Ngưu Nam

Ngày giao trâu, bọn Vương Đại Thắng một đám người đi cùng nhau góp náo nhiệt, khiêng lương thực thì khiêng lương thực, chọn trâu thì chọn trâu, cả trang diện ầm ầm, thẳng bạn rộn tới lúc ăn cơm trưa, lúc này mới người của Vương gia trang lúc này mới đều tự dắt trâu của nhà mình đi về.

Lần này sau khi lứa trâu này cho mượn đi, lão Chu cảm thấy chính mình là lúc phải đi ra ngoài làm một lần thăm đáp lễ, trước đó trâu cho mượn đi đã có một thời gian rồi, anh đi ra ngoài xem cuộc sống hiện tại của đám trâu nhà anh như thế nào.

Gần đây trên Ngưu Vương trang không hề ít súp lơ thành thục, vì thế mỗi ngày trên Ngưu Vương trang đều có rất nhiều thân súp lơ (bông cải xanh, trắng), còn có một đám cà chua kết trái càng ngày càng nhỏ, cùng với các loại rau xanh, những cái này đều là trâu thích ăn.

Lão Chu lúc rãnh rỗi, liền chở một xe tải thân súp lơ các loại, tới khu vực xung quanh trấn Thủy Ngưu thăm hỏi nhóm trâu đực nhỏ của nhà anh, bắt chuyện cùng các gia đình nuôi trâu, cho đám trâu này ăn một chút, xem xét một chút trạng huống sức khỏe của bọn nó.

Ngoại trừ đám trâu kéo xe trâu vất vả một ít, tuyệt đại đa số trâu sinh hoạt đều cũng không tệ lắm, hiện tại nơi nơi đều là cỏ, một hai con trâu tùy tiện thả đi nơi nào đều có thể ăn no bụng, ngẫu nhiên cho ăn chút bắp đậu các loại, nông dân cũng không thiếu chút đồ đó.

Đối với mấy con trâu kéo xe, lão Chu trọng điểm quan tâm một chút.

“Hiện tại mấy chú một ngày lên núi xuống núi mấy lượt vậy?”. Lão Chu đậu xe tải ở mép đường ngoài bến xe, mấy người đánh xe trâu xếp hàng chờ vừa thấy anh tới, liền cười hì hì tới gần lấy thân súp lơ từ thùng xe tải cho trâu ăn.

“Nhiều nhất đi năm lượt”.  Một người đàn ông trung niên đỉnh đầu cực kỳ hói vừa cho trâu ông ta ăn thân súp lơ vừa nói chuyện cùng lão Chu. “Bình thường buổi sáng hai lượt buổi chiều hai lượt, giữa trưa nghỉ ngơi, buổi tối trời tối liền về nhà rồi, có đôi khi hơi đông khách liền đi thêm một chuyến, lúc ít khách liền bớt đi một hai chuyến, ngày trời mưa chúng tôi cơ bản đều nghỉ”.

“Bọn họ đi đâu rồi?”. La Mông chỉ chỉ xe trâu phía sau, lúc này liền còn lại xe, trâu vắng mặt người cũng vắng mặt.

“Ài, này mất một lát lâu nữa còn chưa tới lượt, dắt trâu lên bờ đập nước ăn cỏ rồi”. Xe trâu của trấn trên tổng cộng có hơn mười chiếc, giống như hôm nay cũng không phải cuối tuần cũng không phải ngày nghỉ lễ, lúc buổi sáng còn có thể có chút làm ăn, buổi chiều cơ bản liền nghỉ ngơi.

Khách ít, thời gian xếp hàng liền dài, người trái lại không sao, nghỉ ngơi thôi, trò chuyện cũng có thể giết thời gian, trong tiệm nhỏ bên cạnh bến xe còn có một cái TV, dù sao tại khu vực nhỏ bọn họ, nếu không ra ngoài cờ bạc giải trí, trên cơ bản người không đi làm mỗi ngày chính là nói chuyện phiếm xem TV giết thời gian, giống như bây giờ một đám người tụ tập một chỗ trò chuyện, kỳ thật cũng rất náo nhiệt.

