Đầu lưỡi mẫn cảm yếu ớt chạm vào một đầu lưỡi mềm mại khác.
Cố Vấn Thành và Lý Tấu Tinh cứng đờ bất động.
Cảm giác tê dại cực đại truyền từ nơi tiếp xúc đến toàn thân, da đầu tê dại, adrenaline tăng vọt, chỉ là đầu lưỡi chạm đầu lưỡi thôi nhưng lại khiến cơ thể hai người căng cứng, cảm giác như sắp nổ tung.
Toàn bộ tâm trí đặt nơi đầu lưỡi, rồi bắt đầu hình dung trong đầu, phác hoạ ra dáng vẻ mềm mại của đối phương.
Thon dài, ướt át, đang bị hắn thăm dò đụng chạm.
Nóng.
Đôi mắt nhắm nghiền của Cố Vấn Thành không ngừng run rẩy, hắn từ từ mở mắt, đối mặt trực diện với đôi mắt của Lý Tấu Tinh.
Hai bên như thoáng xuất hiện dòng điện nổ tanh tách.
Trước khi Cố Vấn Thành kịp phản ứng lại thì hắn giật giật đầu lưỡi, đưa đầu lưỡi hướng xuống phía dưới, liếm Lý Tấu Tinh một cái.
"..."
Trời ơi.
Đây là cảm giác gì.
Đầu lưỡi Lý Tấu Tinh giật giật, giống như muốn rút về.
Cố Vấn Thành vội vã theo sau, bị tình dục che mờ con mắt mà mút rồi lại mút, động tác càng lúc càng táo bạo.
Tiếng nước nhóp nhép nhỏ xíu lọt vào tai bọn họ lại tựa như tiếng bom nổ tung ngay kề.
Đầu Lý Tấu Tinh toát mồ hôi hột, anh đẩy Cố Vấn Thành một cái, nhưng cái tên này hoàn toàn không thèm để ý đến "phản kháng" của anh, thậm chí bởi vì anh tỏ ý từ chối mà càng lúc càng to gan lớn mật hơn.
Giống như đang ăn kẹo que, không nỡ để sót mặt nào.
Đệt...!
Còn nhịn nữa thì không phải là đàn ông!
Lý Tấu Tinh ôm cổ Cố Vấn Thành, động tác này làm Cố Vấn Thành đột nhiên dừng lại hành động liếm mút, hắn ngẩng đầu, ánh mắt sáng quắc.
"Chỉ là đầu lưỡi quấn lấy đầu lưỡi thôi chứ không có ý gì," người mới nãy còn say sưa nồng nhiệt nếm thử tiếp tục dụ dỗ, Cố Vấn Thành, "Chỉ là thử một chút thôi không có ý gì đâu, không giống như hôn môi với con gái, chúng ta giúp đỡ lẫn nhau."
Cánh tay dùng sức, Lý Tấu Tinh đột nhiên kéo Cố Vấn Thành xuống, lấp kín cái miệng không ngừng tìm lý do này của hắn.
Lý Tấu Tinh tiến quân thần tốc đưa đầu lưỡi vào trong miệng hắn, quấn lấy đầu lưỡi của hắn cùng nhau dây dưa.
Mạnh mẽ kịch liệt, kích động tiến công.
Hoàn toàn khác với hôn môi cùng phụ nữ.
Cố Vấn Thành cả kinh, lập tức đắm chìm trong kích thích, cùng anh tranh đoạt quyền chủ động.
Không ai cam tâm làm bên yếu thế, đều muốn dùng đầu lưỡi chinh phục đối phương, tốt nhất là hôn đối phương như một người phụ nữ, hôn người kia đến mức mặt đỏ tim đập chân mềm nhũn đứng không vững luôn, chỉ có thể rên rỉ cầu tha.
Tiếng nước càng lúc càng lớn, bãi cỏ bị ép tới cong queo gãy rạp, ngay cả không khí cũng thẹn thùng nóng bỏng.
Xa xa truyền đến tiếng chân người đến, là một đôi tình nhân.
Lý Tấu Tinh nghiêng đầu muốn tỉnh táo lại đôi chút nhưng Cố Vấn Thành lại không chịu buông tha cho anh, anh quay mặt đến đâu đối phương lại đuổi theo đến đấy, mải mê đuổi theo môi anh để liếm mút.
Cứ như mấy ngày rồi chưa được uống nước.
...!Không hổ là nam chính của Khởi Điểm, lượng hô hấp rất lớn.
"Có người đến," Lý Tấu Tinh bị hôn nên giọng nói mơ hồ không rõ: "Cố Vấn Thành, có người đến."
"Đệt..."
Cáu kỉnh.
Chưa thỏa mãn đã bị cắt ngang, dục vọng lúc này càng bùng mạnh hơn.
Tiếng nói của một cặp tình nhân khác ngày càng gần, Lý Tấu Tinh dứt khoát ôm eo Cố Vấn Thành, kéo theo hắn lăn ra khỏi chỗ cũ.
Nhưng chỉ số thông minh đều bị t*ng trùng ăn mất, hai người bọn họ lại lăn nhầm hướng, rơi tõm xuống hồ.
"Có người rơi xuống nước?!"
Tình nhân nhỏ hoang mang rối loạn chạy tới cứu mạng, "Mấy người ở đâu? Có sao không?"
Nước hồ lạnh lẽo giúp lấy lại lý trí, Cố Vấn Thành bỗng nhiên tỉnh táo lại, chỉ thấy Lý Tấu Tinh đã bơi lên trên, trồi khỏi mặt nước.
"Chúng tôi không sao," anh vuốt mặt, nhảy lên bờ, nói cảm ơn với đôi tình nhân bên bờ, "Cảm ơn đã quan tâm."
Đôi tình nhân bên bờ giúp anh chắn gió thổi xung quanh.
Cố Vấn Thành trồi khỏi mặt nước, Lý Tấu Tinh liếc mắt nhìn hắn rồi lại nhanh chóng dời tầm mắt.
Cố Vấn Thành mới vừa bước lên sững người xấu hổ.
Hắn lên bờ, đi đến bên cạnh bọn họ, cười nói: "Chúng ta nên về thôi."
Lý Tấu Tinh gật gật đầu, tạm biệt đôi tình nhân nhiệt tình rồi dẫn bước quay về.
Anh cũng không nhìn Cố Vấn Thành, thái độ trốn tránh làm người ta nổi nóng.
Môi đau nhói sưng lên do bị đối phương quấn lấy hôn triền miên, mới giây trước còn đang làm chuyện thân mật nhất mà giây sau đã thành người xa lạ.
Nụ hôn mơ hồ bị buộc dừng đột ngột bằng cách thức thế kia quả thực làm cho người ta muốn quên cũng không quên được.
Thậm chí còn không có thời gian xoắn xuýt chuyện "hôn môi" với người cùng giới.
Cố Vấn Thành sờ môi, đen mặt đi theo sau Lý Tấu Tinh.
Hai ngày sau, người quen biết bọn họ nhận ra bầu không khí quái lạ giữa hai người.
Lý Tấu Tinh đang tránh Cố Vấn Thành.
Bất kể là phòng ngủ, phòng khách, hay là phòng huấn luyện, anh đều cố gắng tránh tiếp xúc nói chuyện với Cố Vấn Thành, nếu tình cờ chạm mắt thì cũng sẽ nhanh chóng dời đi.
Hai ngày tiếp theo, ánh mắt Cố Vấn Thành nhìn anh đã bốc lửa.
Bất kể là Lý Tấu Tinh vén áo lau mồ hôi, hay là mái tóc đen ướt nước sau khi tắm của anh...!đều chiếm cứ hết thảy tầm mắt của Cố Vấn Thành.
Mỗi một cử chỉ đều có nguy cơ làm đốm lửa này đốt cháy cả đồng cỏ.
...!
Lễ kỷ niệm thành lập trường cùng ngày.
Bọn họ phải tập hợp vào lúc 8 sáng, các thành viên hoàng thất sẽ đến lúc 10 giờ.
Bữa sáng do Cố Vấn Thành phụ trách, chờ cơm và thức ăn chín hắn bèn tắt bếp rồi rửa sạch hai tay ở bồn rửa, sau đó nghĩ nghĩ rồi chấm một chút nước lên trán làm bộ đổ mồ hôi.
Vì bầu không khí quái dị hai ngày nay giữa hắn và Lý Tấu Tinh, các đồng đội bèn cố ý tạo cơ hội cho bọn họ làm hòa nên Lý Tấu Tinh bị sai đi dọn cơm.
Anh vừa tiến vào phòng bếp liền đi thẳng tới chỗ để cơm nước mà không thèm nhìn Cố Vấn Thành, vùi đầu nói một câu, "Cực khổ rồi."
Hôm nay anh mặc đồng phục màu trắng bạc do trường học phát, màu sắc cực kén vóc người được anh mặc thành rất đẹp trai, ánh bạc nơi bắp đùi không ngừng lưu động theo từng bước đi của anh.
Cố Vấn Thành âm thầm đánh giá anh, "Không cực, chỉ chảy chút mồ hôi mà thôi."
Lúc này Lý Tấu Tinh mới giương mắt nhìn hắn, Cố Vấn Thành mới vừa nâng môi cười thì tầm mắt của anh lại chuyển chỗ khác.
Nụ cười cứng đờ trên mặt, lửa giận bốc lên trong lòng.
"Sau này chúng ta thay phiên nhau giải quyết chuyện cơm nước."
Người trốn tránh hắn vội vàng nói xong câu này rồi định đi, Cố Vấn Thành bước hai bước lớn vượt qua anh, rầm một tiếng đóng sầm cửa lại.
Lý Tấu Tinh, "...Đừng rộn chuyện."
Anh đặt thức ăn lên bàn, vòng qua Cố Vấn Thành đi mở cửa, kết quả tay mới vừa đụng tới tay cầm đã bị Cố Vấn Thành đè tay chặn lại.
Bị kabedon, Lý Tấu Tinh cau mày nhìn hắn, trải qua hai ngày, cuối cùng anh cũng nhìn kỹ Cố Vấn Thành, "Cậu làm gì đấy?"
"Có phải cậu vẫn để ý chuyện ngày đó không?" Cố Vấn Thành áp sát anh, giọng mang ý cười, "Đúng không? Cậu đang để ý."
Lý Tấu Tinh nhếch môi, không nói lời nào.
Chấp nhận.
"Đã nói rồi đây chẳng qua chỉ là thử nghiệm," Cố Vấn Thành cách anh gần kề, đè thấp giọng, thổi hơi nóng vào lỗ tai Lý Tấu Tinh, "Đừng để ý được không?"
"...!Tôi không có để ý." Lý Tấu Tinh.
"Có thật không?"
Giọng điệu Cố Vấn Thành ngày càng dịu dàng, cũng ngày càng giống như dụ dỗ, "Hai ta đều là đàn ông, cái đó chỉ là hiếu kỳ, cho dù sau đó môi chạm môi thì sao chứ, chỉ vì chúng ta quá mức tập trung thôi, đúng không?"
Sắc mặt Lý Tấu Tinh hơi hòa hoãn.
"Nào, nói với tôi," Cố Vấn Thành, "Hai ngày nay không để ý tới tôi, có phải vì để ý chuyện đêm đó không?"
Lúc đọc sách Lý Tấu Tinh đã biết mị lực của Cố Vấn Thành, nhưng lúc trước khi nhịp điệu do anh nắm trong tay thì Cố Vấn Thành chỉ biết tránh né.
Còn bây giờ Lý Tấu Tinh giao quyền chủ động thì hắn ngược lại không tình không nguyện tới trêu ghẹo.
Ghẹo tới mức tâm tình Lý Tấu Tinh sung sướng, nhưng phải nhẫn nhịn xem hắn còn có thể làm gì.
Sự thậc chứng minh, khi nam chính Khởi Điểm muốn trêu ghẹo người khác hắn có thể ghẹo tới mức tâm can run rẩy.
Lý Tấu Tinh nghiêng đầu đi, qua hồi lâu mới mở miệng nói rằng: "Môi chạm nhau, đầu lưỡi chạm nhau, đó là hôn môi."
"Được rồi, đó là hôn môi," Cố Vấn Thành lộ ra một nụ cười mê người, "Nhưng chúng ta chỉ xuất phát từ tò mò, giống như tò mò về một thí nghiệm, hôn môi như một dụng cụ, đây là nghiên cứu khoa học."
Quá cmn không biết xấu hổ.
"Đừng để ý, Tấu Tinh," giọng điệu Cố Vấn Thành thấp xuống, "Chỉ có hôn môi giữa người yêu với nhau mới gọi là hôn môi, chuyện của chúng ta sao có thể là hôn môi được, tôi nói đúng mà phải không?"
"Cũng có lý," Lý Tấu Tinh trầm tư chốc lát, sau khi nghĩ thông suốt bèn nở một nụ cười đã lâu không thấy với Cố Vấn Thành, "Xin lỗi Vấn Thành, tôi nghĩ sai rồi."
"Không sao," Cố Vấn Thành dần dần buông lỏng tay, cong môi cười với anh, "Thật sự nghĩ thông suốt rồi ư?"
Lý Tấu Tinh gật gật đầu.
"Vậy thử một chút," Cố Vấn Thành nhìn anh, đột nhiên như bị ma ám, hắn ngẩn ngơ sát lại gần, sau đó chạm vào môi Lý Tấu Tinh dưới ánh nhìn của anh, mút một cái sắc tình, nói, "Há miệng."
...!
Ước chừng qua hai mươi phút hai người bọn họ mới ra khỏi phòng bếp, đôi môi đỏ bừng, viền môi sưng lên.
Hi Nam gào to, "Các cậu giấu chúng tôi ăn vụng cái gì đó?"
Sau khi bị Cố Vấn Thành thuyết phục Lý Tấu Tinh thản nhiên ngồi vào chỗ, bình tĩnh nói sang chuyện khác, "Mau ăn cơm đi, không đủ thời gian đâu."
Cố Vấn Thành ngồi đối diện anh, khóe miệng vẫn luôn mang theo ý cười.
Trên môi lưu lại ánh nước, toàn bộ lửa giận hai ngày qua được trút bỏ hết.
Cảm giác hôn môi với Lý Tấu Tinh thật sự rất tuyệt vời, tầm mắt Cố Vấn Thành căn bản dính vào trên môi Lý Tấu Tinh trong suốt bữa cơm.
Ồ, không, đây không phải là hôn môi, đây chỉ là thử nghiệm cho sự tò mò của hai người đối với hôn môi mà thôi.
Cố Vấn Thành quả thật cho là như vậy.
Lời dụ dỗ Lý Tấu Tinh cũng là suy nghĩ trong lòng của hắn, hôn môi giữa người yêu với nhau mới gọi là hôn, dù cho đầu lưỡi bọn họ có quấn quýt lấy nhau cũng không thể hiện điều gì hết.
Đều là nam, còn có thể đại biểu cho cái gì cơ chứ?
Sau khi cơm nước xong xuôi đoàn người vội vã đến nơi tập hợp trước 8 giờ.
Swarin đã đứng đợi ở đó, nhìn thấy bọn họ bèn thở phào nhẹ nhõm, "Các cậu tới rồi."
Xung quanh hắn không có lấy một người, sau khi được trải nghiệm tình bạn thân thiết thì sức chịu đựng của Swarin đối với cô đơn đã giảm xuống rất nhiều.
Tế Du vỗ vỗ đầu hắn, "Không tìm được bạn nhảy cho vũ hội tối nay à?"
Swarin thành thật gật gật đầu.
"Tấu Tinh với Vấn Thành cũng không có bạn nhảy," Hi Nam khoe khoang, "Ba người các cậu có thể đứng bên cạnh xem chúng tôi khiêu vũ."
Vẻ mặt của hắn quá hèn, Lý Tấu Tinh tát đầu của hắn, nói đùa: "Tế Du đã tiên đoán Wasser sẽ xuất hiện, nhiệm vụ của ba người chúng tôi có thể quan trọng hơn nhiều so với khiêu vũ của các cậu đó."
Lăng Niên không khỏi bật cười nhưng lại nhanh chóng khôi phục thành dáng vẻ nam sinh vô cảm mặt không cảm xúc.
Không lâu sau giáo viên chỉ dẫn bọn họ đứng hai bên đường chính.
Hai tiếng trôi qua rất nhanh, chờ tới mười giờ phi hành khí của hoàng đế bệ hạ đúng giờ dừng ở trước cửa trường quân đội Thừa Dương.
Lý Tấu Tinh híp mắt nhìn về phía trước.
Nguyên thủ đế quốc có tướng mạo uy nghiêm dễ gần, mặc tây trang màu đen, bước xuống phi hành khí với hơn mười người đi cùng.
Phu nhân của hoàng đế bệ hạ đã qua đời mười mấy năm, bởi vậy chuyến đi lần này chỉ có ông và một vị công chúa cùng hai vị hoàng tử đi theo.
Các con của ông đều có mái tóc vàng rực rỡ như ánh mặt trời, làn da trắng nõn, trên mặt là ý cười cao quý lại ôn hòa, mỗi người đều mặt đpẹ dáng chuẩn, cũng coi như là một cảnh đẹp vui mắt.
Thái độ đối xử với hoàng thất của Lý Tấu Tinh tùy ý, anh đang muốn dời ánh mắt thì vị hoàng tử nhỏ ở xa xa kia đột nhiên nghi hoặc nhìn về phía này.
Con mắt trong veo mang sắc lam ngậm ý cười tinh khôi, thấy Lý Tấu Tinh đang nhìn mình cậu bèn ngượng ngùng xấu hổ nở nụ cười về phía Lý Tấu Tinh.
Trên mặt xuất hiện hai cái lúm đồng tiền.
Lý Tấu Tinh nở nụ cười đáp lại, hàm răng trắng lóe sáng khiến nụ cười của hoàng tử nhỏ càng tươi hơn, lộ ra một cái răng khểnh nho nhỏ.
Thật đáng yêu, Lý Tấu Tinh mới vừa nghĩ như vậy thì chóp mũi liền ngửi thấy một mùi thơm kỳ lạ.
Anh theo mùi nhìn về phía Cố Vấn Thành, Cố Vấn Thành cười tít mắt nhìn về phía thành viên hoàng thất xa xa.
Nụ cười của hắn mang theo chút hàm ý nguy hiểm, mùi hương tỏa ra càng ngày càng nồng.
Mùi hương tươi mát sảng khoái, ngửi vào làm miệng tiết nước bọt, chua lè.
Lý Tấu Tinh thiếu chút nữa không nhịn được cười.
Vị này còn đáng yêu hơn..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...