
Đây không phải là lần đầu tiên hắn cảm nhận được cái cảm giác này, lúc trước khi huynh trưởng của hắn yêu đương chính là bộ dáng này, mẹ mang hắn đi ra ngoài chơi để lấy cớ ra cửa, trên thực tế là đi hẹn hò với nữ sinh.
Ajax cảm thấy hai mắt của mình giống như sáng lên.
Được rồi.
Thiết mâm thịt cá, Ajax quyết định không tham gia vào, an an tĩnh tĩnh ăn cơm, giống như ca ca của hắn đang nói chuyện phiếm với nữ sinh, mà hắn lại đang uống đồ uống ở bên cạnh.
Nhiều năm như vậy trôi qua, đã trở thành quan chấp hành ở thành phố A Đà Năng cảm nhận được tuổi thơ của nó.
Dù sao thì cũng đã xong cơm nước, Thiên Đại Liên chủ động thu thập bàn, Ajax đang muốn hỗ trợ lại bị tán binh dùng ánh mắt ngăn lại.
Lục Tịch có chuyện muốn nói với hắn.
Sau khi nhận được tín hiệu này, hắn nuốt lời nói đến bên miệng xuống.
Không hề phát hiện, Thiên Đại Liên bưng mâm trở về phòng bếp, chờ tiếng nước từ trong bếp vang lên, Tán Binh mới tiếp tục nói ra những lời chưa ăn cơm trước đó.
- Ta sẽ giúp ngươi trở thành người có trách nhiệm, để hồi báo, ngươi cần ta giúp ngươi làm một chuyện.
Tán Binh nói ra điều kiện của hắn, nghiêm túc mà nói nếu không có sự ủng hộ của hắn thì Ajax đều sẽ dùng hành động để nắm được vị trí kia.
Nếu kết quả đều giống nhau thì không bằng thuận nước giong thuyền.
- Yên tâm, chỉ là một chuyện nhỏ.
Tán Binh bổ sung.
Chấp niệm của hắn đối với việc trở thành chấp hành quan trên thực tế không lớn như vậy, bản chất của hắn chỉ là muốn khiêu chiến càng nhiều đối thủ, từ đó thể nghiệm chiến đấu mang đến lạc thú, lúc trước gia nhập vào đám người Ngu Nhân cũng là được đến mức có thể luận bàn với kẻ địch mạnh hơn.
Tư liệu trước nghĩ sau, sau đó hắn tính hỏi trước xem Tán Binh muốn hắn làm cái gì.
Đối mặt với câu hỏi của hắn, Tán Binh nhẹ nhàng trả lời:- Chờ thời gian tới rồi ta sẽ tự nói cho ngươi.
Hắn muốn khi làm nhiệm vụ cho Ajax thuận tiện mang theo Thiên Đại Liên tới cho nàng xem.
Hai người bọn họ miễn cưỡng có thể nói là bạn cùng lứa tuổi, có vài phần giao tình, Thiên Đại Liên và Ajax đi ra ngoài làm nhiệm vụ sẽ không làm người khác hoài nghi, người khác chỉ cảm thấy hắn là đi ra ngoài chơi.
Còn về Tán Binh, hắn sẽ thừa dịp giúp tiến sĩ điều tra ra thiên thạch của chòm sao Thiên Mệnh kia, đi tới Li Nguyệt trước.
Sau đó hắn sẽ mang theo Thiên Đại Liên dừng lại một đoạn thời gian ở trăng sáng, tiếp theo ở thời gian thích hợp đi tới Đạo Thê.
Xét thấy kế hoạch của Băng Chi Nữ Hoàng, lần này Tán Binh tính toán lại trò cũ, khống chế người lữ hành, dùng hắn để đổi thần chi tâm.
Lúc trước không phải hắn không thử đi đến Minh Thần Đại Xã tìm Bát Trùng Thần Tử đòi lấy Thần Chi Tâm, nhưng mỗi lần đều sẽ xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, dẫn tới hắn không thể trở về.
Tán Binh đã điều tra, những chuyện ngoài ý muốn đó không có ai làm, sau nhiều lần hắn mới mơ hồ ý thức được, không có thời gian thích hợp, hắn đại khái không thể bắt được tâm thần từ chỗ bát trọng Thần Tử.
