Trình Vũ Ngũ là đứa trẻ hiếu thuận vẫn luôn ghi nhớ
ngày sinh nhật của 'ông nội' mình, có điều Phó Văn 'Thâm không có thói quen ăn mừng sinh nhật, trước đó anh ta có nói sẽ tổ chức một buổi party lớn sôi động để chúc mừng sinh nhật Phó Văn Thâm, nhưng lúc bàn bạc với Hứa Dịch Châu thì anh ta lại nói: “Đừng nghĩ nữa, cậu ấy không thích party, nếu cậu muốn tổ chức tiệc sinh nhật mà không có người được mừng sinh nhật thì cứ việc tổ chức đi.”
Nghe thấy Chung Lê muốn tổ chức party, Trình Vũ Ngũ nghĩ thầm, bà nội' tổ chức tiệc, 'ông nội' chắc chắn sẽ nể mặt mà đến nhỉ.
Thế nhưng anh ta có hơi buồn bực: “Chị muốn tổ chức party cho anh Thâm sao bây giờ mới nói?”
Chung Lê đáp: “Đương nhiên là muốn tạo cho anh ấy một bất ngờ rồi. Nói sớm với các cậu thì còn gì bất ngờ nữa.
Trình Vũ Ngũ luôn cảm thấy hình như có chỗ nào đó không đúng, nhưng lại không biết chỗ nào, cúp điện thoại xong liền bắt đầu thay “bà nội" mình lo liệu, trước hết là đặt rượu và thức ăn ở khách sạn năm sao, gọi đám người Hoàng Mao đến giúp đỡ, sau đó lại gọi điện thoại cho Hứa Dịch Châu, nhờ anh ta giúp gửi lời mời đến những bạn bè khác của Phó Văn Thâm.
Hứa Dịch Châu cũng hỏi vấn đề y hệt: “Party tối nay cậu bảo anh bây giờ tìm người cho cậu?”
“Bà nội' em nói muốn tạo cho anh Thâm một bất ngờ.”
Hứa Dịch Châu 'ha' một tiếng: “Đây là tạo bất ngờ cho cậu ấy hay là tạo bất ngờ cho tôi? Cô ta vừa nhớ ra thì có.”
Câu nói này như giáo lý Phật giáo khai sáng, một lúc sau Trình Vũ Ngũ liền hiểu ra rốt cuộc không đúng ở chỗ nào rồi.
Nào có ai trước một buổi chiều mới bắt đầu chuẩn bị mở party, nếu không phải thể diện của người đó lớn, loại tiệc rượu kiểu này tạm thời không thể đặt được.
Trình Vũ Ngũ cau mày: “Anh Châu, anh cũng quá nhỏ nhen rồi đó, sao có thể phỏng đoán bà nội' em như vậy?”
Nhất định là biết 'ông nội' không thích, chần chừ rất lâu mới kéo dài đến tận hôm nay.
Hứa Dịch Châu: “Cút được bao xa thì cút cho anh.”
Thời gian cấp bách, Trình Vũ Ngũ là động vật nghiện tụ tập tiệc tùng nên cực kỳ thông thạo khoảng này, tuy thời gian chuẩn bị chỉ có một buổi chiều nhưng cậu ta vẫn có thể lo liệu mọi thứ ổn thỏa với hiệu suất cao và chất lượng cao.
Anh ta lái một chiếc LandRover Black Warrior, toàn bộ ghế sau và thùng xe đều chất đầy rượu và vật dụng dùng để trang trí tiệc sinh nhật, cùng đám người Hoàng Mao khiêng đồ đạc lên lâu, nhao nhao ồn ào bắt đầu thổi bong bóng, cắm hoa tươi, bày bàn ăn.
Cuối cùng cũng có cơ hội tổ chức sinh nhật cho 'ông nội' rồi, Trình Vũ Ngũ có thể nói là trong lòng nở hoa tinh thần phấn chấn, mang hết toàn bộ những thứ có thể trang trí đến đây.
Biết Phó Văn Thâm không thích những thứ quá sặc sỡ ấu trĩ, nên màu sắc của bong bóng cũng đặc biệ chọn màu đen, một số được cột thành chùm thả trôi trên không trung, một số được bố trí trên mặt đất, bảng kt cũng sử dụng một màu đen thuần làm nổi bật lên dòng chữ màu vàng được in ngắn gọn súc tích trên đó: 27th.
Bàn ăn dài trải khăn ăn màu trắng, trên đó trưng bày một lọ hoa tươi và rượu vang đỏ do anh ta đặc biệt mang tới từ hâm chứa rượu của ông cụ nhà mình.
Lúc hết thảy đều đã chuẩn bị xong xuôi, thời gian cũng sắp đến.
Phó Văn Thâm không có bất kỳ khái niệm nào về ngày sinh nhật, đối với anh của trước khi thành niên mà nói, ý nghĩa của ngày này cũng chẳng khác nào một bữa cơm ngột ngạt như thường lệ cùng với một vài món quà không chút mới mẻ của các vị trưởng bối - khi còn nhỏ, anh hình như đã từng nhận được một số món đồ thú vị, nhưng đều không ngoại lệ bị Nghiêm Đường vứt hết vào phòng chứa đồ rồi khóa kín, dân dần, những món quà thú vị đó cũng từ từ biến mất.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...