Trâu liền không được rồi, bọn nó cần ăn cỏ uống nước, đám xe này liền gần cái đập nước đối diện Sơn Thủy nhân gia, một số lúc bọn họ thấy đội ngũ còn rất dài, liền dắt trâu đi bên kia ăn cỏ nghỉ ngơi một chút.

“Ôi chao. Lão Chu đưa thức ăn tới nè, thiếu chút nữa tui bỏ lỡ rồi đó”. Lúc này, một người đàn ông trung niên vui vẻ chạy tới từ bên đập nước, cầm mấy cái thân súp lơ trong thùng xe liền muốn đi.


“Gấp cái gì, lát nữa cháu còn phải lái xe qua đó”. Lão Chu nói xong, cầm một cái ly sứ ra, múc một ly từ trong cái ấm nước lớn trong góc thùng xe, đút cho một con trâu bên cạnh uống, con trâu đó nghiêng đầu tới gần ngửi ngửi, sau đó vui sướng phát ra tiếng phì phì trong mũi, vài cái liền uống sạch ly nước đó rồi.

“Đây là cái gì?”.

“Nước mật ong”. Dùng nước linh tuyền điều chế ra.

“Bọn nó hôm nay có lộc ăn rồi”.

“Đám trâu này đều uống nước mật ong, các ông nhìn nè”.

“Hắc, tui cũng muốn uống, ai không thích uống chớ? Rất mắc!”.

“Chuẩn bị ít chuẩn bị ít, tới sau đều không có”.

“Yên tâm đi, không thiếu phần của nhà các chú”.

“Lão Chu à, lần tới cậu định khi nào làm thăm hỏi vậy?”.

Lão Chu tạm biệt mấy người truy hỏi lần tới khi nào anh định tặng chút nước mật ong cho bọn họ, chạy con xe tải đi hướng đập nước, cái người vừa mới tới đây ôm thân súp lơ, biết anh muốn đi qua, cũng lười đi thêm mấy bước đi bộ này, thuận tiện đi nhờ xe luôn.

“Nghe nói gần đây các chú muốn tăng tiền xe?”. Trên đường, lão Chu hỏi ông ta.

“Đều bàn rốt rồi, bắt đầu từ mười lăm tháng này tăng giá, sau này ngồi xe chính là hai tệ”.


“Tăng tới hai tệ, những người đi mau rau nỡ bỏ ra à?”. Có một số người tính toán tỉ mỉ sống qua ngày, ngay cả siêu thị cũng không nỡ đi, thế nào cũng phải tới sân phơi trong làng cò kè mặc cả chọn lựa, bây giờ đi về mất bốn tệ, các bà ấy còn thật chưa hẳn mỗi người đều nỡ chi ra.

“Hì hì, chúng ta cũng nghĩ tới cái này rồi, cậu quen ông chủ cái tiệm nhỏ bên cạnh bến xe chứ? Con trai của lão chính là học điện tử, hiện tại tại bên ngoài chuyên môn làm hệ thống quẹt thẻ chấm công cho trong công ty người ta, lúc này nó liền giúp chúng tôi cũng làm một cái, qua mấy này nữa cậu tới xem, xe trâu của trấn trên chúng ta đều đặt máy quẹt thẻ”. Nới tới việc này, người đàn ông đánh xe còn hơi có chút đắc ý.

“Các chú định làm như thế nào?”. Việc này La Mông vẫn là lần đầu nghe nói.

“Nạp tiền ngay tại tiệm nhỏ nhà bọn họ, cha mẹ nó không phải cả ngày ở trong tiềm à, trên mỗi chiếc xe trâu chúng ta đều đặt cái máy quẹt thẻ, thu tiền mặt chính là hai tệ, quẹt thẻ liền giảm 7%, một tệ tư, một tệ tư mọi người vẫn bỏ ra đi được mà? Sau đó thông tin của máy quẹt thẻ này của chúng ta sẽ tập hợp tới trên máy tính của bọn họ, mỗi tháng kiếm được bao nhiêu tiền, một trăm tệ chia cho bọn họ năm tệ”.

