#BooMew
Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên bốn mắt nhìn nhau, trong lòng các bé âm thầm bĩu môi nói.
' Baba thật ham ăn a. '
Tuy hai cục thịt hoàn toàn không biết rõ bên trong cái hộp đấy chứa những món gì, nhưng hai cục thịt biết, chắc chắn hai cục thịt không thể ăn a.
Mẹ Noãn Noãn thật sự rất khó, cho dù là bất kì thức ăn gì cũng vậy, mẹ Noãn Noãn sẽ không tùy tiện để hai bé ăn, không những thế, còn không cho hai bé ăn những món hai bé thích quá nhiều nữa nên hiện tại cho dù mẹ Noãn Noãn có nói cho hai bé ăn thì hai bé chưa chắc gì ăn được a.
Nhưng nhìn biểu hiện ' ham ăn ' của baba cũng thật là vui nha.
Lê Bá Sâm ôm khư khư hai hộp giữ nhiệt, Tư Noãn Noãn nhướng mày nhìn chằm chằm, môi cô nhếch lên không nhanh không chậm lấy điện thoại ra chụp lại hình ảnh Lê Bá Sâm phồng má ôm mấy cái hộp vào trong người.
Lê Bá Sâm nhìn hành động của Tư Noãn Noãn, hai mắt anh trừng to không chấp nhận nói.
" Noãn Noãn... sao em lại chụp lén anh? "
" Ủa tôi có chụp lén hả? " Tư Noãn Noãn giả ngu hỏi, sau đấy cô lại nói.
" Rõ ràng anh cho tôi chụp hình cơ mà. "
" Ơ... anh cho từ bao giờ cơ chứ? " Lê Bá Sâm ngồi ngay ngắn trên sofa, hai mắt mở to tròn nhìn Tư Noãn Noãn.
Tư Noãn Noãn bĩu môi nói.
" Ơ... không cho thì xóa... "
" Thôi... thôi đừng xóa... " Lê Bá Sâm vội vàng nói.
Hmm! Anh có điên đâu mà để Tư Noãn Noãn xóa hình bản thân anh chứ? Trong điện thoại của cô, có hình anh... như vậy mới chứng minh trong lòng cô cũng có anh chứ!
Tư Noãn Noãn nhếch mép, không nói gì, mở chiếc túi giấy còn lại lấy ra hai bình sữa và một bình cam vắt ra để lên bàn.
Lúc đầu chỉ có một bình cam vắt thôi, nhưng vì có thêm hai cục thịt theo nên phải có thêm hai bình sữa.
Hai cục thịt Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên vừa thấy sữa, hai bé vui vẻ đi đến ngồi bên cạnh baba uống.
Còn Lê Bá Sâm thì vẫn còn ngồi yên bất động nhìn chằm chằm vào hộp giữ nhiệt vừa mở ra đấy.
Tư Noãn Noãn nhìn Lê Bá Sâm khẽ hỏi.
" Không ăn? "
Không lẽ cô nấu không còn ngon như những năm trước nên anh ta không thèm ăn... Rõ ràng cô đã thử rồi, thấy ngon mà ta.
Lê Bá Sâm nhíu nhíu mày, nhìn Tư Noãn Noãn lại nhìn hộp cơm, bộ mặt cực nghiêm trọng.
Tư Noãn Noãn sốt ruột đến sắp điên lên rồi, cô nhíu chặt mày hỏi.
" Anh không ăn? "
Lê Bá Sâm lắc nhẹ đầu, anh thở hắc một hơi mới nói.
" Anh không nỡ ăn. " dừng một chút, bộ mặt cực kì cực kì và vô cùng nặng nề nói.
" Những món này, đều chính tay Noãn Noãn nấu, phải đem trưng bày, chứ ăn anh sao đành ăn hả Noãn Noãn. " còn chưa nói đến đây là lần đầu tiên anh ăn cơm cô nấu trong suốt mấy năm xa nhau a.
Tư Noãn Noãn cười còn xấu hơn cả khóc, cô đang nghe cái lí do gì đây? Anh ta không ăn từ nãy đến giờ là vì ' không nỡ ' chứ không phải ' khó ăn ' trời ạ!!! Làm cô lo mãi không thôi a.
" Noãn Noãn, hay là chúng ta đi ra ngoài nhà hàng đối diện Lê Thị ăn có được không? "
Lê Bá Sâm đáng thương hề hề nói, những món Tư Noãn Noãn nấu này, anh phải giữ gìn làm vật kỷ niệm a.
Tư Noãn Noãn nhíu mày, nhìn Lê Bá Sâm một lúc mới nói.
" Anh ăn đi, tôi và Thiên Thiên cùng Thương Thương lúc ở nhà đã ăn rồi. "
Lê Bá Sâm ngớ ra... ' nhà... ' Tư Noãn Noãn vừa nói là ' nhà ' á... cô xem Lê Gia là ' nhà ' rồi á... Lê Bá Sâm mừng đến đỏ mắt, anh mếu máo ăn từng ngụm từng ngụm cơm.
Tư Noãn Noãn thật sự hết biết làm sao khi thấy Lê Bá Sâm biểu hiện một cách thái quá như vậy.
Lê Bá Sâm vừa ăn vừa tự nhủ... không sao. Cứ ăn hết cái này, sau này ở ' nhà ' của chúng ta, Tư Noãn Noãn sẽ nấu tiếp cho anh.
Ăn xong, uống xong.
Bụng cả ba căng no, dựa lưng vào sofa thở phì phò không thôi.
Tư Noãn Noãn lắc nhẹ đầu, dọn dẹp đống tàn cuộc trên bàn bỏ vào túi giấy mới nói.
" Ăn xong đi rửa mặt cùng với rửa tay cho sạch sẽ đi. "
Lê Bá Sâm gật nhẹ đầu, ôm lấy Tư Noãn Thiên và Tư Noãn Thiên đi thẳng vào phòng vệ sinh riêng của anh mà vệ sinh mặt cùng tay.
Sau khi rửa xong, cả ba mới ra ngoài.
Tư Noãn Thiên nhúc nhích cái mông nho nhỏ tròn tròn của bé nói.
" Mẹ... Thiên Thiên muốn thay quần áo a. "
Tư Noãn Thương cũng nhúc nhích cái mông nho nhỏ tròn tròn nói.
" Mẹ... Thương Thương cũng muốn. "
Lúc này, cả hai cục thịt cả người đầy mồ hôi, nóng đến khó chịu.
Tư Noãn Noãn ôm hai cục thịt từ tay của Lê Bá Sâm, đặt hai bé xuống sofa, nhẹ nhàng gỡ hai nút áo của hai bé, thấy ngực của hai bé đều ướt đẫm mồ hôi, Tư Noãn Noãn nhíu chặt mày đau lòng không thôi...
- ----------------
Bão 1/7 chương.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...