Editor: Hủ Nương
"Phù. Cuối cùng cũng an toàn."
"Đúng vậy, lần này thật sự may mắn Ngũ Tử Mặc phát hiện sớm. Nếu không khảo hạch của chúng ta ngay từ đầu đã phải toàn diệt rồi."
Xác định bốn phía đều không có nguy hiểm, một nhóm chín người, rốt cuộc có thể thả lỏng. Đừng nghĩ Lyle và Ritz không cần làm gì, chỉ cần an tĩnh ngồi trong khoang điều khiển cơ giáp là khỏe. Không khí lúc chạy trốn thật sự quá mức khiến người ta áp lực làm năng lượng của hai người cũng tiêu hao không ít.
"Mọi người tự xem tình trạng hư tổn của cơ giáp của mình đi." Ngũ Tử Mặc từ trong bản đồ xác định 100 km xung quanh nơi bọn họ đang đứng đều không có Thứ Nguyên Trùng Tộc hoạt động mới cho phép mọi người nghỉ ngơi sửa sang lại.
Nghe thấy Ngũ Tử Mặc nói, nhóm Sarah tự giác kiểm tra tình huống cơ giáp.
"Ritz, khớp xương chân trái cơ giáp của tôi có chút vấn đề, cậu xem giúp tôi đi."
"Không thành vấn đề."
"Ritz Ritz, bên chỗ tôi cũng có chút vấn đề nhỏ."
"Aiz, chờ tôi xử lý xong cơ giáp Trương Dã sẽ xem giúp cậu."
"Cảm ơn."
Đám người Ngũ Tử Mặc tất cả đều đi xuống cơ giáp, tuy rằng Ritz chuyên chế tạo vũ khí đơn nhưng là sư phụ của cô lại là đại sư chế tạo cơ giáp nổi danh tinh tế, đơn giản sửa chữa cơ giáp một chút không thành vấn đề.
Cơ giáp của Buffett và Bite không có vấn đề, hai người cũng không nhàn rỗi, đi theo Trương Dã trợ giúp Ritz. Lyle vốn dĩ cũng chuẩn bị đi hỗ trợ, còn chưa đi qua đi đã bị Ngũ Tử Mặc kêu lại nhờ cậu hắn chuẩn bị đồ ăn cho mọi người.
Đoàn người đầu tiên là chiến đấu với Mao Chu Trùng một trận, sau đó liều mạng chạy thời gian dài như vậy, tất cả đều đói bụng. Trời đất bao la, lấp đầy bụng là quan trọng nhất.
Lần này khảo hạch có đồ ăn đủ một tuần, được Trường Quân Đội Đệ Nhất phát, tất cả đều là dinh dưỡng tề tiện lợi mang theo lại chiếm diện tích nhỏ. Chỉ là thời điểm Ngũ Tử Mặc nhìn thấy những dinh dưỡng tề kia sắc mặt lại đặc biệt đen.
Ngũ Tử Mặc cùng Sarah nhìn đoàn người bận rộn, tìm nơi chắn gió, bàn bạc tổng kết tình huống chiến đấu lần này.
"Lần đầu tiên chiến đấu, biểu hiện của mọi người đều rất tốt. Còn có đạn ánh sáng kia, thảo nào trường học muốn hạn chế mỗi một tiểu đội chỉ có mười phát đạn. Nếu không hạn chế, gặp được địa phương tụ tập nhiều Mao Chu Trùng, một loạt phát đạn bay đến, hiệu quả có thể so với đạn hạt nhân đấy."
"Đạn hạt nhân?" Sarah đang nghe Ngũ Tử Mặc tổng kết, đột nhiên nghe được tên một loại vũ khí vô cùng cổ xưa, nghi hoặc nhìn cậu một cái.
"Ách, đây là từ hình dung, cậu hẳn là biết đạn hạt nhân đúng không?" Nhìn thấy nghi hoặc trên mặt Sarah, Ngũ Tử Mặc trong lòng lộp bộp một chút, nhanh chóng tìm một lời giải thích.
Đạn hạt nhân nổ mạnh uy lực bao nhiêu Sarah đương nhiên biết, được ghi lại trong lịch sử chiến tranh ở địa cầu cổ, có điều đều là sơ lược. Sarah nghĩ mãi không rõ,Ngũ Tử Mặc vì sao lại ưu ái cái vũ khí tuy có uy lực mạnh mẽ nhưng phóng xạ quá lớn, vô cùng không thích hợp làm vũ khí như vậy.
