Nguyên Phối Nghịch Tập FULL


"Những cảnh cung đình trong [Cung biến] đã quay xong rồi sao?" Nói với Ngọc tỷ một tiếng, Tiêm Vũ đi đến bên cạnh Hạng Hạo hỏi.
"Đúng vậy, những cảnh kế tiếp đều quay trong này, chúng ta sẽ trở thành hàng xóm."
Tâm tình Hạng Hạo rất tốt, về sau anh có thể thường xuyên đến tìm cô bồi dưỡng tình cảm.
"Thực đáng tiếc, vừa rồi là cảnh quay cuối cùng trong đoàn phim tụi em rồi." Tiêm Vũ tàn nhẫn đánh gãy ảo tưởng của anh: "Đêm nay liên hoan xong bọn em phải trở về."
"Vậy sao?" Khuôn mặt Hạng Hạo vặn vẹo, miễn cưỡng nặn ra hai chữ, giờ phút này, nếu không phải trường hợp không thích hợp, anh thật muốn ngửa mặt lên trời thét lớn, hô to ông trời bất công.
Tiêm Vũ cố nén ý cười, tiếc nuối nói: "Đúng vậy, lần này tạm biệt, lại phải thật lâu không gặp được nhau."
Thấy Tiêm Vũ luyến tiếc như vậy, tâm tình Hạng Hạo tốt một chút, an ủi cô: "Không sao, chúng ta có thể liên hệ bằng điện thoại."
Bởi vì kế hoạch bị ngâm nước nóng cho nên cảm xúc của Hạng Hạo có điểm suy sụp, nhưng ngược lại với anh, tâm tình của Tiêm Vũ rất tốt, cô đã nói với Ngọc tỷ, quay xong bộ này cô muốn nghỉ ngơi vài ngày.
Buổi tối liên hoan rất náo nhiệt, vừa mới bắt đầu mọi người còn rất bình thường, còn quan tâm hình tượng của mình, nhưng sau khi uống rượu thì hoàn toàn buông ra, bởi vì đạo diễn yêu cầu nghiêm khắc, trong quá trình quay chụp, mọi người bị giày vò rất thảm, bây giờ rốt cuộc được giải phóng, bọn họ bắt đầu điên cuồng chuốc rượu cho đạo diễn để báo thù, ngay cả Ngô Trạch cũng xắn tay áo gia nhập liên minh báo thù, tâm tình của đạo diễn cũng rất tốt, bộ phim này hoàn toàn phù hợp yêu cầu của ông, hơn nữa thời gian quay chụp cũng ngắn hơn rất nhiều so với kế hoạch của ông, ông biết những người này bị tra tấn nhiều, cho nên đối với hành vi trả thù của mọi người toàn bộ nhận xuống.

Đương nhiên, cũng có người qua tới muốn so rượu với hai người nhưng đều bị Hạng Hạo không dấu vết lừa dối đến chỗ của đạo diễn.
Bọn họ ngồi một bên, nhìn mọi người chơi đùa, Hạng Hạo bỗng nhiên thấp giọng nói với Tiêm Vũ: "Chúng ta ra ngoài đi dạo một chút đi."
Nhìn thoáng qua thấy mọi người đang quần ma loạn vũ, Tiêm Vũ gật đầu, hai người lặng lẽ lui ra.
Đón gió đêm, Tiêm Vũ thở ra một ngụm, cười nói: "May là có đạo diễn chống đỡ, không thì em lại phải bị quá chén."
"Không sao, coi như em uống say, không phải vẫn còn có anh sao." Hạng Hạo ôn nhu nói.

"Làm sao có thể luôn làm phiền anh được, nghe Ngọc tỷ nói lần trước em uống say đều nhờ anh chiếu cố em." Tiêm Vũ ngượng ngùng nói, sau đó hiếu kỳ hỏi: "Đó là lần đầu tiên em uống rượu, em uống say xong có náo loạn cái gì không?"
"Không có, em rất ngoan, vẫn luôn ngủ." Nhớ lại cô giống như một con mèo nhỏ nằm trong lòng anh, tim Hạng Hạo mềm nhũn.
"Vậy thì tốt." Tiêm Vũ nhẹ nhàng thở ra, "Em còn phải trở thành ảnh hậu, nếu rượu phẩm không tốt, sẽ bị fans cười nhạo."
"Ồ? Tự tin như vậy?" Hạng Hạo nhìn cô.
"Đương nhiên!" Tiêm Vũ đi về phía trước vài bước, sau đó xoay người nhìn anh, ánh mắt lòe lòe tỏa sáng: "Đây chỉ là khởi đầu của em, anh cứ nhìn đi, sẽ có một ngày, tên của Mộ Tiêm Vũ em và tên của Hạng Hạo anh được đặt ngang hàng."
"Anh tin."
Hạng Hạo không chuyển mắt nhìn Tiêm Vũ, cô tự tin lại phá lệ mê người như vậy.

