Khuôn mặt xinh đẹp không thể bắt bẻ, chỉ cần kẻ vài nét mày và mắt là liền chói mắt, khó có nhất là đôi mắt kia luôn rực rỡ, khi cười thì sẽ khiến người ta không thể rời mắt.
Ngoài dự liêu cô lại rất thân thiện, đi tới đâu cũng vẫy tay với những người chú ý đến mình, từ trong ra ngoài đều toát ra ánh sáng tự tin.
Kết hợp với khí chất lạnh lùng thường ngày của Phó Văn Thâm, nụ cười của cô trông đặc biệt thân thiết ôn nhu.
Cuộc họp thường niên khác với các dịp xã giao kinh doanh khác, không cần dẫn theo bạn gái, mỗi năm có một lần cho các nhân viên tham dự nên có ý nghĩa vô cùng chính thức.
Với tư cách là chủ tịch của công ty, Phó Văn Thâm là tâm điểm chú ý của hàng nghìn người, mọi động thái đều liên quan đến sự phát triển trong tương lai của Quân Độ, nói trẳng ra là ngoại trừ vợ của anh ra thì không có người phụ nữ nào khác có đủ tư cách cùng anh tham dự cuộc họp thường niên của Quân Độ.
Hôm nay anh đưa người phụ nữ này ra công khai lộ diện, thì nhất định p có tầm quan trọng rất lớn.
Nghĩ đến những tin đồn lan truyền trong các nhóm lớn nhỏ của công ty gần đây...
Quân Độ thực sự sẽ có một bà chủ. Chung Lê đi theo Phó Văn Thâm đến hàng ghế đầu tiên, bên cạnh cô, phó chủ tịch rõ ràng có chút khẩn trương mà khẽ xê dịch cái mông.
Chung Lê ngồi xuống và thân thiện chào hỏi anh ta: "Xin chào, tôi có thể hỏi tên anh không."
Phó chủ tịch định mở miệng trả lời thì một bên khác, thanh âm của Phó Văn Thâm truyền đến: “Anh ta họ Viên: Chung Lê lại hỏi: "Chức vụ của anh là gì?"
Phó Văn Thâm lại nói, "Phó chủ tịch thường vụ."
Phó chủ tịch Viên bị anh trả lời thay hai lần liên tiếp nên chỉ có thể ngây ngốc gật đầu biển thị anh nói đúng, trong lòng buồn bực nghĩ không biết chủ tịch của bọn họ từ khi nào trở nên lắm lời như vậy.
Cuộc họp thường niên chính thức bắt đầu, người dẫn chương trình dành mấy phút để làm nóng hiện trường, tóm tắt ngắn gọn những thành tựu của công ty trong một năm nay, dẫn dắt mọi người điểm lại những giá trị xuất sắc của Quân Độ, sau đó là lúc những lãnh đạo lên phát biểu.
Phó Văn Thâm là người đầu tiên lên sân khấu.
Mặc dù anh là chủ tịch, tựa như đỉnh Everest, nhưng lại bình dị gần gũi, rất nhiều nhân viên đối với anh còn e ngại và mỗi lần dối diện với anh chỉ hận không thể ngay lập tức đi đường vòng. Tuy nhiên, trong vài năm qua kể từ khi nhậm chức, anh đã dẫn dắt Quân Độ lên một tâm cao mới, năng lực cùng thành tựu của anh là không thể nghi ngờ..
Mức độ nổi tiếng của anh trong công ty rất cao, hàng nghìn nhân viên ngồi nghiêm chỉnh, nhưng vô tay lại nồng nhiệt.
Mọi người đều mong đợi anh nói nhiều một chút. Dù sao, mặc dù giọng nói của chủ tịch rất lãnh đạm đến mức dường như không có cảm xúc, nhưng ít nhất thì nó cũng rất dễ nghe, đứng trên sân khấu nhìn cũng cảnh đẹp ý vui. Mà phía sau anh là phó chủ tịch điều hành mỗi lần nói chuyện đều giống như vừa thối vừa dài dòng.
Bài phát biểu của Phó Văn Thâm vẫn ngắn và đi thẳng vào vấn đề, thời lượng không quá ba phút rưỡi.
Lúc kết thúc, đôi mắt anh nhìn xuống phía dưới, Chung Lê ngồi ngay ở vị trí chính giữa hàng đầu tiên, mỉm cười nhìn anh.
Phó Văn Thâm đứng trên sân khấu, im lặng nhìn cô vài giây rồi nói câu cuối cùng, nghe rất trịnh trọng.
"Năm vừa qua là một năm đặc biệt, tôi hy vọng điều đặc biệt này sẽ tiếp tục."
Hôm nay bộ âu phục của anh có màu sắc giống như màu đá, khi đứng trên sân khấu trông anh cực kỳ đẹp trai.
Khi anh quay lại và ngồi xuống ghế, Chung Lê nhanh chóng tiến tới và hôn lên má của anh.
Mấy vị phó chủ tịch bên cạnh hẳng giọng dời ánh mắt đi chỗ khác, khi Chung Lê quay đầu lại nhìn thấy vẻ mặt né tránh của phó chủ tịch Viên, liền giơ ngón tay “suyt” một tiếng, nói với anh ta: “Đừng nói cho người khác."
Phó chủ tịch Viên nhìn hàng chục máy quay camera cực lớn bốn phía xung quanh hội trường, một trong số đó chuyên quay vào hàng của họ, nhất thời tâm tình rất phức tạp.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...