Tịch Ca nhìn group chat, liền trầm mặc.
Đầu năm nay, cuộc sống của phú nhị đại có vẻ nước sôi lửa bỏng…
Hắn lầm bà lẩm bẩm, rồi trầm tư suy nghĩ về hai danh từ “Thế giới Hắc Ám” và “Bàn tay địa ngục khổng lồ”.
Tuy rằng không biết cái tổ chức tà giáo mà bọn họ nhắc đến là thứ gì, nhưng có thể nói ra hai cái danh từ này, cũng không hẳn là hoàn toàn lừa đảo.
Mình có nên nói cho bọn họ biết, hai thứ này thật sự tồn tại, không phải hư cấu không nhỉ?
Nhưng mình có quen biết gì họ đâu.
Tại sao mình phải tiết lộ điều đó chứ?
Hắn chỉ tự hỏi trong hai phút ngắn ngủi.
Đến khi định thần lại, đã phát hiện mọi người trong group chat đang thảo luận hết sức sôi nổi, hiện giờ đã có đến 99+ tin nhắn mới.
Hắn lướt qua xem một hồi, phát hiện bọn họ đang thảo luận theo phong cách này.
“Đúng đó, ba tôi cũng vậy, cứ như bị trúng tà ấy!”
“Ba tôi còn kéo tôi tham gia cái hội nghị đó đây nè.”
“Ha ha, các cậu đều là chuyện nhỏ, ba tôi là kiểu người cuồng công tác, giờ thì hay rồi, ngay cả việc làm ăn ở công ty cũng không thèm quan tâm, ngày nào cũng dẫn thư ký lượn khắp thành phố, không biết làm cái gì.
Tôi đi hỏi thư ký của ổng, thế mà tên kia lại nghiêm túc nói với tôi, phải tin tưởng cha tôi, chờ thời cơ chín mồi sẽ dẫn tôi đến thế giới mới.”
“Thế giới mới…”
“Thế giới mới…”
“Mẹ ơi sợ quá, thế quái nào xuất hiện cả thế giới mới nữa cà.”
“Tôi nghĩ cái tổ chức tà giáo này lấy linh cảm từ sự cố mất điện toàn thành phố hai ngày trước, nửa đêm hôm đó sấm chớp sáng như ban ngày, tuy rằng phía chính phủ đã tìm các nhà khí tượng học để giải thích hiện tượng thời tiết và bác bỏ tin đồn, nhưng trên mạng vẫn xuất hiện một đám người dắt mũi dư luận, gì mà tận thế sắp tới, rồi thì tin vào thần sẽ có được một đời vĩnh sinh?”
“Trí Tức, Trí Tức, cậu không thể biết được người mình trò truyện hằng ngày trên mạng là bộ dạng gì đâu.”
“Bỗng thấy đồng cảm với chính phủ, làm quan cũng đâu dễ dàng.”
Bọn họ lải nhải đến tận đâu, cuối cùng có người kéo về chủ đề chính:
“Chậc, du học thì tính gì, không công tác thì tính gì, ba của mấy ông chắc chắn không thay đổi nhiều bằng ba tui đâu!”
Có vài người trong nhóm chat không phục.
“Ba của cậu làm sao? Chẳng lẽ quyên góp cả gia sản à?”
Người nọ nói:
“Ba tôi là trùm than đá, từ sáng tới tối chỉ thấy nhậu nhẹt gái gú, còn tìm cho tôi tám bà mẹ nhỏ, thế mà sau khi gia nhập cái tà giáo này, ổng đột nhiên lại đi theo tiếng gọi của Đảng, cho tiền trợ cấp, đuổi tám bà mẹ đi, ngày nào cũng ăn chay, đã vậy còn hay lẩm bẩm, làm người phải trung thực, lịch lãm, chính trực, có tín ngưỡng, rời xa dâm loạn ——”
Group chat quả nhiên hít thở không thông:
“Bảo đàn ông không ăn đồ tanh.”
“Trừ phi mèo không ăn cá.”
“Nếu đàn ông ăn đồ tanh.”
“80% đàn ông thành thái giám.”