Lại có chút khó chịu, Tán Binh nhìn chằm chằm vào Ajax thúc giục hắn nhanh lên nói đồng ý hay không đồng ý.
Ta đáp ứng ngươi, nhưng nếu phản bội nữ hoàng hoặc là người nhà của ta, ta sẽ không giúp ngươi.
Trước tiên, Ajax đã thuyết minh lập trường của hắn.
- Đương nhiên, ta sẽ không để cho ngươi làm những chuyện đó, nó không có lợi cho ta.
Tán Binh cười một tiếng:- Làm giao dịch với một vị quan chấp hành, đây chính là bước đầu tiên để trở thành quan chấp hành, công tử.
Hắn dùng tới xưng hô đã lâu không gặp kia.
Ajax không phản bác, hắn chỉ cảm thấy có chút mệt mỏi.
Còn chưa trở thành chấp hành quan, hắn đã cảm nhận được âm mưu và tính kế của quan chấp hành trước, điều này làm cho hắn không khỏi lo lắng cho kiếp sống chức nghiệp tương lai của hắn.
Lúc này tiếng nước dừng lại, Ajax và Tán Binh không tiếp tục giao lưu.
Thiên Đại Liên xoa tay đi tới, hắn đi vào phòng khách, trước quét mắt nhìn mâm trái cây trên bàn, lại nhìn nhìn Ajax và Tán Binh, sau đó hắn nheo mắt lại nói:- Các ngươi không ăn sao?- Hả?Sau khi nghe nhắc nhở, Ajax mới chú ý tới bàn trái cây kia, bên trong có quả nhật nhật, quả táo còn có quả mọng.
Trong đó quả táo rõ ràng là loại quả rất thường thấy, lại bị làm thành hình dạng thỏ, nhìn ra được dụng tâm làm người của nó.
Ajax cầm lấy một quả táo thỏ nhét vào trong miệng, vừa ăn vừa hỏi Thiên Đại Liên:- Là ngươi làm à?- Là ta.
Tán binh không cho Thiên Đại Liên cơ hội nói chuyện, dẫn đầu nói tiếp.
Lúc này, hắn cảm thấy trái cây trong miệng không còn thơm nữa.
Thiên Đại Liên biết rõ ý đồ của Tán Binh, hắn vội vàng an ủi A Mạt Tư:- Mặt trời lặn quả nhiên là ta thiết kế.
Nghe được Thiên Đại Liên nói, Ajax nuốt quả táo xuống, nhìn về phía những quả trứng có mặt trời lặn bình thường không có gì lạ, cảm thấy ấn tượng của hắn về sáu môn này đêm nay đã hoàn toàn đổi mới.
Tuy rằng lục tịch ở trong đám người của Ngu Nhân Các tính tình không tốt, nói chuyện không lưu tình, nhưng hắn lại lén cắt quả táo thành hình dáng con thỏ.
Hít sâu một hơi, thật sự là không biết nói cái gì cho phải rồi! Ajax ngẩng đầu, hắn thành khẩn thỉnh cầu với Tán Binh:- Có thể dạy bảo làm sao làm ra loại táo này không?Hắn muốn trở về làm đệ đệ muội muội của hắn.
Ánh mắt của Tán Binh thay đổi, hắn đầy vẻ chờ mong Ngươi biết ngươi đang nói cái gì không?- Ta sẽ dạy cho ngươi, ta cũng sẽ làm.
Ngàn Đại Liên ở trước tình thế thăng cấp đi ra, giải hoà.
Nhưng mà giây tiếp theo, Tán Binh lại ngăn hắn lại:- Liên, vẫn là ta đến đây đi.
Cuối cùng hắn nhìn về phía ajax:- Vừa rồi chúng ta đến rất vui vẻ.
Hắn tăng âm đọc lên âm đọc trên trò vui.
Thiên Đại Liên nghe vậy thì rơi vào trầm mặc, hắn đột nhiên lo lắng về chuyện sau này trở thành quan chấp hành nhiệm vụ, giọng điệu của Tán Binh trong game sẽ biến thành một tay thỏ đế ở nhiệm vụ thứ sáu.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...