Bất quá vừa nghĩ đến mị lực của cô sẽ càng ngày càng nhiều người phát hiện, tâm tình của anh không tốt lên nổi.
Anh đi đến trước mặt Tiêm Vũ, nghiêm túc nói: "Tiêm Vũ, anh thích em, chúng ta ở bên nhau đi."
"Anh, anh đang nói cái gì vậy?"
Tiêm Vũ kinh hoảng né tránh tầm mắt anh, trong lòng lại suy nghĩ, gia hỏa trì độn này rốt cuộc cũng chủ động.
"Dọa em sợ rồi hả?" Hạng Hạo cười khổ nói: "Anh vốn tính toán chậm rãi tiếp cận em, để em phát hiện tình cảm của anh sau đó lại tỏ tình, nhưng hiện tại anh bỗng nhiên phát hiện, phương thức này không thích hợp với chúng ta, trong loại tình hình chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều này của cả hai, nếu không sớm một chút để em biết tâm ý của anh, có lẽ lần sau gặp mặt em đã là bạn gái của người khác rồi."
Tiêm Vũ cúi đầu giả bộ thẹn thùng, lại tại ngầm trợn trắng mắt, EQ* của gia hỏa này rốt cuộc cũng thượng tuyến, thật sự là cám ơn trời đất.
*EQ: là viết tắt của Emotional Quotient có nghĩa là chỉ số cảm xúc - Một tính trạng số lượng được dùng để đo lường trí tưởng tượng, sáng tạo của một người.


Người có EQ cao có khả năng nhận biết, đánh giá và điều tiết cảm xúc của bản thân và mọi người rất tốt.
Thấy cô không nói lời nào, Hạng Hạo săn sóc nói: "Anh không yêu cầu em phải lập tức nhận lời anh, chỉ hi vọng em có thể cho anh một cơ hội để theo đuổi em, được không?"
Một lát sau, Tiêm Vũ mới ngạo kiều nói: "Nếu Hạng đại thần có thành ý như vậy thì bổn cô nương sẽ cho anh một cơ hội, nhưng chuyện của chúng ta phải giữ bí mật, em không muốn còn chưa trở thành ảnh hậu thì đã bị fans của anh loạn đao chém chết."
Nhìn hai má hồng hồng của cô dưới đèn đường, Hạng Hạo sủng nịch nói: "Được." Sau đó dắt tay cô, cảm thấy Tiêm Vũ chỉ là sửng sốt một chút nhưng không có giãy dụa, ý cười không khỏi càng thêm sâu.
Lúc về khách sạn, hai người vừa lúc đụng phải Ngọc tỷ và trợ lý, bởi vì ngày mai phải trở về nên đêm nay Ngọc tỷ và trợ lý vội vàng thu dọn hành lý, không tham gia tụ hội, thật vất vả bận rộn xong đang chuẩn bị đi tiếp Tiêm Vũ.