Bọn họ trăm miệng một lời: “Chẳng lẽ ba cậu đột nhiên mắc bệnh khó nói không cách nào chữa khỏi được, rơi vào đường cùng, đành phải lấy tổ chức thần bí ra làm cái cớ, ra vẻ mình đã hoàn toàn thay đổi, làm lại cuộc đời?”
Đám người trong group chat cười như điên.
Vừa cười xong, người lập group bỗng xuất hiện.
Cậu ta đăng một bức ảnh, kèm theo một đoạn tin nhắn thoại.
Trong hình là góc nghiêng của người đàn ông tóc vàng, lưng đeo thanh cự kiếm.
Nội dung của đoạn tin nhắn thoại thì là:
“Phù —— cảm ơn trời đất, bọn họ đã nói xong rồi, tôi đang hít thở không thông đây.”
“Các cậu đến nghe cuộc hội nghị nhỏ của bọn họ bao giờ chưa? Đây là lần đầu tiên tôi bị ba kéo đến bàng thính.
Ban đầu họ nói mấy thứ rất là bình thường, tôi ngồi bên cạnh nghe, ngoại trừ thỉnh thoảng thốt lên hai câu thờ phụng Chúa ra, đều là giảng các loại mỹ đức, không ngoại tình, không gian dối, y hệt cái lớp học về tư tưởng đạo đức ở trường tiểu học ấy.
Nhưng đến nửa sau, phong cách lại đột biến, bắt đầu nói đủ thứ chuyện kỳ quái, gì mà Thế giới Hắc Ám đang âm mưu vẩy bẩn nhưng linh hồn trong trắng, gì mà cuộc xâm lược của địa ngục dự báo rằng loài người đang đứng trước một tương lai thảm khốc, gì mà chúng ta không thể để mọi chuyện diễn ra như vậy được, chúng ta phải tìm ra ngọn nguồn của địa ngục và hắc ám, tiêu diệt chúng từ trong trứng nước…”
Cậu ta nói một mạch, rồi thở dốc:
“Thật lòng mà nói, nhà chúng ta tiền tiêu không hết, bị lừa một ít thì có làm sao, dù sao bọn họ đầu tư không thành cũng thua lỗ cả đống, trên đời này nào có chuyện luôn thu vào mà không có bỏ ra.”
“Nhưng thứ khiến tôi thấy khiếp sợ nhất là, cái người đàn ông tóc vàng này mặt mũi trông vô cùng cương nghị chính trực, đứng bên cạnh nghe hắn ta nói liền có chút tự thấy xấu hổ với bản thân mình, không có lấy nửa điểm láu cá của bọn lừa đảo, thành ra tôi lại sợ, hắn ta không giống như đang lừa tiền đâu, mà giống như đang lừa mạng ấy…”
Bầu không khí trong nhóm bỗng chốc nghiêm trọng lên.
Bọn họ nói:
“Không thể để ba tôi tiếp tục bị lừa!”
“Tôi có ý này, ba tôi vẫn luôn muốn tôi tham gia tổ chức của bọn họ, mỗi lần tổ chức có hoạt động gì ổng đều thông báo địa điểm cho tôi ngay, năm phút trước vừa gửi cho tôi một tin nhắn—— “
“Tôi cũng có!”
“Tôi cũng có!”
Mọi người đều gửi thời gian và địa điểm tổ chức hội nghị mà họ nhận được lên nhóm chat, mang ra so sánh đã thấy quá rõ ràng, năm giờ chiều ngày mai, tại một phòng họp sang trọng của khách sạn hàng đầu.
Bọn họ nói: “Nếu đã biết địa điểm, gọi cảnh sát sẽ rất dễ dàng.
Ngay khi bọn họ bắt đầu, chúng ta liền gọi cảnh sát đến tóm hết mấy phần tử truyền bá mê tín dị đoan trong cái hội nghị phi pháp này, được không?”
Có người tỏ vẻ: “Đối xử với ba mình như vậy hình như không được ổn lắm…”
Người lên tiếng chính là cái cậu có ông bố ăn chay kiêm đuổi tám bà mẹ nhỏ ra khỏi nhà.
Dù sao bớt đi được tám bà mẹ nhỏ, cậu ta vẫn mang lòng biết ơn với cái tổ chức này.
Nhưng mọi người đang lo lắng cho tình trạng của ba mình, sợ mấy ông càng ngày càng hãm sâu, vừa mất tiền lại vừa khắc mệnh: “Cậu có thể tìm lý do đưa ba cậu đi, chờ đến khi bọn chúng bị bắt hết, ba cậu cũng tỉnh táo lại thôi!”
Người này lẩm bẩm một câu: “Vậy thì nên để ổng ngất đi một lúc…”
Nội dung còn lại Tịch Ca không để ý.
Hắn bất giác liếc xuống, nhìn dáng vẻ của Kanan: Người này thân hình cao lớn, cõng thanh cự kiếm, còn nói muốn chống lại hắc ám phải tìm được bàn tay khổng lồ, chẳng lẽ là Thánh kỵ sĩ gì đó?
Nhưng vậy thì sao, chẳng liên quan gì đến Tịch Ca.
Tịch Ca bình tĩnh rời khỏi group chat, tắt luôn WeChat đi, tiếp tục ăn cơm ngủ nghỉ chơi game, lên lớp tan học và yêu Bì Bì.
*
Cùng thời gian này, Thế giới Hắc Ám.
Vài ngày gần đây, ba nhà sáng lập Thế giới Hắc Ám rơi vào tình trạng sứt đầu mẻ trán.
Từ việc xử lý thiệt hại sau cuộc bạo động địa ngục, đến việc phối hợp nghiên cứu với cơ quan đặc thù của quốc gia, rồi cả điều tra xem rốt cuộc là ai có được bàn tay địa ngục khổng lồ, tất cả đều rất phức tạp và khó khăn, khiến họ hận không thể bổ mình thành hai nửa, sau đó chia nhau ra cùng làm.
Sau mấy ngày liên tiếp mất ăn mất ngủ, công đoạn cuối cùng sau sự kiện địa ngục xâm lấn đã kết thúc.
Về việc phối hợp với cơ quan đặc thù của quốc gia thì vẫn đang tiến triển thuận lợi, nhóm nghiên cứu bàn tay địa ngục khổng lồ đã được thành lập bởi các chuyên gia đến từ hai bên, đang tiến hành đủ loại thí nghiệm trong một khu căn cứ bí mật và trang bị đầy đủ tiện nghi.
Điều đó cũng có nghĩa là hai bên đã tiến thêm một bước trên con đường hiểu rõ về năng lực của nhau, hơn hết là có thể tiếp xúc chuyên môn và phát huy thế mạnh.
Vậy thì hiện tại, cũng chỉ còn lại một vấn đề cuối cùng.
Rốt cuộc là ai đã đổi bàn tay địa ngục khổng lồ?
Ba nhà sáng lập xụi lơ trong Nhiễu Xà Chi Hoàn, cả người nhếch nhác, quần áo trông như đống dưa muối ngâm trong bình, vào lúc này chẳng ai thèm chú ý tới tư thế hay mặt mũi.
Ma cà rồng thân thiện yếu đuối nói: “Các ngươi có nghi ngờ ai không?”
A Đức: “Những người đáng nghi nhất đã bị điều tra mấy ngày nay rồi, nhưng không phải bọn họ.”
Ma cà rồng thân thiện: “Thế còn những người khác?”
Gã Khờ: “Thời gian quá eo hẹp, rất nhiều người đang đặt trong diện nghi vấn, cũng không có ai trông khác thường.”
Ma cà rồng thân thiện: “Có lẽ chúng ta nên thực hiện cuộc tổng điều tra nhân khẩu lần thứ 250 của Thế giới Hắc Ám, xác nhận lại thẻ chứng minh thân phận và thông tin của mỗi một sinh vật hắc ám, bắt cá bằng lưới, tuy rằng nhanh, nhưng sẽ có con lọt lưới; câu cá bằng cần, tuy rằng chậm, nhưng chỉ cần canh giữ hồ nước, sớm muộn gì cũng tóm được…”
Gã Khờ: “Ngươi nói có lý.” Ông ta dừng một chút, “Kế hoạch này có thể khởi động, chờ sau khi tình hình giữa chúng ta và chính phủ đã hoàn toàn ổn định, sẽ tìm ra người này cho bằng được.
Chúng ta nhất định phải tìm ra hắn, hơn nữa cũng phải chú ý giữ bí mật —— ác ma 3S không tầm thường, chắc chắn còn thế lực khác đang truy tìm hắn.”
Dứt lời, ông ta khoát tay, ý bảo công tác lần này chấm dứt.
Chẳng ai buồn nói tạm biệt, hai vị ma cà rồng còn lại cũng đã hoàn toàn kiệt sức trong khoảng thời gian này, bọn họ thở ra thật mạnh, trực tiếp trở lại nơi ở của mình nhờ truyền tống trận.
Ánh sáng lóe lên, ma cà rồng thân thiện trở về tòa thành của mình.
Đầu tiên hắn xả nước ấm vào hồ chứa được thiết kế theo phong cách trung cổ, rắc thêm ít thuốc bột mà phù thủy luyện chế.
Khi thuốc bột tiếp xúc với dòng nước, chúng nó phản ứng dữ dội, làn nước trong veo bỗng biến thành màu đỏ thẫm, nhìn qua rất giống máu tươi.
Sau đó, ma cà rồng thân thiện lại mở nhạc.
Tiếng đàn dương cầm mang hơi hướng cổ điển ưu nhã khiến lòng người êm dịu hẳn đi.
Ma cà rồng thân thiện rót cho mình một ly rượu đỏ, cởi quần áo, hắn thả mình xuống hồ, phát ra tiếng than thở đầy thỏa mãn:
Tuy rằng nước ấm có thể rũ bỏ mỏi mệt, nhưng máu tươi vẫn là hoàn hảo nhất.
Chỉ có điều, suy cho cùng thì hiện giờ cũng không phải thời Trung cổ, mặc dù có nhiều con đường để lấy được máu, nhưng đồng thời cũng bị giám sát nghiêm ngặt hơn, rất khó có thể kiếm đủ máu tươi để rót đầy một cái hồ…
Hắn hưởng thụ, nghe nhạc, ý thức cũng trôi nổi theo từng gợn sóng.
Nhưng hắn cứ có cảm giác mình quên mất chuyện gì đó.
Chuyện gì vậy nhỉ? Là công việc ở Nhiễu Xà Chi Hoàn? Hình như không phải, chuyện này còn quan trọng hơn, chẳng hạn như… kế hoạch bá chủ của ta… Từ từ!
Ma cà rồng thân thiện đột nhiên mở bừng mắt.
Rốt cục hắn đã nhớ ra mình quên chuyện gì rồi!
Hắn lập tức liên hệ với thủ hạ hacker, nhưng cho dù cố gắng đến cỡ nào, đối phương vẫn im re không phản ứng.
Năm phút sau, hắn đành phải cắn răng chấp nhận sự thật.
Ta lại chết thêm một thủ hạ, chết đã lâu lắm rồi!
“Ào ào ——” Tiếng nước xối xả.
Ma cà rồng thân thiện đứng dậy từ trong nước, một hơi uống cạn máu tươi trong ly, rồi lại hung hăng ném vỡ cái ly.
Hắn lớn tiếng mắng chửi: “Giỏi giỏi giỏi, các ngươi thấy ta dễ bắt nạt đúng không, chuyên giết thủ hạ của ta đúng không? Có phải sau này còn muốn giết luôn cả ta, rồi chiếm lấy vị trí của ta ở Nhiễu Xà Chi Hoàn?!”
Hắn không thể nhẫn nại, không thể chậm trễ, hắn tìm ảnh chụp mà hacker đã gửi đến, trăn trở giao cho người mình tín nhiệm, bảo bọn họ điều tra thân phận của hai người trong ảnh chụp.
Nửa giờ sau, hắn đã có được thông tin chính xác.
Hắn nhìn ảnh chụp, nghiến răng nghiến lợi:
“Tịch Ca, sinh viên đại học QH; Rhein, sinh viên trao đổi đại học QH.
Các ngươi chờ đó cho ta, ta sẽ đến đại học QH ngay bây giờ, cho các ngươi biết thế nào là nỗi kinh hoàng thật sự —— “.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...