Sau khi ra khỏi thế giới giả lập ánh mắt Cố Vấn Thành nhìn Lý Tấu Tinh luôn mang theo lửa nóng.
Vào lúc này hắn mới thật sự có đủ quyết đoán mà một nam chính nên có.
Bất kể ăn cơm hay luyện tập, thậm chí là thời điểm chạm nhau khi đối chiến, tầm mắt của hắn cứ như mang theo móc câu, dính vào giọt mồ hôi của Lý Tấu Tinh, trên khóe môi, dính chặt không rời.
Điều này làm cho tên gay lâu năm hơn hắn là Lý Tấu Tinh không khỏi than thở.
Lúc ăn cơm nếu trên môi của anh dính nước xốt thì Cố Vấn Thành sẽ lấy lý do giữ gìn vệ sinh mà tự mình liếm sạch môi cho anh ở nơi không người.
Làm cho Lý Tấu Tinh lúc ăn cơm luôn cẩn thận dè dặt, song vẫn cứ bị Cố Vấn Thành dùng lý do "hôn nhau sau bữa ăn rất tốt cho sức khỏe" để thực hiện những nụ hôn nóng bỏng.
Hắn cứ như một tên nghiện hôn, thời thời khắc khắc chỉ muốn hôn hôn hôn.
Nói chung chính là, môi có thể dính bao lâu thì dính bấy lâu.
Trải qua mấy ngày Lý Tấu Tinh thực sự cảm thấy miệng mình bị liếm tróc mấy lớp da, gió thổi một tí đã cảm thấy nhói, thậm chí lúc hít thở cũng ngửi thấy được mùi vị của đối phương mà không phải của mình.
Đương nhiên Cố Vấn Thành cũng không tốt hơn anh bao nhiêu, miệng của đối phương cũng sưng lên, nhìn rất đầy đặn.
Lý Tấu Tinh nhận ra tuy Cố Vấn Thành như một tên già dặn nhưng khi thân mật với người cùng giới ngoại trừ thân thể xao động với hôn nhẹ sờ sờ hắn hoàn toàn không biết còn có cấp độ sâu hơn, thậm chí thân thể càng để lâu càng thêm bứt rứt, đã sắp đến độ một giọt dầu cũng có thể làm bốc cháy cả người.
Khó khăn nhất không phải hôn môi, mà khó nhất chính là kiềm chế phản ứng trong lúc hôn.
Đặc biệt là sau khi nam chính tỏ lòng mình, mỗi một lần hôn môi đều như thiên lôi câu địa hỏa (*), có rất nhiều lần, hoặc là đè lên tường hoặc là đè xuống giường, đều thiếu chút nữa là vượt rào.
(*) thiên lôi câu địa hỏa (天雷勾地火): ám chỉ trạng thái kích tình nóng bỏng giữa đôi tình nhân.
Để duy trì thiết lập trai thẳng, anh cmn quá khó khăn.
Đêm nay Lý Tấu Tinh chạy vào phòng tắm dập lửa đầu tiên.
Các đồng đội kéo Cố Vấn Thành đến phòng khách chơi trò chơi trốn thoát sốt nhất đế quốc, nghe đâu người thành công chỉ có xác suất một phần ngàn.
"Cuộc thi tìm kiếm đội thi đấu mạnh nhất toàn mạng lần thứ 148 sắp diễn ra," Lăng Niên nhớ tới chuyện này, "Chúng ta có thể tham gia."
"Toàn đế quốc?" Cố Vấn Thành.
"Cậu không biết à Vấn Thành?" Hi Nam kinh ngạc, "Cuộc thi tìm kiếm đội thi đấu mạnh nhất là cuộc thi nổi tiếng nhất toàn mạng đế quốc, đội ngũ ưu tú của quân đội có khi cũng tham gia đấy, cũng như có rất nhiều đội mạnh trên khắp đế quốc."
Cố Vấn Thành ngập ngừng một lát, giải thích: "Tôi rất ít khi tham gia thi đấu."
Không phải rất ít, mà là gần như không tham gia, vậy nên không để ý tình hình thi đấu như nào.
Hi Nam bừng tỉnh, "Chơi vui lắm, năm ngoái còn có một đội gồm mấy tên nhóc con người sao Tal, dựa vào bán manh mà đánh tới vòng đấu loại luôn đấy!"
Tế Du nở nụ cười, "Ba người đứng đầu sẽ có các mức phần thưởng khác nhau, độ quý giá của phần thưởng cho hạng nhất không thấp hơn tinh thạch năng lượng đâu."
