Qua một lúc lau dọn dẹp, Diệp Cẩn Niên đã một thân mồ hôi đã nhễ nhại, phấn khích vươn hai vai đã nhức mỏi.
Âm thanh máy rửa bát hoàn thành nhiệm vụ, Diệp Cẩn Niên thưởng thức thành quả mấy chục phút của mình, con ngươi híp nhẹ.
Cất đi cái dĩa cuối cùng lên trên kệ, Diệp Cẩn Niên thân thuộc dò xét trong tủ lạnh, lại chần chừ chốc lát lát, mới thò đầu ngó đến phía sopha “ Tiểu bạch, tỉnh tỉnh! Em có cảm thấy đói không? Ăn gì nào, ức gà? Hay là cá ngừ nhé? ”
Quân Vãn Ca giấc ngủ không sâu, nó bị Diệp Cẩn Niên gọi cũng không tức giận, nhàn hạ cong mông duỗi eo.
Thấy bãi chiến trường đã được thanh trừng, một cỗ thanh khí dương dương, cũng có một phần thưởng thức [ Gì cũng được ]
‘ Gì cũng được, nấu không hợp có bị cào vài móng trên mặt không? ’ Diệp Cẩn Niên tò mò nghĩ.
[ Nói gì? ]
“ Không có gì ”
“ Lại đây, em ăn được cái gì? Rau củ quả thì sao, có kén ăn không? Mèo không được ăn những gì nha? Hạt thì sao? Nuôi mèo nên chăm thế nào cho phải nhỉ? Tiểu bạch ~ ”
Tiểu bạch:.......nói nhiều vậy ==?
Nó tao nhã đi đến, bụng béo lủng lẳng đung đưa.
Quân Vãn Ca thao thao bất tuyệt [ Hệ thống không cần ăn vật chất thực, thức ăn bình thường sao đủ năng lượng để em duy trì? Đừng tốn công vô, em không th....ưm! ] Nói đoạn, nó không chú ý trong miệng nhiều thêm một lát snack.
* Rắc *
Diệp Cẩn Niên nhai răng rắc miếng bánh, giòn tan béo ngậy, nhét hết cho tiểu bạch chiến lợi phẩm cậu lục được trong tủ. Đầu ngón tay dính muối bánh, mằn mặn, đại hồ ly liếm nhẹ, môi khô khốc, hỏi “ Nó có ngon không? ”
Quân Vãn Ca tự nhiên nhích cơ thể ngồi bên tủ lạnh, hơi ấm khiến nó thỏa mãn, kẹp móng mèo vớt miếng bánh, gật đầu [ Ngon nha....nhăm nhăm ]
“ Không biết ai đó miệng vừa chê, nhưng giờ thân thể thành thật dữ vậy ta ~? ”
[ Hừ ]
Diệp Cẩn Niên trộm cười, cậu ho khan để không phải cười thành tiếng.
Điện thoại nguyên chủ ở trong túi khẽ run, cậu tò mò, dẫu sao giờ Diệp Cẩn Niên cũng dưới tên Hạ Văn Cẩm, xem như nhìn thấy tư mật cũng không tính là mang tội.
Khi cầm điện thoại, sáng lên đầu tiên là ghi nhớ nhắc nhở.
“ 7 giờ vào làm, bệnh viện..... ” Cậu nhẩm tính.
Bây giờ là 6 giờ 15, nấu nướng ăn sáng xong rồi lái xe theo hành trình thường nhật.
“ Còn khá sớm ” Nhưng lúc này đầu Diệp Cẩn Niên vẫn còn hơi choáng do men rượu, bản thân chuyên môn chưa qua trường lớp y khoa, cậu do dự có nên nghỉ một hôm.
Hay cứ nghỉ 1 ngày đi?
Cũng bởi còn có nữ chính ở trên nhà, cứ đi như thế có phải hơi quái?
Hệ thống nhiệm vụ sau vài giây cậu quyết định, bỗng kích hoạt, bắt đầu khởi động, tiếng nói Quân Vãn Ca đọc lệnh, cùng lúc trước mặt Diệp Cẩn Niên xuất hiện bảng xanh trong quen thuộc.
【 Nhiệm vụ phụ tuyến:
Nhận nhiệm vụ: Hệ thống 22412 - Diệp Cẩn Niên
Thời gian: 18:44:38 giây
Trong ngày trợ giúp Quách Cảnh Diệp xử lý visa và đặt vé máy bay để xuất cảnh
Gặp gỡ nữ phụ độc ác số 1, trợ giúp Quách Cảnh Diệp, gây thù hận
Lựa chọn bỏ qua nhiệm vụ?
﹝Có﹞﹝Không﹞】
Diệp Cẩn Niên đọc thật kỹ hai nhiệm vụ được giao, nó mang một loại kiệm lời, thần bí đến lạ. Không những thế, mỗi phân đoạn lại không hề nói rõ về bất cứ thời gian diễn ra.
Thật phiền toái.
Di dời ánh mắt xuống mục quyết định, cậu hoài nghi nhìn sang Quân Vãn Ca.
‘ Nhiệm vụ còn có quyền lựa chọn bỏ qua? ’
[ Có thể ] Tiểu bạch đáp, thấy kí chủ còn tiếp tục giữ im lặng, nuốt hết vụn bánh, nó liếm mép [ Thường các kí chủ đều nhận hết nhiệm vụ để mong kiếm lời, nhưng thực ra không cần thiết, sẽ không có bất cứ chi trả thêm nào từ nguồn vốn đầu vào ]
[ Nghĩa là, các nhiệm vụ phụ chỉ mang tính chất bồi đắp, làm càng tốt, không làm..... ]
* Tích *
【 Lựa chọn bỏ qua nhiệm vụ?】
【﹝Có﹞﹝Không﹞】
【﹝Có﹞】
【 Xác nhận bỏ qua nhiệm vụ?】
【﹝Yes﹞﹝No﹞】
【﹝Yes﹞】
Nhiệm vụ hệ thống bị ấn tắt, lập tức hóa thành vài đốm sáng li ti, nhẹ nhàng biến mất.
Diệp Cẩn Niên nhấn xác nhận chưa quá ba giây, một tia nghĩ ngợi cũng không có, càng không hỏi qua hệ thống đang giải thích chưa hết kia.
Vỗ hai tay vào nhau, để lại cho tiểu bạch ngơ ngác đến há hốc mồm, bản thân đã đi đong gạo nấu cháo, làm bữa sáng lót dạ.
Quân Vãn Ca khóe môi cứng đờ, giật nhẹ:......?
[...... ]
[!! ]
Tiểu hệ thống không thể tin được mà hét lớn [ Diệp Cẩn Niên! Anh điên rồi à! ]
Cậu ngoáy ngoáy bên tai, thong dong đặt nồi, bật bếp gas, tanh tách tiếng động cơ cứng nhắc, phừng sáng ngọn lửa màu xanh cực đẹp mắt.
[ Trả lời! ]
Diệp Cẩn Niên đi đến tủ lạnh, ngồi xổm trước mặt nó, lấy một lát bánh ra từ trong túi, cười hì hì ‘ Tiểu bạch, việc đặt visa, nhờ vào em nhá? ’
━━━━━━━━━━━━━━━
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...