Lần đổi chỗ này chỉ có mỗi Mạc Dương và Tống Nhiên ngồi cạnh nhau, còn hai người kia vì xếp gần như cuối lớp mà không có quyền lựa chọn, thành ra mỗi đứa một ngả. Sau khi xếp chỗ xong thì cũng đúng lúc hết tiết, thầy chủ nhiệm vừa rời khỏi cả lớp liền nhao nhao lên vì một màn vừa rồi. Đã vậy nhân vật chính của chuyện tình tay ba còn là ba học bá của lớp, là Mạc Dương nổi tiếng lạnh lùng từng từ chối biết bao cô gái trong trường.
Tống Nhiên nghe mọi người bàn tán cũng chỉ biết gục mặt xuống bàn giả chết. Xong rồi, lần này xong thật rồi! Quậy ở lớp thì thôi đi, đằng này còn làm ngay trước mặt thầy, Tống Nhiên cảm thấy hình tượng con ngoan trò giỏi của mình trong mắt thầy chắc đang dần tan vỡ rồi.
Đáng ra việc Mạc Dương chọn cô làm bạn cùng bàn cũng chẳng có gì đáng nghiêm trọng, trọng điểm là ngay sau khi biết được top 3 của lớp có Trình Dạng cậu liền không suy nghĩ mà chọn cô, cộng thêm cả ông thần họ Trình không biết tiết chế cảm xúc, tất cả đã đẩy sự việc này lên đỉnh điểm. Ngày tháng ba người bị chủ nhiệm gọi lên văn phòng dạy dỗ chắc cũng không còn xa…
- Huýt ~~ Dương ca, không ngờ là cậu mạnh bạo trực tiếp như thế đấy!
Đột nhiên có người đầu têu hú hét trêu chọc, vậy là cả lớp không kiêng nể gì liền ùa vào mỗi người một câu. Tống Nhiên nghe mà váng hết cả đầu, chịu không nổi ngẩng phắt dậy, nhíu mày quát:
- Các cậu có thôi chưa, chuyện bình thường mà đừng làm quá!
- Ồ có người thẹn quá hóa giận rồi ~~
Tống Nhiên: “…” cái lũ này có trét keo vào miệng cũng không ngăn được mồm chúng nó mà!
- Cậu đừng phản ứng lại, bị trêu hơn đấy.
Mạc Dương bên cạnh nói nhỏ với cô, Tống Nhiên lườm cậu cháy mặt, chuyện này trở nên như vậy là vì ai mà giờ còn bày đặt dặn cô đừng lên tiếng!
- Mạc Dương, tớ mà bị thầy gọi lên văn phòng, thì chúng ta đừng nói chuyện với nhau trong vòng một tuần!
Mạc Dương: “…”
Tống Nhiên cũng có nhìn thoáng qua chỗ Trình Dạng, thấy cậu chẳng nói chẳng rằng gì chỉ cúi đầu làm bài tập. Rõ ràng cậu là người góp phần làm câu chuyện tệ hơn, nhưng thế quái nào cô vẫn cảm thấy vô cùng có lỗi với cậu, dù sao trả lời thầy kiểu vậy nghĩa là cô ngầm từ chối ngồi cùng cậu.
[…]
Giờ ăn cơm trưa, Tống Nhiên vì đi rửa tay mà vào muộn, bước gần đến bàn đã thấy Đinh Tiểu Vy và Lục Minh Từ ngồi một bên, chỗ bên cạnh Mạc Dương thì trống trơn. Tống Nhiên trợn mắt nhìn Đinh Tiểu Vy, Đinh Tiểu Vy thấy cô đến thì giả vờ như không thấy ánh mắt cô, hào hứng chỉ chỉ chỗ đối diện.
- Nhiên Nhiên, mau ngồi đi.
Cái con nhỏ này! Tống Nhiên bất đắc dĩ ngồi xuống bên cạnh Mạc Dương. Lục Minh Từ vẫn không thể tin được nhìn hai người, nhớ lại hôm trước cậu lỡ mồm bảo hai người giống vợ chồng liền muốn vả vào miệng mình 10 phát. Chẳng trách thái độ phản ứng của Mạc Dương và Tống Nhiên hôm đấy hơi lạ, nhìn Đinh Tiểu Vy hào hứng như vậy rõ ràng là đã biết từ trước, chỉ có mỗi cậu ngu ngốc không biết gì thôi!
- Hai người… thật đấy à?
- Cái gì thật? - Tống Nhiên ngẩng đầu, hỏi lại.
- Không cần ngạc nhiên như thế, bọn tôi chưa phải một đôi - Mạc Dương nói.
Lục Minh Từ: “…” chưa phải nghĩa là sau này sẽ thành phải đúng không?
Tống Nhiên quyết định im lặng ăn cho xong bữa cơm này, tốt bụng cho Lục Minh Từ thời gian nuốt trôi tin tức.
Ăn cơm xong, nhân lúc Tống Nhiên đang đi đổ khay không để ý, Đinh Tiểu Vy vỗ vỗ vai Mạc Dương, nghiêm túc nói:
- Anh bạn, cố lên. Bọn tôi ủng hộ hai người ở bên nhau! Phải không Lục Minh Từ?
- Ờ phải phải, hai người đẹp đôi quá chừng!
- … Cảm ơn hai người, có gì giúp đỡ.
- Oke oke, tất nhiên rồi.
- Mọi người đang nói gì vậy?
Tống Nhiên quay lại thấy ba người đang thì thầm to nhỏ gì đó với nhau, nhướng mày hỏi.
- Có gì đâu, về lớp thôi em yêu của chị!
Đinh Tiểu Vy khoác vai Tống Nhiên kéo cô đi trước, âm thầm quay đầu nháy mắt với Mạc Dương, như kiểu “cứ tin tưởng ở tôi”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...