"Khụ khụ, tiếp tục nói về đạn ánh sáng, chúng ta hiện tại chỉ còn lại có tám phát, phải dùng tiết kiệm. Hơn nữa tôi cảm thấy khảo hạch lần này, nam thần hẳn là muốn rèn luyện sức chiến đấu cho học viên chứ không phải xem vũ khí ai mạnh mẽ hơn."
Ngũ Tử Mặc nói, Sarah nhận đồng gật gật đầu, có điều —— "Nam thần?"
"Alman Nguyên Soái đại nhân đấy! Sarah cậu không cảm thấy Nguyên Soái đại nhân rất soái sao!Nam thần phát sáng á! Tất cả những siêu sao gì đó đều dẹp sang một bên đi, còn không bằng một ngón tay của nam thần! A!!! Nam thần sao anh lại có thể đẹp trai như vậy chứ!!!"
"......"
Nhìn ánh mắt lấp lánh điên cuồng của Ngũ Tử Mặc, Sarah trầm mặc, ném Ngũ Tử Mặc ra trực tiếp xoay người đi tìm đi tìm Lyle.
Fan não tàn gì đó, cứ để Ngũ Tử Mặc tiếp tục tự điên một mình đi, còn bàn bạc chính sự, chờ tên kia bình thường lại rồi nói.
Mahos thiếu gia tỏ vẻ: Hắn cự tuyệt nói chuyện cùng kẻ điên!
Fan cuồng Ngũ Tử Mặc tự kỷ một hồi lâu mới khôi phục bình thường, ngẩng đầu không thấy Sarah đâu, kỳ quái lẩm bẩm: "Ớ? Người đâu?"
"Phốc! Ha ha ha ha, lão đại, Ngũ Tử Mặc này chơi vui ghê nhỉ!"
"Đúng vậy, cậu xem lúc hắn vừa mới nhắc tới Nguyên soái hai mắt thật sự sáng lên á."
"Khụ khụ." Những người khác trong phòng điều khiển cũng không ngoại lệ, tuy rằng không cười khoa trương như bọn Tiểu Ba nhưng mặt cũng do nhịn cười đến mức nghẹn ra màu đỏ.
"Khụ khụ, xin các đại gia chuyên tâm làm việc giúp tôi, nếu những nhóc nhãi ranh kia xảy ra chuyện thì đừng trách." Đại Lực nhìn thấy Ngũ Tử Mặc làm trò kia cũng thiếu chút nữa nhịn không được. Tuy nhiên thân là lão đại, lực nhẫn nại đương nhiên phải mạnh mẽ hơn một chút, hắn nhanh chóng xua xua tay nhắc nhở mọi người chớ quên công việc của mình.
Đại Lực mở quang não của mình ra, lại lần nữa sắp xếp ngôn từ về biểu hiện của Ngũ Tử Mặc gửi cho phó quan Rocar. Tuy nhiên đối lập với tin nhắn báo cáo công tác nghiêm túc vừa rồi, bưu kiện lần này căn bản chỉ là tin tức bát quái.
"Lão đại, anh nói xem lần này nhóc Ngũ Tử Mặc có thể đến chúng ta thực tập được hay không?" Tiểu Ba nhìn thấy Đại Lực thu hồi quang não mới thò qua hỏi. Nhóc con thú vị như vậy không tới chỗ bọn họ thì thật quá lãng phí!
Đại Lực liếc mắt một cái liền nhìn ra suy nghĩ của Tiểu Ba, liếc mắt nhìn hắn, chính Đại Lực cũng thích Ngũ Tử Mặc, nhưng quy củ khảo hạch lần này không thể dễ dàng sửa đổi.
Nhớ tới phản ứng lần đầu tiên đối mặt Mao Chu Trùng vừa nãy của Ngũ Tử Mặc bọn họ, Đại Lực vừa lòng gật gật đầu. Chỉ cần không xuất hiện ngoài ý muốn, tiểu đội Ngũ Tử Mặc hẳn là có thể chiếm một ghế trong top 3 đầu bảng.
Suy nghĩ của Đại Lực không nói ra với Tiểu Ba, đưa tay đẩy khuôn mặt đang thò qua ra xa, "Được rồi, sau một vòng nữa không phải có thể biết kết quả sao, mau làm việc đi."
Mặt khác, văn phòng Nguyên Soái đại nhân trong bộ chỉ huy Thiên Khiển quân đoàn sắp bị văn kiện bao phủ. Rocar nhìn thấy quang não lại có nhắc nhở tin nhắn mới, kỳ quái mở ra, cư nhiên lại là Đại Lực.
"Đây là chuyện gì?"
Báo cáo của Đại Lực về đám người Ngũ Tử Mặc xác thật khiến cho Rocar và Scott - hai vị đứng đầu Thiên Khiển quân đoàn chú ý.
Giống như Đại Lực suy nghĩ, do may mắn hay khả năng biết trước nguy hiểm gì đó, ở trước mặt hai vị lão đại đều là vô nghĩa.
Có lẽ có đôi người xác thật rất may mắn, nhưng nếu đem mọi thứ gửi gắm vào may mắn, đây là hành vi vô cùng ngu xuẩn.
"Scott, cậu nói tiểu đội Tiểu Mặc Mặc bọn họ là tình huống gì đây?"
Được, ở lúc Ngũ Tử Mặc không biết, Rocar liền sắm cho cậu một biệt hiệu: Tiểu Mặc Mặc.
Scott không ngẩng đầu, tầm mắt vẫn luôn dừng ở quang não. Trên quang não trừ bỏ báo cáo của Đại Lực còn có video tiểu đội Ngũ Tử Mặc từ lúc rớt xuống tinh cầu XT781 đến khi thoát khỏi sự truy đuổi của Mao Chu Trùng.
Nhìn thấy Scott đang xem video một chút phản ứng cũng không có, Rocar bĩu môi, cảm giác rất vô vị. Hắn cũng hiểu tính cách của bạn tốt, nếu có phản ứng gì mới khiến người ta sợ đó!
Rocar cho rằng Scott sẽ không phản ứng gì, đành phải tự mình nghiên cứu video, tìm ra tình huống khác thường của đội ngũ Ngũ Tử Mặc. Tuy nhiên lần này vô cùng hiếm hoi, Nguyên Soái đại nhân cư nhiên mở miệng.
"Nơi này."
"A?"
Rocar ngơ ngác không tiếp được sóng điện não của Nguyên Soái đại nhân, "Cái gì nơi này?"
Scott bình tĩnh nhìn lướt qua Rocar, màn hình trong văn phòng tự động mở ra, Scott chuyển video từ quang não qua rồi một lúc rồi dừng lại.
"Nơi này, vị trí cơ giáp chuyển động, giống như phát hiện cái gì đó."
"Ồ?"
Rocar theo lời Scott nói, nhìn một chút, quả nhiên phát hiện khác thường. "Bọn họ rốt cục phát hiện cái gì?" Tính tò mò của Rocar lại lần nữa bị khơi mào.
Scott khó có được dùng ánh mắt lộ vẻ kỳ quái nhìn Rocar, không hề đáp lại.
"......"
Rocar trong ánh mắt kỳ quái của bạn tốt rất mau phản ứng lại, hình như hắn đã hỏi câu hỏi khá vô nghĩa...
Phi trùng theo dõi có thể theo dõi tình huống học viên ở trên tinh cầu XT781 nhưng không đại biểu rằng nó có thể theo dõi các học viên sau khi họ tiến vào cơ giáp.
"Xí, chờ Tiểu Mặc Mặc đến quân đoàn chúng ta thực tập tôi hỏi lại nhóc ấy!" Rocar hiếm hoi được ngạo kiều một phen.
Còn Nguyên Soái đại nhân, sau khi xem xong video trực tiếp làm lơ người nào đó, tiếp tục nghiêm túc làm việc.
Rocar không được đáp lại, đành phải ngượng ngùng trở lại bàn làm công của mình. Vừa mới cầm lấy tờ tư liệu, Đại Lực lại gửi một tin nhắn mới đến.
Tuy nhiên, tin nhắn lần này được Đại Lực dùng chữ to màu đỏ tươi ghi rõ: KHÔNG THỂ CHO NGUYÊN SOÁI ĐẠI NHÂN ĐỌC!
Nhìn tiêu đề như vậy, Rocar còn cảm thấy kỳ quái, nhưng đến khi đọc được nội dung bên trong, Rocar tránh ở phía sau bàn làm việc thiếu chút nữa nhịn không được cười to mấy tiếng ha ha.
"Phụt." Lập tức che miệng lại, sau đó lặng lẽ ngẩng đầu ngắm nghía ánh mắt nghiêm túc làm việc của Scott.
Ha hả, Tiểu Mặc Mặc ơi Tiểu Mặc Mặc, thật chờ mong thời điểm nhóc đến thực tập sẽ phát sinh chuyện gì đó thú vị!
Trên tinh cầu XT781, Ngũ Tử Mặc vẻ mặt đau khổ gặm dịch dinh dưỡng không hề biết có bao nhiêu người mong chờ cậu đi thực tập ở quân đoàn như vậy.
"Dịch dinh dưỡng thật sự chính là sự trừng phạt đáng sợ nhất đối với dân ăn hàng ở Đế quốc!"*
Mọi người ngồi cạnh Ngũ Tử Mặc không nghe rõ cậu nói thầm cái gì, nhưng vẻ mặt của cậu thì mọi người đều thấy rất rõ ràng.
"A Mặc?"
"Không có việc gì không có việc gì."
Ngũ Tử Mặc coi uống dịch dinh dưỡng như uống thuốc bắc vậy, cố gắng nghẹn thở nuốt hết đống dịch dinh dưỡng xuống. Tuy nhiên đừng nghĩ dịch dinh dưỡng chỉ có khó ăn, các loại dinh dưỡng thân thể yêu cầu đều được nó cung cấp đủ. Vốn dĩ Ngũ Tử Mặc bụng đang đói, chỉ uống một ống dung dịch dinh dưỡng như kem đánh răng Trung Hoa, lập tức liền no bụng.
Dinh dưỡng dịch không có hương vị gì nhiều, nhưng bụng no rồi, mọi người cũng có tâm tình thương lượng chính sự.
Vấn đề Ngũ Tử Mặc quan tâm nhất chính là cơ giáp của mọi người. Muốn sinh tồn ở tinh cầu XT781, tuyệt đối không thể thiếu cơ giáp.
Còn chưa nói đến việc muốn tiêu diệt Mao Chu Trùng, không có cơ giáp, chẳng lẽ muốn cho đám tay mơ bọn họ vật lộn với Mao Chu Trùng sao? Như vậy không bằng kêu bọn họ tìm sợi mỳ thắt cổ còn đơn giản hơn.
"Ritz, vấn đề sửa chữa cơ giáp thế nào rồi?"
"Đều là vấn đề nhỏ, đã sửa xong, sẽ không ảnh hưởng lớn đến việc chiến đấu."
Lần đầu tiên giao chiến cùng Thứ Nguyên Trùng Tộc, biểu hiện của mọi người vẫn có thể chấp nhận được. Chỉ là thời điểm đang chạy trốn cơ giáp của bọn Hanni bọn xuất hiện chút vấn đề nhỏ.
Ngũ Tử Mặc nghe xong gật gật đầu, tầm mắt quét qua các đồng đội một lần mới nhàn nhạt mở miệng.
"Lần này chiến đấu cùng Mao Chu Trùng , tôi tưởng mọi người hẳn có thể cảm nhận được sức chiến đấu của Thứ Nguyên Trùng Tộc . Năm con Mao Chu Trùng, chín người chúng ta còn có thể dùng phương pháp đánh lén để chiến thắng. Nhưng thời điểm đối mặt mười con Mao Chu Trùng, chín người chúng ta lại không thể không rút lui, huống chi còn chưa nói đến Mao Chu Trùng là loại yếu nhất trong Thứ Nguyên Trùng Tộc."
Âm thanh bình tĩnh của Ngũ Tử Mặc truyền tới tai từng người. Lời nói nhìn như bình đạm, lại làm cho tâm thái đắc chí vì thắng lợi của đám Hanni tựa như bị rót một thùng nước lạnh.
"......"
Hanni bọn họ không phải ngu xuẩn, Ngũ Tử Mặc không nói trực tiếp nhưng họ vẫn hiểu ý tứ của cậu: Suýt chút nữa họ đã phạm vào những sai lầm mà trở thành tiểu đội bị đào thải.
"Ngũ Tử Mặc, bọn tôi hiểu rồi."
..........
Editor có đôi lời: Trời má tui bỏ bê lâu ghê =)))
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...