Nói đến tinh thạch năng lượng, Cố Vấn Thành cau mày, "Các cậu vẫn chưa dùng."
Trong đội người có trị số tinh thần lực thấp nhất cũng từ 1600 trở lên, trước mắt chỉ có ba người có thể thực thể hóa tinh thần lực.
Tế Du lộ vẻ xấu hổ, "Chúng tôi quên mất..."
Cố Vấn Thành: "..."
Nên nói như thế nào đây, không hổ là đồng đội được Lý Tấu Tinh chọn à?
Thế nhưng vừa nghĩ tới Lý Tấu Tinh, hắn không nhịn được chạm vào môi mình một cái.
Cả ngày cứ đỏ tươi với sưng tấy, như thể vừa sinh ra thì môi đã như này.
"Tinh thạch năng lượng có thể thực thể hóa tinh thần lực hả?" Lăng Niên bỏ qua vấn đề trò chơi, cau mày trầm tư.
Cố Vấn Thành hoàn hồn, lặng lẽ thả tay xuống, "Đa số có thể."
"Về phần cuộc thi này," hắn đi đến kết luận, "Trước khi hết hạn báo danh nếu các cậu có thể thực thể hóa tinh thần lực được, vậy thì chúng ta sẽ tham gia."
Mấy người kia tán đồng gật gật đầu.
Đã tham gia thì phải làm cho tốt, nếu không thể chuẩn bị đầy đủ chu đáo thì bọn họ đành phải đợi lần sau.
Sau khi thảo luận xong chuyện thi đấu Lăng Niên đột nhiên hóng hớt, hỏi: "Cậu với Tấu Tinh làm gì trong thư phòng vậy?"
Mang theo ý tứ trêu chọc.
Nói tới lại muốn cười, "Khổ cho cậu rồi Vấn Thành, nếu không phải lúc đó cậu hi sinh thân mình kéo Tấu Tinh đi, phỏng chừng công chúa đã dùng mỹ nhân kế hoàn thành ám sát, phụt, nhưng mà khi đó dáng dấp của các cậu thật sự rất rất buồn cười ha ha ha ha!"
Khóe mắt Cố Vấn Thành giật một cái, "Cậu ấy thành NPC."
"Hệ thống cũng sẽ có lựa chọn như vậy," Lăng Niên, "Cái này cũng được coi là một loại kiểm tra đối với người thử nghiệm."
"..." Cố Vấn Thành híp mắt một cái, "Hả?"
"Tấu Tinh làm rất khá," Lăng Niên đánh giá rất cao, "Như thật, thoạt nhìn rất giống ma vương."
Quãng thời gian hỗn loạn trước đó trôi qua, trí trí bị một câu nói của Lăng Niên gọi về, đến thời điểm này Cố Vấn Thành mới đột nhiên phát hiện tên Lý Tấu Tinh kia chỉ đang giả bộ không nhớ rõ.
Hắn cười lạnh vài tiếng, đứng lên bước nhanh tới phòng tắm.
Lăng Niên im lặng hồi lâu, quay đầu hỏi hai người kia, "Tôi nói sai gì sao?"
"Tôi đoán là Tấu Tinh bắt nạt Vấn Thành," Tế Du thở dài, "Chắc không sao đâu, càng gây sự tình cảm càng tốt."
"Những lời này dùng cho người yêu với nhau, Tế Du ngu ngốc," Hi Nam khinh bỉ liếc mắt nhìn hắn, "Nếu như Tấu Tinh Vấn Thành biết cậu lại nói lung tung thì nhất định sẽ đi tới gây sự với cậu."
...!
Trong phòng.
Lý Tấu Tinh đang mặc quần áo, bên ngoài liền vang lên giọng nói đè nén của Cố Vấn Thành, "Cậu lừa tôi."
Câu nói này làm tay Lý Tấu Tinh run lên, "Tôi lừa cậu cái gì?"
"Ma vương, thư phòng, hôn môi," Cố Vấn Thành híp mắt, "Lý Tấu Tinh, cậu thực sự rất khỏe đấy."
"..." Lý Tấu Tinh, "Tôi sợ cậu lúng túng."
Giọng anh trầm thấp, nói hơi có lý, "Tình huống đó, tôi muốn đóng tốt vai NPC, xin lỗi Vấn Thành, tôi làm thế với cậu vì biết cậu muốn quên, cho nên mới lừa cậu, hy vọng tôi với cậu còn có thể như trước đây."
Lý Tấu Tinh vừa nói chuyện vừa cởi áo, soi gương sửa sang lại quần áo đảm bảo vẻ ngoài của mình vừa gợi cảm vừa gợi lòng ham muốn.
Dùng sắc dời chú ý.
Nghe lý do xong Cố Vấn Thành ngược lại càng bực bội.
Hôn cũng đã hôn rồi, trong thế giới giả lập còn ôm eo hắn, nhưng giờ lại nói phải duy trì cách ở chung như trước?
Hắn không đồng ý.
"Hóa ra là như vậy," hắn nói, "Cậu thật biết săn sóc, Tấu Tinh."
Giọng điệu này dọa người quá mức, Lý Tấu Tinh nhanh chóng cởi một cái khuy áo rồi lại chỉnh chỉnh tóc mình.
Mịa nó, lỗ lớn rồi, thứ mà anh muốn xem chính là Cố Vấn Thành dùng cách nào để dụ dỗ anh.
Giữ nguyên vẻ ngoài điển trai này, Lý Tấu Tinh kéo cửa phòng tắm ra, hơi nóng hừng hực thoát ra ngoài, anh trực tiếp mặt đối mặt với Cố Vấn Thành đang chờ bên ngoài.
Ngay giây đầu tiên Cố Vấn Thành nhìn thấy anh liền không dứt nổi tầm mắt, con ngươi co rút nhanh, sắc mặt ửng hồng.
Ánh mắt hắn lảng tránh, sau phút giây lòng xao động thì thấy ngại ngùng.
Rồi lại không nhịn được mà hướng về phía cổ áo Lý Tấu Tinh ngắm nghía, hơi thở tràn đầy hormone như nam châm hấp dẫn tầm mắt hắn.
Mặc dù theo ý của Cố Vấn Thành thì giữa hai người đàn ông chỉ có thể hỗ trợ lẫn nhau, thế nhưng loại kích động này không có cách nào nói nên lời, hắn chỉ có thể trải nghiệm trên người Lý Tấu Tinh.
Da dẻ run rẩy, tinh thần căng thẳng.
Đặc biệt...!
"Thứ lỗi cho tôi đi mà," Lý Tấu Tinh nhìn hắn với vẻ vô cùng đáng thương, thân hình cao lớn nắm lấy cánh tay Cố Vấn Thành làm nũng hệt một đứa trẻ, "Vấn Thành ~"
Cố Vấn Thành nổi hết cả da gà.
"Cậu để tôi," Cố Vấn Thành bị mê hoặc đến thất điên bát đảo hai má ửng đỏ, cứ như uống say, "Để tôi hôn...!Để tôi trừng phạt cậu một chút."
"Trừng phạt tôi cái gì?" Lý Tấu Tinh hững hờ xem như không có chuyện gì xảy ra biểu diễn vóc người cùng đường cong cơ bắp của mình cho hắn xem, một mảng da trần đung đưa trước mặt Cố Vấn Thành.
Cố Vấn Thành hoàn toàn không nhớ trước đó mình muốn nói gì, hắn bảo Lý Tấu Tinh ngồi xuống còn mình thì vùi đầu lên cổ anh tạo ra từng dấu hôn màu hồng nhạt.
Cái này hơi vượt quá phạm vi tình bạn rồi.
Lý Tấu Tinh hiện vẻ kinh ngạc, song không chờ anh nói ra nghi vấn Cố Vấn Thành đã lui về.
"Đây chính là trừng phạt khi cậu lừa dối tôi," nam chính thỏa mãn nhướng mày, hài lòng, "Lưu lại những dấu này trên cổ cậu sẽ khiến nữ sinh có ý với cậu đau lòng, như vậy có thể phá hủy rất nhiều hoa đào của cậu, thấy loại trừng phạt này thế nào?"
Vẻ mặt Lý Tấu Tinh một lời khó nói hết, "...!Rất tàn nhẫn.".
đam mỹ hài
"Cậu cũng có thể trừng phạt lại," Cố Vấn Thành hếch hếch cằm, khóe mắt vòng tới vòng lui trên người anh, sau đó ngồi xổm thay Lý Tấu Tinh gài cúc lại, "Coi chừng lạnh."
Cái gì cũng không hiểu mà còn có thể lẳng lơ như thế.
"Không sao, tôi không lạnh," Lý Tấu Tinh gượng gạo lảng sang chuyện khác, "Các cậu vừa bàn cái gì đấy?"
"Cuộc thi tìm đội mạnh nhất," Cố Vấn Thành, "Ngày mai xem bọn họ dùng tinh thạch năng lượng, nếu như trước khi thi đấu có thể thực thể hóa tinh thần lực thì chúng ta sẽ tham gia."
Trong sách gốc cũng tham gia, hơn nữa còn gặp phải một vị tiểu thư tùy hứng kiêu căng ngang ngược Nhậm Thanh Anh.
Lý Tấu Tinh có thể nhớ kỹ tên vị đại tiểu thư này có nghĩa cô ta không đơn giản.
Thật ra nhân vật này được viết khá thực tế, kiêu căng tùy hứng đến mức khiến người ta sinh lòng chán ghét, Lý Tấu Tinh cũng hoài nghi nhân vật này là kết quả sau khi tác giả thất tình.
Tuy nhiên, chuyện lợi hại nhất mà Nhậm Thanh Anh làm chính là hạ xuân dược nam chính sau đó cưỡng bức.
Nghĩ đến điều này làm Lý Tấu Tinh chau mày.
Nhìn anh cau mày, Cố Vấn Thành cũng nhăn mày lại, "Sao vậy?"
Hắn muốn biết Lý Tấu Tinh đang suy nghĩ gì.
Lý Tấu Tinh kéo đầu hắn qua, buồn bực nói: "Tôi cũng phải trừng phạt lại."
Cố Vấn Thành nhoẻn miệng.
Bọn Lăng Niên còn ở bên ngoài cách một cánh cửa, điều này khiến người ta có cảm giác kích thích khi vụng trộm.
"Tôi trừng phạt cổ của cậu nên cậu không thể trừng phạt tôi ở đây."
Lý Tấu Tinh mê man, "Vậy tôi?"
"Khụ," lại lần nữa xác nhận đã khóa cửa, kéo rèm cửa sổ lại, lần này Cố Vấn Thành thậm chí còn không dùng tinh thần lực che đậy đã cùng Lý Tấu Tinh, trong hoàn cảnh bên ngoài còn có người, lén lút làm loại chuyên trừng phạt lẫn nhau.
Mà đối tượng cùng hắn "yêu đương vụng trộm" lại mang dáng vẻ không hiểu gì cả.
Tràn đầy tín nhiệm, chỉ muốn "trừng phạt" lại.
Cái gì cũng không hiểu, loại cảm giác lén lút dạy hư hắn này...!
Lý Tấu Tinh nhìn Cố Vấn Thành làm xong hết thảy, tắt đèn trên trần nhà rồi bật ngọn đèn nhỏ mờ tối ở đầu giường lên.
Ánh đèn vàng ấm áp bao phủ, bầu không khí rất tốt.
Anh lặng lẽ đọc thầm trong lòng, sắc tức thị không, không tức thị sắc...!(*)
(*) sắc tức thị không, không tức thị sắc: đây là câu nói trong Bát Nhã Tâm Kinh.
Quá khó khăn.
Sau đó, càng khó hơn.
Cố Vấn Thành đi đến trước mặt anh, rũ đôi mắt, ngón tay đặt trên khuy áo.
Hắn nhớ tới lúc Lý Tấu Tinh gọi điện với hắn khi bị ngốc, cái gì gọi là hạt lựu.
Tuổi còn trẻ mà miêu tả rất chính xác.
Nghĩ đi nghĩ lại, vậy mà lại cảm thấy hơi đáng yêu.
Lý Tấu Tinh bắt đầu cảm thấy nên bật đèn trần lên, loại tác động thị giác mơ hồ nửa sáng nửa tối này khiến người ta càng không chịu nổi.
Anh liếm liếm môi, dời tầm mắt sang chỗ khác.
Nhưng rất nhanh đã chuyển trở về.
Lòng anh bắt đầu mong đợi, mong đợi trừng phạt của Cố Vấn Thành sẽ như trong tưởng tượng của anh.
Cái gì cũng không hiểu, Cố Vấn Thành không có kinh nghiệm cũng không có kiến thức lý thuyết tới gần người trẻ tuổi đang ngoan ngoãn ngồi bên giường, hắn chỉ chỉ chính mình.
"Nơi này," giọng hắn trầm thấp, "Lần này để cậu trừng phạt nơi này trước."
"Dùng sức một chút cũng không sao.".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...