Nhìn thấy Tiêm Vũ và Hạng Hạo đi cùng nhau, ánh mắt Ngọc tỷ chợt lóe, tuy rằng hiện tại bọn họ không có nắm tay đi cùng nhau, nhưng trực giác nói cho cô biết đã có chuyện xảy ra giữa hai người.
"Ngọc tỷ, hai người muốn đi đâu vậy?" Tiêm Vũ theo bản năng kéo ra khoảng cách với Hạng Hạo, khiến nụ cười của Hạng Hạo cứng lại.
Đem toàn bộ nhìn rõ, Ngọc tỷ nhíu mày một chút sau đó rất nhanh lại khôi phục bình thường: "Còn không phải lo em uống say sao, chị đang định đi tìm em đây." Sau đó nói với Hạng Hạo: "Hạng đại thần, cám ơn anh đã đưa Tiêm Vũ về."
"Chúng tôi là bạn bè, chiếu cố cô ấy là chuyện nên làm." Hạng Hạo nhìn về phía Tiêm Vũ: "Thời gian không còn sớm nữa, nhanh về nghỉ ngơi, anh đi đây."
Nhìn thân ảnh dung nhập vào bóng đêm, trợ lý hoa si nói, "Không hổ là đại thần, đến bóng dáng cũng soái như vậy."
Ngọc tỷ tức giận trừng mắt nhìn cô một cái, lôi kéo Tiêm Vũ trở về, "Chị có chuyện muốn nói với em."
Về phòng, Ngọc tỷ châm chước một chút mới hỏi: "Em và Hạng Hạo là sao vậy?"
"Anh ấy đang theo đuổi em." Tiêm Vũ thả lỏng ngồi xuống sô pha.
"Chị sớm nên phát hiện mới phải!" Ngọc tỷ ảo não nói: "Gia hỏa này ngay từ đầu đã đối với em không được bình thường rồi, chị còn tưởng là vì thưởng thức thực lực của em, không ngờ là coi trọng em."

"Tụi em ở bên nhau có gì không tốt hả? Sao chị kích động như vậy?" Tiêm Vũ nhìn Ngọc tỷ táo bạo, bất đắc dĩ nói.
"Em quên giấc mộng của mình rồi sao?" Ngọc tỷ kích động nhìn Tiêm Vũ: "Em còn chỉ là người mới, địa vị của hai người rất chênh lệch, nếu bị tuôn ra chuyện em và Hạng Hạo yêu nhau, em biết người trong vòng này sẽ nhìn em thế nào sao? Còn fans của Hạng Hạo nữa, bọn họ sẽ không đồng ý đại thần của mình cùng một chỗ với một người mới." Từng có một người mới của công ty vì có thể nổi tiếng mà cố ý tiếp cận Hạng Hạo chế tạo scandal, kết quả không được vài ngày thì người mới kia liền bị fans công kích, cuối cùng cô ta chống đỡ áp lực không được nên phải rời khỏi giới giải trí.

Cô không hi vọng Tiêm Vũ sẽ giống với cô gái kia.
"Tiêm Vũ, em là người mới mà chị xem trọng nhất, chị không hi vọng em sẽ vì một đoạn tình cảm mà hủy đi giấc mộng của mình."
Rót cho Ngọc tỷ một chén nước, Tiêm Vũ cười nói: "Những chuyện chị nói em đều hiểu, chị yên tâm, em vẫn luôn nhớ rõ lý tưởng của mình, trước khi em thành công, quan hệ của tụi em sẽ được giữ bí mật."
Nhìn dáng vẻ bình tĩnh của Tiêm Vũ, Ngọc tỷ sửng sốt một chút, sau đó nở nụ cười: "Xem ra là chị lo lắng thừa rồi, em vẫn luôn làm rất tốt, chị không nên hoài nghi em."
"Em biết Ngọc tỷ là thật sự quan tâm em nên mới nói như vậy." Tiêm Vũ cầm tay cô: "Chúng ta cùng nhau nỗ lực, một ngày nào đó em sẽ trở thành siêu sao, mà chị, sẽ là kim bài người đại diện."
"Được." Ngọc tỷ cầm lại tay cô.

Bất quá vừa nghĩ đến Hạng Hạo cư nhiên gạt cô lấy đi người mới mà cô xem trọng này, cô vẫn có chút khó chịu.
Bởi vậy, ngày hôm sau lúc Hạng Hạo đưa bọn họ đến sân bay, liền nhận phải ánh mắt phóng đao của Ngọc tỷ, hơn nữa cô còn cố ý vô tình che trước mặt Tiêm Vũ, làm cho bọn họ đến một cơ hội nói chuyện cũng không có.

Sau vài lần Hạng Hạo cũng hiểu được, ánh mắt anh nhìn về phía Tiêm Vũ chứa đầy lên án, Tiêm Vũ bất đắc dĩ nhún vai.

Trong lúc nhất thời không khí trong xe mười phần cổ quái, tiểu trợ lý thức thời đã sớm lui ra một bên, tránh cho bị lan đến.
"Được rồi, sân bay người nhiều, Hạng đại thần cũng không cần đi xuống, miễn cho bị phóng viên chụp được."
Thấy xe dừng lại, Ngọc tỷ cất tiếng nói, thành công ngăn được đại dã lang, tâm tình cô tốt lên.

Anh bị ghét bỏ? Hạng Hạo yên lặng thu hồi bàn chân vươn ra, nụ cười cứng ngắc: "Như vậy cũng tốt, Tiêm Vũ, thuận buồm xuôi gió, phải chiếu cố mình thật tốt biết không."
"Hạng đại thần yên tâm, Tiêm Vũ là nghệ sĩ tôi dẫn dắt, đương nhiên tôi sẽ chiếu cố cô ấy thật tốt." Trước khi Tiêm Vũ mở miệng, Ngọc tỷ giành nói trước, sau đó giả vờ giả vịt nhìn xuống đồng hồ đeo tay nói: "Thời gian cũng không còn sớm, chúng ta đi thôi."
Tiêm Vũ chỉ kịp nói một tiếng "Gặp lại sau" đã bị Ngọc tỷ lôi đi mất.
Nick làm tài xế thấy Hạng Hạo bị khốn quẫn, che miệng cười trộm ở một bên, ngày hôm qua bị cho leo cây mà buồn bực bây giờ tan thành mây khói, không ngờ đại thần cũng có lúc bị ghét bỏ.
Hạng Hạo thu hồi ánh mắt nhìn phía Tiêm Vũ liền thì thấy được dáng vẻ cười trộm của anh, "Anh vui vẻ như vậy?"
"Đương nhiên, Hạng Hạo Hạng đại thần như cậu mà cũng có ngày hôm nay, ha ha ha......" Nick nhịn không được nữa, ghé tay lái cười ha hả.
Hạng Hạo lấy tay đỡ lấy đầu, một bộ dáng vẻ bị thương tổn: "Đúng vậy, tôi cũng không ngờ, tâm hồn tôi bị tổn thương cho nên sau khi quay xong [Cung biến] tôi quyết định nghỉ dài hạn."
Thân thể Nick cứng đờ, lập tức đứng thẳng dậy: "Hạng đại thần, anh sai rồi, anh không nên vui sướng khi người gặp họa."
Lịch trình của cậu ta đã được xếp kín, nếu Hạng Hạo bỗng nhiên nghỉ ngơi sẽ xảy ra đại loạn, đến lúc đó công ty sẽ tuyệt đối mắng chết người đại diện là anh!
"Ừm." Hạng Hạo gật đầu, "Nể tình anh thành tâm nhận sai, tôi tha thứ cho anh."
Nick trợn trắng mắt, bắt đầu lái xe trở về, nhớ đến biểu hiện gần đây của cậu ta, thu hồi tâm tư vui đùa,"Nhìn dáng vẻ của Ngọc tỷ, hình như cô ấy đã nhìn ra tâm tư của cậu?"
"Ừm, tôi đã tỏ tình với Tiêm Vũ." Hạng Hạo không quan tâm nói.
Nick trượt tay, thiếu chút nữa đụng phải xe bên cạnh, anh nhanh chóng dừng xe vào lề đường: "Thật nguy hiểm!" Sau đó kích động nói: "Không ngờ cậu lại nhanh như vậy, anh cho rằng theo tính cách của cậu là phải chậm rãi bồi dưỡng tình cảm xong mới tỏ tình." Hạng Hạo có thể tìm thấy người mình thích, anh tự đáy lòng cao hứng vì cậu ta, thế nhưng nghĩ đến fans của cậu ta, lại có chút lo lắng: "Quan hệ của hai người tốt nhất nên giữ bí mật trước, sau đó để fan điện ảnh của cậu chậm rãi tiếp nhận cô ấy, nếu không sẽ xảy ra đại loạn."
"Cám ơn anh đã nhắc nhở, bất quá Tiêm Vũ còn chưa nhận lời tôi." Hạng Hạo thở dài: "Hơn nữa cô ấy cũng yêu cầu chuyện này phải giữ bí mật."
Làm rất tốt! Nick cố nín cười, an ủi anh: "Không sao, lấy mị lực của cậu, nhất định cô ấy sẽ đáp ứng." Không ngờ rằng Hạng Hạo vẫn xuôi gió xuôi nước cư nhiên sẽ đụng vách tường trên người một cô bé, nếu không phải đương sự đang bên cạnh, vẫn luôn bị ức hiếp nhiều năm nay, anh thật sự muốn hô to: đáng lắm.
"Nick, mặt anh bị rút gân à?"
"......".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui