Ngụy Trang Tao Hóa
Edit: Nhọ
"Rời giường.
Hôm nay phải đi học."
"Lại một lần nữa nào."
Tối hôm qua hai người làm cực kỳ điên cuồng, sau khi làm xong Bạch Tiểu Ảnh liền mệt mỏi đi ngủ.
Hết thảy chuyện kế tiếp đều giao cho Thi Mẫn.
Chàng trai đầu tiên là giúp cô nhắn một tin cho người nhà.
Ôm cô gái nhỏ đi tắm xong, cuối cùng còn phải thay khăn trải giường cho nên chàng trai ngủ thật sự rất muộn.
Mới sáng sớm đã bị đánh thức, chàng trai không muốn rời giường, liền nghiêng người áp cô gái nhỏ xuống.
Ngón tay thuần thục mà thăm tiến vào hoa huy*t tối qua sử dụng có chút quá độ.
"Không được.
Bị muộn rồi." Bạch Tiểu Ảnh muốn đẩy anh ra.
Nhưng mà sức lực giữa nam nữ cách xa nhau, cô căn bản không đẩy ra được.
"Tê...!Thật chặt.
Cậu tại sao lại làm tôi mê muội như vậy."
Thi Mẫn lo bản thân mình lại thọc đi vào.
Bạch Tiểu Ảnh lại không có chí khí, chỉ có thể bồi chàng trai lại làm bậy một lúc.
...!
Chờ đến khi hai người sửa soạn thật tốt đã 7 giờ rưỡi, 8 giờ là chính thức vào học, trước đó còn một tiết tự học bắt đầu vào lúc 7 giờ.
Nói cách khác hai người đã chuồn một tiết tự học sớm.
*
Chung Thiên gắt gao nhìn chằm chằm chỗ trống phía trước.
Tối hôm qua lúc nhận được tin nhắn của Bạch Tiểu Ảnh tuy rằng đã sớm đoán trước được.
Nhưng mà tự do đến quá đột ngột, hắn nhất thời thế nhưng không vui vẻ nổi.
Bạch Tiểu Ảnh rời đi cùng Thi Mẫn.
Tối qua hắn thấy được.
Hắn biết sẽ phát sinh chuyện gì, chỉ là sáng sớm nhìn chỗ ngồi trống không kia, hắn đáng chết lại cảm thấy thực chói mắt.
Cô gái nhỏ luôn miệng nói thích hắn cứ như vậy một đao chặt đứt quan hệ cùng hắn.
Hắn vốn nên cảm thấy giải thoát a.
"Chung Thiên, cậu làm sao vậy?"
Vương Tình là bạn ngồi cùng bàn với hắn.
Là một cô gái hoàn toàn khác biệt với Bạch Tiểu Ảnh.
Vương Tình xinh đẹp còn biết trang điểm cho bản thân, hơn nữa tính cách rộng rãi, tuy là học sinh chuyển trường, nhưng mà chưa đến một tuần đã thân thiết với các bạn trong lớp rồi.
Các nam sinh trong lớp đều thích Vương Tình.
Thật ra cấp ba việc học áp lực rất lớn, nữ sinh trang điểm còn rất ít.
Đa số đều là dáng vẻ quê mùa.
Đặc biệt là Bạch Tiểu Ảnh, suốt ngày ăn mặc đồng phục quê mùa, cũng không có quan hệ tốt với các bạn trong lớp.
"Không có gì."
Chung Thiên âm thầm ảo não mình tại sao lại nghĩ đến Bạch Tiểu Ảnh.
Bọn họ đã không còn quan hệ nữa, cũng không bao giờ sẽ có quan hệ nữa.
Bây giờ hắn đã có thể theo đuổi Vương Tình.
Hắn biết, Vương Tình cũng có hảo cảm với hắn.
*
"Tôi đi vào trước.
Năm phút nữa cậu hẳn vào." Đến trường học rồi, Bạch Tiểu Ảnh liền phân chia giới hạn với Thi Mẫn.
"Không cần tuyệt tình như vậy.
Sáng hôm nay còn cắn tôi không bỏ, tại sao vừa nói trở mặt đã trở mặt rồi." Thi Mẫn làm bộ thương tâm nói.
"Chỉ là bạn giường mà thôi." Bạch Tiểu Ảnh lạnh nhạt nói, Không để ý đến kỹ thuật diễn quá lố của Thi Mẫn.
Bạch Tiểu Ảnh chuồn một tiết học, không ai phát hiện.
Thật ra cảm giác tồn tại của cô vốn luôn rất thấp.
Lúc Bạch Tiểu Ảnh vào cửa liền cúi đầu, lập tức đi về phía chỗ ngồi mình.
Lúc trước cô luôn theo bản năng mà ngẩng đầu nhìn chỗ Chung Thiên một cái, thói quen nào từ bây giờ phải sửa lại rồi.
Chung Thiên từ lúc Bạch Tiểu Ảnh vào cửa liền nhìn cô, cô gái nhỏ vẫn là bộ dáng nhút nhát không hề có cảm giác tồn tại nào như cũ, trên người vẫn là bộ đồng phục rộng dài quê mùa kia.
Giống như, chưa có chuyện gì xảy ra cả.
Một lát sau Thi Mẫn mới đi vào.
"Thi Mẫn, cậu trốn học."
"Ai nha nha, trên đường bị kẹt xe.
Các cô nương xinh đẹp ngàn vạn lần không nên nói với thầy cô nha."
Thi Mẫn hiển nhiên có nhân duyên hơn Bạch Tiểu Ảnh nhiều.
Anh vừa tiến vào liền có nữ sinh chào hỏi với anh.
Hoa hoa công tử.
Chung Thiên chửi thầm.
(nói người ta là fuckboy bộ anh không phải chắc...)
Thi Mẫn giống như nghe được tiếng chửi thầm của hắn, liền ý vị mà nhìn hắn một cái.
Hai nam sinh ngày thường không có va chạm gì nhiều, tầm mắt lần đầu tiên trần trụi mà đánh nhau, rồi lại tự mình có ác ý với người kia.
Hết thảy điều này, Bạch Tiểu Ảnh đều không biết gì cả, dù gì cũng không có liên quan gì đến cô.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Ấn ⭐️ để ủng hộ Nhọ nha~.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...