“Tiền thiết bị ai ra?”. La Mông lại hỏi.

“Thiết bị của ai thì người đó ra, máy nạp tiền quẹt thẻ trong tiệm, bọn họ cũng là tự mình mua, máy quẹt thẻ trên xe trâu của chúng tôi, chúng tôi cũng tự mua, con của lão đề cử cho chúng tôi một loại rắn chắc dùng bền, cũng mới hơn ba trăm tệ, còn có thể sạc điện”.

“Làm vậy không tệ, lúc nào có thể làm thể? Cháu cũng phải đi làm hai tấm”. Người nhà La Mông nếu không gấp gáp về thời gian, cũng thường thường sẽ ngồi xe trâu xuất hành.

“Ngày mười lăm đặt máy, ngày mười ba dán thông báo ra ngoài, nếu cậu muốn làm, lát nữa liền đi trong tiệm bảo lão ấy làm giúp cậu hai tấm là được, hệ thống đều đã làm xong rồi, cạnh bên nhà tôi có một số người sợ tới khi đó nhiều người, bây giờ cũng có người đi làm trước, hai vợ chồng bọn họ đều rất dễ nói chuyện, tới đó liền làm, một tấm thẻ mới thu bảy  tệ, ngày thường ngày hai mươi ngày ba mươi đều có thể nạp tiếp.

Khi nói chuyện, xe liền chạy tới  bờ đập nước, bên kia mấy người thả trâu nhìn thấy lão Chu lái xe tới đây, cực kỳ cao hứng liền bê thân súp lơ đi, gần đây trên trấn Thủy Ngưu đều truyền khắp, trong khoảng thời gian này lão Chu chính nơi nơi đưa đồ ăn cho trâu nhà anh.

Đập nước này lớn hơn so với đập nước làng Đại Loan bọn anh, hơn nữa trong khoảng thời gian này mưa khá dồi dào, lúc này trong đập nước đã sắp chứa đầy nước, một hồ nước xanh ngát, nếu như tại trước đây, đám thiếu niên trấn trên phải chết mê, vừa tới mùa hè, khẳng định đều sau lưng người lớn chạy tới đập nước chơi, cũng may hiện tại trấn Thủy Ngưu bọn anh cũng có hồ bơi rồi, con nít thích bơi lội trên cơ bản đều đi hồ bơi bơi.

Cỏ xanh hai bên bờ đập nước cực kỳ tươi tốt, nhóm trâu hoặc đứng hoặc nằm ở trên cỏ, cực kỳ nhàn nhã thích ý. Lão Chu đút đám trâu này uống chút nước linh tuyền, thấy bọn nó mỗi một con đều lớn thật sự khỏe mạnh, bộ dáng cũng không như là mệt nhọc quá độ, liền có chút yên lòng rồi.


Ngay tại lúc lão Chu chuẩn bị rời đi, anh thấy bên kia đập nước đi tới một đôi vợ chồng già, ông lão kéo một cái kéo tay, trên xe buộc mấy cái sọt, bà lão đang dùng một cái xẻng nhỏ, xúc từng cục từng cục phân trâu trên cỏ bỏ vào trong sọt.

“Hai người bọn họ là người bên Sơn Thủy nhân gia, hắc, kẻ có tiền, ở chính là một tòa biệt thự riêng, trước sau đều có sân vườn, còn có cái nóc nhà lớn, hiện tại đều trồng rất nhiều rau củ, qua một thời gian nữa nói không chừng còn có bán”. Một người đàn ông thả trâu thấy La Mông nhìn hai vợ chồng già này một hồi lâu, chủ động giải thích nghi hoặc cho anh.

“Các anh còn rất thân quen à?”. Lão Chu hỏi. Bình thường người bên ngoài muốn dung nhập sinh hoạt của bản địa, cũng không phải đặc biệt dễ dàng.

“Cũng không phải thân quen lắm, thời gian trước lúc bọn họ dọn đất trên nóc nhà, gọi người của trấn trên chúng ta tới làm, còn rất hào phóng, làm hai ba giờ, mỗi người cho một trăm tệ, lại thường xuyên tới bên đập nước này nhặt phân trâu, cho nên mọi người đều biết”.

Lão Chu lại nói vài câu cùng bọn họ, liền lái xe rời đi, anh cũng biết gần đây trấn Thủy Ngưu có không ít người nhặt phân trâu, lúc vừa mới bắt đầu, đám xe trâu này đi qua đường phố, phân trâu quả thật là mang tới phiền phức nhất định đối người đi đường, hiện tại tốt rồi, nhiều người của trấn trên sẵn lòng nhặt phân trâu, đường phố liền sạch sẽ.

Nghe nói bên phố cũ còn có người nhặt phân trâu bán, phơi nắng làm bánh phân trâu, một túi lớn bán mười tệ, buôn bán còn giống như không tồi, không chỉ có người địa phương mua, ngẫu nhiên còn có người bên ngoài lái xe qua đó mua. Tuy rằng tiền kiếm không nhiều lắm, nhưng mà mỗi ngày chỉ cần bán năm sáu túi, liền có thu nhập năm sáu mươi tệ, đối một ít gia đình thu nhập thấp mà nói cũng là tốt rồi, ví dụ như nói người tàn tật, hoặc là trong nhà có người bệnh.

Kế tiếp ngày trôi qua xuôi gió xuôi nước, đợi tới đầu tháng sáu, sau khi thi cả nước thi đại học xong, trên Ngưu Vương trang lại chào đón một đám học sinh tốt nghiệp cao trung.

Hiện giờ kế hoạch vườn rau xanh của Cao Tam đã phát triển tới khá hoàn thiện rồi, bởi vì đám học sinh trồng rau của ở trường thời gian có hạn, giống rau củ trồng cũng không phải rất nhiều, trên cơ bản quay qua quay lại cũng liền mấy loại như vậy, sau khi các giáo viên bên trường học học được cách trồng mấy loại rau củ này, cũng liền không mời người từ làng Đại Loan nữa.

Mà dân làng của làng Đại Loan sớm đã thỏa cơn nghiền làm giáo viên rồi, việc trong nhà còn nhiều mà, đối chuyện lên lớp dạy học sinh trong trường cũng không đam mê giống như trước đó nữa, về đề nghị hủy bỏ hợp đồng, hai bên cũng là ăn ý với nhau.

Chẳng qua bởi vì sự phát triển của kế hoạch vườn rau xanh, hơn nữa La Mông cung cấp phân trâu cho trường học bọn họ, hơn nữa đám học sinh này ở trường học vẫn đều là ăn bánh bao chay bánh bao của Ngưu Vương trang, các loại dưa chua cùng với cháo sữa dùng sữa trâu của ngưu Vương trang nấu ra, cũng là được nhiều người ủng hộ, nói không chừng qua mấy năm nữa, tốt nghiệp lên Ngưu Vương trang làm việc cũng sẽ biến thành truyền thống của  trường bọn họ.

“Lão Chu, anh định bố trí bọn em làm cái gì?”.

“Hái dâu tây?”.

“Lão Chu! Dương mai sắp chín rồi, anh để bọn em đi hái dương mai đi!”.

“Để nữ sinh bọn em đi vắt sữa đi!”.


“Trên sườn núi trống chính là đào máu heo ha? Giống như liền phải chín rồi, lão Chu, để bọn em hái đào giúp anh ha!”.

“Nghĩ hay quá!”. Liền bọn nó đám mặt dày tham ăn này, đoán chừng ngay cả chó lớn chó nhỏ trên Trang bọn anh đều không chống lại được, lão Chu như thế nào có thể để bọn nó chạm  vào dâu tây cây dương mai đào máu heo của nhà anh chứ? Không nghe nói qua con trai choai choai ăn nghèo ba mẹ nó sao, đám này đều là còn tại thời kỳ trưởng thành dài thân thể, sức chiến đấu đó đều là đỉnh cấp.

“Vậy anh muốn bọn em làm cái gì?”. Đề nghị của mọi người bị bác bỏ, nhất thời đều cảm thấy có chút mất mát, bất quá bọn nó rất nhanh lại hưng phấn lên.

Năm ngoái nhóm học trưởng (đàn anh đàn chị trong trường học) ở trên Ngưu Vương trang xây một cái đập nước, đó là công tích vĩ đại như thế nào nha, hiện tại chỉ cần vừa nói tơi Ngưu Vương trang, học sinh trường Cao Tam bọn nó đều cảm thấy đặc biệt kiêu ngạo, bởi vì học sinh của trường bọn nó tại nơi này xây một cái đập nước, tự tay xây, bùn đất trong đập nước là bọn nó từng sọt một đào ra, tảng đá cũng là bọn nó từng tảng một chồng lên.

“Biết làng Thượng Thủy chứ?”. Lão Chu hỏi bọn nó.

“Biết, bên kia không phải trống nấm thôi”. Bọn học sinh đối chuyện của Ngưu Vương trang đều nghe nói một chút.

“Hiện tại là chỉ có cái lán nấm, nhưng mà bên làng Thượng Thủy ngoại trừ một ít đất đai của dân làng, đất đai xung quanh đều bị anh bao hết rồi, địa phương lớn như vậy, hàng năm đều là phải nộp phí nhận thầu, để không cũng cực kỳ lãng phí”. Lãng phí như vậy hiển nhiên không phù hợp tác phong trước sau như một của lão Chu a.

“Vậy anh muốn làm cái gì ở đó?”. Bọn học sinh nhất thời nhiệt tình tăng vọt lên, lão Chu đây là muốn để bọn nó đi khai phá một cái hạng mục mới nha!

“Cũng không có gì phức tạp, chính là khai khẩn đất hoang bên kia, lại trồng chút khoai lang đậu nành các loại”. Lão Chu nhẹ nhàng bâng quơ nói.

“Trồng khoai lang!”. Bọn học sinh bỗng cảm thấy tiền đồ một mảnh tối tăm.

“Tất cả nam sinh chú ý! Đêm nay nghỉ ngơi thật tốt, trước khi ngủ sắp xếp đồ dùng cá nhân, bảy giờ rưỡi sáng mai ăn xong bữa sáng tới sân bên ngoài tập hợp, chúng ta phải dọn tới nhà sàn phía tây làng Thượng Thủy”.

“Ngao!!!”. Các nam sinh gào khóc thảm thiết hận không thể đều lật tung nóc nhà của tứ hợp viện.

Lão Chu cười tủm tỉm nhìn một màn này, chờ đất hoang của làng Thượng Thủy khai khẩn ra, sau này lương thực thu hoạch hàng năm trên Ngưu Vương trang liền nhiều hơn rồi, đám lương thực này lại không lo không bán được, thông qua internet và siêu thị liên tục cuồn cuộn tiêu thụ ra bên ngoài, từng tờ từng tờ một trăm tệ cuồn cuộn không dứt chảy vào túi tiền lơn của anh.

Tính nết của Trịnh Bác Luân người này, hiện tại lão Chu cũng rốt cục có điểm sờ thấu rồi, bình thường chỉ cần để cậu ta yên tĩnh làm việc, thi thoảng cho chút cảm giác mới mẻ và kích thích nhỏ, ví dụ như một đám thời thanh xuân tinh lực tràn đầy để cậu ta tới huấn luyện cường độ cao chẳng hạn, người này liền sẽ có vẻ đặc biệt cao hứng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui