Người Việt Nam Tại Dị Giới

Từ một sao đến tám sao Đấu giả chính là giai đoạn cải tạo kinh mạch, thu nạp đấu khí, tăng cường cơ năng, đấu giả chín sao lại là ngưỡng cửa tăng lên cấp đấu sĩ, cần không có gì bất ngờ xảy ra, trong vài tháng đã có thể thành công ngưng kết đấu khí hải trong đan điền, sau đó tăng cấp lên hàng ngũ đấu sĩ. Tuy lúc đó vẫn ẩn chứa nguy hiểm bởi vì quá trình này cần hao phí số lượng lớn thời gian để nuôi dưỡng kinh mạch, nếu không sẽ đều có nguy hiểm bạo thể mà chết, nhưng hầu hết các đấu giả chín sao đều có thể thành công. Cái gọi là nghé con không sợ hổ, điếc không sợ súng, rất giống với hoàn cảnh hiện tại của Trần Nguyên, lại dựa vào nghị lực và kinh mạch vốn dĩ mạnh mẽ hơn người bình thường đã đem lại sự thành công để tiến vào hàng ngũ Đấu Sĩ, trong đó nguy hiểm hẳn không cần phải bàn cãi nữa……
-“ Nhiệm vụ hoàn thành, thưởng cho năm nghìn điểm giao dịch, một viên bảo thạch nhiệm vụ cấp C.” Sau khi đột phá, Trần Nguyên thở phào một hơi đứng dậy liền nghe thấy giọng nói vô cùng đặc biệt mà có vẻ thoáng chút lạnh lùng của Sói ca bên tai.
-“Nhiệm vụ bảo thạch? Đó là làm cái gì? Lần trước méo giải thích cho ông, lần này không nói thì vỡ mồm nhé.” Nói thật Trần Nguyên không hề biết gì về nhiệm vụ bảo thạch kỳ lạ này, tuy rằng tự nói lẩm bẩm nhưng Trần Nguyên tin rằng tên biến thái Sói ca đó có thể nghe thấy.
-“Cái này à…… thì là…… nhóc con cần biết, có những thứ muốn trao đổi thì cần phải có điều kiện , ví dụ như huyết thống, vũ khí nè…… Mà huyết thống tốt có thể khiến thực lực của ngươi tăng lên gấp bội, mà sự biến đổi huyết thống này lại tương đối nghiêm ngặt, ví dụ như huyết thống thánh Phồng Tôm, ngoài điểm giao dịch vốn dĩ yêu cầu, còn cần một viên bảo thạch nhiệm vụ cấp S, cho dù là huyết thống cấp thấp nhất cũng cần một viên bảo thạch nhiệm vụ cấp C mới có thể đổi.” Sói ca hiển nhiên là rất có sự nhẫn nại đối với nghi vấn của Trần Nguyên.
-“Đúng rồi, nhóc con…… Có muốn đổi một huyết thống không? Ngươi hiện đang có một viên bảo thạch nhiệm vụ cấp C, còn có năm nghìn điểm giao dịch, có thể đổi một huyết thống địa tinh đấy……..” Giọng nói của Sói ca đầy mị hoặc vang lên bên tai Trần Nguyên.
-“Cút.” Trần Nguyên nghe xong lời nói đó liền bực bội, tộc người địa tin hay còn gọi là người lùn thì rất là hiếm gặp ở Âu Long đại lục, một thời gian trước đây họ có một nền văn minh huy hoàng, không thể phủ nhận được, người lùn có trí tuệ vô cùng cao, có thể nói là đệ nhất đại lục Âu Long, đối với thuật luyện kim, giả kim, xây dựng và máy móc, họ được ông trời ưu đãi cho thiên phú siêu việt, nhưng nhóm người này lại sống trong các thung lũng núi sâu hoặc dưới lòng đất hơn nữa họ lại lùn và rất nóng nảy, nếu như thực sự mà đổi huyết thống như vậy , Trần Nguyên thà dập đầu vào tường mà chết còn hơn.

Sói ca cười ha ha, trầm giọng nói với Trần Nguyên: “Ta nói, nhóc con này, ta chỉ giỡn thôi…… chỉ là giỡn thôi……… nếu như ngươi không thích huyết thống người lùn đó thì thôi vậy…… thế nào, ngươi hiện đang có năm nghìn điểm giao dịch, còn có một viên bảo thạch nhiệm vụ, có cần đổi thứ khác không? Ồ. Những thứ này có thể giúp ngươi tăng lên năm sao thậm chí sáu sao đấu sĩ cơ……”
-“Làm liền cho nó nóng!” Trần Nguyên không cần suy nghĩ nói luôn với Sói ca.
-“Như ý ngươi muốn. Cứ như vậy ta thích. Hé hé hé….” Sói ca hưng phấn cười gian, nụ cười đê tiện tới mức làm cho Trần Nguyên cảm thấy cần phải suy nghĩ lại quyết định của mình.
Một chùm sáng từ hình xăm bao quanh Trần Nguyên, qua một lúc mới dần biến mất. Lúc đầu Trần Nguyên còn thấy kinh ngạc, nhưng sau đó nhanh chóng đắm chìm trong cảm giác tuyệt diệu. Trần Nguyên chưa từng cắn đá, nhưng hắn có thể khẳng định cảm giác lúc này còn dễ chịu hơn là cắn đá hay chơi ma túy. Tuy cảm giác tuyệt diệu rất ngắn ngủi nhưng cũng làm con người ta cả đời không thể quên. Đó là sự gột rửa tâm linh và thể xác, cảm giác lâng lâng như đang bay.
Ngay sau khi chùm sáng biến mất, Trần Nguyên cảm nhận được ngay sự khác biệt hoàn toàn trong cơ thể. Đấu khí tràn trề, cảm giác như cơ thể tràn đầy sức mạnh tột cùng. Từ lúc đến Âu Long đại lục đến bây giờ, Trần Nguyên chính là người nhanh nhất từ đấu giả chín sao bay lên đấu sĩ lục tinh… Nếu truyền ra ngoài, chắc hẳn có thể tưởng tượng được sẽ tạo ra chấn động như thế nào.
*******************************

Ba tháng trôi qua.
Mùa đông đến, tuyết rơi dày đặc, trắng xóa cả mặt đất, lạnh đến thấu xương. Những người đi trên phố đều co mình lại, run lẩy bẩy, bước nhanh chân qua những chỗ mà không ai muốn dừng chân lại này. Thế mà trong những ngày đó, Trần Nguyên vẫn tích cực tu luyện, lúc này Trần Nguyên đang đứng trong hồ nước phía sau tiểu viện của hắn.
Vốn đứng dưới đáy hồ thì sẽ có rất nhiều khó khăn, những người tu luyện hay người thường đều cần phải có phương pháp hô hấp kéo dài hơi thở, bức bách tiềm năng của cơ thể, lại thông qua bộ phương pháp tu luyện đặc biệt, làm kích thích cơ thể của bởi áp lực của nước.
Khi vừa mới bắt đầu, Trần Nguyên còn chưa thể ở dưới nước quá lâu, phải trồi lên trên mặt nước để lấy hơi, thế nhưng tu luyện ba ngày, hắn cố gắng kiên trì hết sức, vận hành phương thức quy tức dưới nước trong Bách Chiến Quyết, thời gian có thể kéo dài hơn một lúc lâu. Tu luyện dưới đáy hồ có rất nhiều chỗ tốt, trong hồ nước có rất nhiều dưỡng chất, lỗ chân lông toàn thân thể hắn sau khi hấp thu những dưỡng chất này, có thể làm cho thể chất được cải thiện dần dần.
Ngay lúc này trong hồ nước giống như có pháo nổ, một bóng người vọt lên khỏi mặt hồ, bóng người này không ai khác ngoài Trần Nguyên, lúc này Trần Nguyên có cảm giác những bộ phận trên cơ thể bắt đầu truyền tới một cỗ đau đớn giống như bị xé rách, đau tới mức hắn phải nhe răng nhếch miệng. Cắn răng kiên trì, chịu đựng loại cảm giác đau đớn thống khổ này trải qua liên tục mười mấy hơi thở, một cảm giác nóng bỏng nhất trời truyền khắp toàn thân, toàn bộ lỗ chân lông của hắn đều đồng loạt phun ra đấu khí, giống như là còi hơi, nổ vang một tiếng thật lớn, hai tay của hắn đan chéo vào nhau. Trong nháy mắt, đấu khí toàn thân vốn vô hình, nhưng dưới sự ngưng tụ cao độ, nó đã trở nên hữu hình.

Hơn nữa, đấu khí trên bàn tay tập trung lại chứ không tán đi, cuối cùng cả lượng và chất đều biến đổi, sau một hồi đấu khí dường như cô đọng lại không còn là dạng khí, mà trở thành thể rắn, cứng như sắt thép. Một thanh trường đao mang phong cách cổ xưa, đồng thời mang theo khí tức từ sát phạt xuất hiện trong tay Trần Nguyên. Đấu Sĩ chín sao mà có thể “Ngưng khí thành binh”, nếu mà các cao thủ Đại Đấu Sư mà biết chắc sẽ ngã lăn ra bất tỉnh nhân sự.
Ngưng khí thành binh, không phải do ngưng tụ lung tung mà phải có lộ tuyến vận công phức tạp, do thân thể huyệt khiếu và các loại đấu khí riêng rẽ trong các nhóm kinh mạch tổ hợp mới ngưng tụ ra binh khí tương ứng. Việc này đòi hỏi cần có lượng Đấu Khí lớn và khả năng thu phát Đấu Khí vô cùng cao siêu mà chỉ có tu luyện đến Đại Đấu Sư mới làm được.
-“Tốt lắm nhóc con, tiến độ tu luyện rất nhanh. Đấu Sĩ chín sao mà có thể tụ khí thành binh, ngươi quả thật cũng không tệ lắm.” Giọng nói lạnh lùng của Sói ca đột ngột vang lên bên tai Trần Nguyên.
-“Chưa đủ! Ta cần phải mạnh hơn nữa.” Trần Nguyên chỉ lãnh đạm trả lời, trong đôi mắt sôi sục chiến ý. “Ta cần phải nhanh chóng đạt tới Đại Đấu Sư, chỉ có như vậy ta mới có thể tạm thời không phải lo lắng quá nhiều về an toàn của bản thân! Sói ca, ngươi có cách nào giúp ta không?”
-“Đúng rồi, ta nói này….. nhóc con, ngươi đã tròn ba tháng không cung cấp cho ta bất kỳ một điểm giao dịch nào rồi, trời ạ, ba tháng, nhóc con, ngươi biết không? Ngươi đã ba tháng không cung cấp cho ta bất cứ một điểm giao dịch nào rồi! Tuy rằng ngươi tu luyện rất tốt, lại còn có thể tụ khí thành binh tại cái cấp độ Đấu Sĩ này. Nhưng so với sự trợ giúp của ta cũng chẳng là cái thá gì, nhóc con, nghe ta, bây giờ hãy đi ra ngoài kiếm ít điểm thưởng về đây, bất luận là ngươi dùng kim tệ đổi hay bảo thạch đổi, hoặc là đi giết vài người cũng tốt, mau đi kiếm chút điểm thưởng đi mà.” Trong lúc Trần Nguyên đang chiến ý sôi sùng sục, giọng nói tràn ngập u oán của Sói ca tiếp tục vang lên bên tai Trần Nguyên khiến hắn lạnh hết sống lưng.
-“Ngươi bảo ta giao cho ngươi một số điểm giao dịch ư? Ta nên làm cái gì đây? Dùng tiền!? Nhưng ta là một kẻ nghèo…… Giết người? Cũng không phải là không thể, nhưng ta tuyệt đối không giết hại người vô tội, huống chi phải giết bao nhiêu người mới có thể nâng cao thực lực? Đây căn bản chính là dã tràng xe cát……” Trần Nguyên rất bất mãn trả lời.
-“Cái định mệnh….. , ngươi đúng là óc cờ hó mà, ngươi không có tiền không có nghĩa là người khác không có, ngươi có thể “mượn” từ chỗ kẻ khác.” Sói ca nghe xong lời này lập tức xổ ra những lời thô tục, rất không hài lòng về trí thông minh của Trần Nguyên.

-“ Nói đơn giản thì, một kim tệ đổi một điểm giao dịch, ta cần kiếm về bao nhiêu kim tệ? Ba nghìn, hay ba mươi nghìn? Ba nghìn kim tệ đủ cho hai nghìn người trên dưới của Trần gia ăn uống trong một tháng, ngươi bảo ta cướp số tiền này ở đâu.” Trần Nguyên tức giận thở phì phì, trong lòng vô cùng oán hận và coi thường Sói ca, cái tên chả biết giới tính này đúng là cái gì cũng nói được.
-“Tên đầu bò này! Chắc ta chết mất, ta không bảo ngươi đi cướp của Trần gia, Nam Định thành này tuy không phải giàu có bậc nhất Đế quốc, nhưng kẻ có tiền thì không chỉ một mình nhà ngươi, ta đây sẽ miễn phí cung cấp cho ngươi một chút thông tin tình báo, phía nam thành có một nhà phú hộ, nhà họ có rất nhiều tiền, tài sản ở trong phòng gia chủ của nhà đó ở sân sau, cụ thể có bao nhiêu ta cũng không biết, nhưng dù thế nào cũng sẽ rất nhiều, gã đó là kẻ có tiền, tuy không lớn bằng Trần gia, nhưng ta nghĩ số tiền hẳn đủ cho ngươi bơi trong đó luôn…….” Sói ca sau khi nghe xong liền lập tức nói gào thét bên tai Trần Nguyên như vậy.
-“Đợi ông đây luyện thành thạo đấu kĩ với tìm được một bộ thân pháp rồi tính
nhé!” Trần Nguyên rất nhẹ nhàng và tình cảm trả lời.
-“……Củ lạc giòn tan! "
Số từ: 2252


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui