Người Vợ Xung Hỷ Của Trầm Tổng
Từ Nhất Nặc trầm tư hồi lâu.
"Diệp Trầm, em đi một mình xa như vậy, chị không yên tâm"
Hạ Diệp Trầm bật cười khanh khách, sau đó ghé sát vào.
tai cô ấy nhỏ giọng:
"Chị Nhất Nặc, chúng ta từng ngồi tù, từng đối mặt với cái chết cũng chẳng sợ hãi.
Nếu như không mạo hiểm thì làm sao.
sống sót được?”
Giọng Từ Nhất Nặc buồn buồn:
"Cũng đúng, nếu không mạo hiểm thì không sống sót được”
Thuyết phục được Từ Nhất Nặc, Hạ Diệp Trầm đêm hôm đó chỉ để lại một lá thư để rời đi.
Cô sợ rằng nếu như Diệp Vấn và Diệp Ngạn Trần khóc lóc, bản thân sẽ không thể nào nhẫn tâm mà rời đi được.
Tàu cao tốc đến Vân Nam mất ba tiếng đồng hồ.
Khi Hạ Diệp Trầm đặt chân đến trước cổng biệt thự, vừa lúc tám giờ.
sáng.
Biệt thự nắm một mình trên một ngọn núi, xung quanh không có nhà dân.
May là đường xá đều được bê tông hóa, đi
lại không khó khăn.
"Xin hỏi có ai trong đó không?" - Cô tiến đến cánh cổng, ấn chuông.
"Ai đó?"
"Tôi đến ứng tuyển làm đầu bếp."
Người bên trong "hừ”" lạnh, bật ra mấy câu khinh bỉ.
“Chỉ là một tên què điên điên khùng khùng, vậy mà cũng muốn sống sướng như ông hoàng."
Xem ra cậu chủ của căn biệt thự này cũng không phải người hô mưa gọi gió như cô tưởng.
Người kia mặc dù khinh miệt, nhưng vẫn phải ra mở cửa.
Hạ Diệp Trầm làm bộ không quan tâm, nhưng vẫn âm thầm đánh giá.
Một người đàn ông ba mươi đến ba lăm tuổi.
Là bảo vệ, nhưng không khác gì một gã lưu manh nguy hiểm.
Trên áo có ghi tên: "Nhậm Hoan".
"Xin hỏi anh, tôi cần gặp ai để ứng tuyển?"
Nhậm Hoan lạnh nhạt bỏ lại một câu:
"Tôi không biết.
Cô muốn hỏi gì vào trong mà xem."
Những nhà càng giàu có càng có những bí mật không muốn người khác biết.
Hạ Diệp Trâm cũng không muốn mặt dày đi hỏi.
Cô kéo vali, đi thẳng đến trước cửa nhà chính.
Cửa mở.
Bên trong im ng.
Không hiểu sao Hạ Diệp Trầm đột nhiên thấy lạnh.
Cô dè dặt từng bước vào bên trong.
Cả căn biệt thự lớn như nhưng kiến trúc bên trong rất đơn giản, thậm chí có phần tối tăm.
"Chẳng lẽ đây là một trong những nội dung kiểm tra để tuyển đầu bếp?" - Hạ Diệp Trâm thầm nghĩ trong đầu, quyết định đứng nguyên một chỗ chờ người đến.
Hừ..
Một âm thanh rất nhỏ vang lên, có chút rợn người.
Sau đó, toàn bộ đèn điện vụt tắt.
Cái quái quỷ gì đang xảy ra thế này? Đừng nói ứng tuyển làm đầu bếp thôi cũng phải vượt qua màn thử thách lòng can
đảm chứ?
Đến lúc Hạ Diệp Trâm sắp mất kiên nhãn đến nơi, rốt cuộc có tiếng người cất lên.
"Cô là đầu bếp mới?"
Lạnh đến thấu xương..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...