"Tôi đã điều tra nguyên nhân cái chết của một người từ rất lâu rồi, nhưng từ đầu chí cuối vẫn không tìm thấy đầu mối, những người có thể biết về sự tình vụ án đều chết cả rồi, đó chính là những người trước mặt cậu đây".Cậu ấy khựng lại, đưa mắt nhìn bức tượng nhỏ trên bàn, cau mày rồi lại nói tiếp:"Người ta thường bảo người khám nghiệm tử thi nhìn được ma quỷ, nhưng hậu duệ nghề khám nghiệm tử thi như tôi lại không thể trò chuyện với hồn ma, nếu không thì tôi đã hỏi được họ từ lâu rồi"."Vậy cậu lừa tôi tới đây vì biết tôi là truyền nhân Phái cũ của nghề vá xác, cậu nghĩ tôi có thể nhìn thấy ma, phải chứ?"Nói rồi, tôi đi vòng qua đám thi thể, kéo chiếc ghế bên cạnh bàn ra rồi ngồi xuống.Minh Thu gật đầu: "Đúng vậy, nhưng tôi biết nếu mình nói thẳng với cậu thì có thể cậu sẽ không tới, nên tôi mới bảo Đồng Xu diễn kịch, khiến cậu tò mò hứng thú"."Vậy là những điều ông già đó nói, nào là chú hai tôi dạy được một học trò giỏi như tôi, nào là ba ngày sau linh hồn ông ta sẽ được thả ra ngoài, đều là trò giả thần giả quỷ của Đồng Xu sao?"Minh Thu lắc đầu ngay: "Có chuyện này ư? Tôi không biết".Giờ tôi cũng không biết lời nào Minh Thu nói là thật, lời nào là giả, tôi bèn bảo: "Tôi thế này đi, cậu nói lại từ đầu cho tôi nghe rốt cuộc cậu muốn tôi làm gì.Cậu hãy bắt đầu kể từ chuyện người cậu muốn điều tra, rồi 'âm hồn truyền tin', quất xác, còn cả mấy thi thể này nữa, cậu hãy nói rõ cả đi, nếu không tôi chẳng giúp cậu đâu".Cậu ấy thở dài rồi mới kể ngọn ngành câu chuyện cho tôi.Minh Thu nói mình có một cô bạn gái thanh mai trúc mã, bọn họ vừa đính hôn thì cô gái đã chết trong nhà, có điều tra thế nào cũng chẳng tìm được nguyên nhân cái chết, như thể đột tử trong giấc ngủ vậy.Mà sức khỏe của cô gái này rất tốt, không hề có bệnh tật gì.Không phải tự sát, cũng chẳng phải bị giết hại.Về sau người ta cho rằng cô gái này đột nhiên phát bệnh tim, nhưng Minh Thu không chấp nhận cách giải thích ấy, vậy là Minh Thu bắt đầu lẳng lặng điều tra sự việc.Điều tra mãi mà chẳng thu được gì, cứ thế đến một ngày, Minh Thu nhận được một tờ giấy.Tờ giấy có viết một dòng địa chỉ, bảo cậu ấy tới đó tìm một người, người này biết nguyên nhân cái chết của bạn gái Minh Thu.Khi Minh Thu tới nơi thì người này đã thiệt mạng rồi.Về sau Minh Thu đã báo cảnh sát, vụ án được điều tra theo trình tự bình thường, nhưng không có kết quả, cuối cùng nó biến thành một vụ án treo.
Sau đó Minh Thu lại nhận được thư, bảo cậu hãy quất xác thi thể nọ để tra hỏi linh hồn.Minh Thu biết quất xác là gì, nó là phương pháp cuối cùng để điều tra nguyên nhân cái chết của người khám nghiệm tử thi.Tiếc là cậu ấy vẫn không tìm được thêm manh mối nào.Bốn cái xác trong phòng đều có chung nguồn gốc như vậy, Minh Thu càng cảm thấy cái chết của bạn gái mình rất bất thường, nhất định cô ấy và bốn người này đã biết được chuyện gì đó rồi bị giết người diệt khẩu.Thân phận của bốn người này như sau, ba kẻ là người bình thường, một kẻ là dân khám nghiệm tử thi.
Người khám nghiệm tử thi đó chính là ông già được tôi và Đồng Xu mang đến hôm nay.Những chuyện về ông già họ Ngô Đồng Xu nói với tôi khi trước đều là thật.Đúng thực ông già họ Ngô chẳng phải hạng tốt đẹp gì, ông ta bị một tên đao phủ giết hại, đó chính là người duy nhất có nguyên nhân tử vong rõ ràng.Tối qua, Minh Thu đang ngồi chờ chúng tôi trong xe thì nhận được một tin nhắn bí ẩn, dặn cậu ấy đi theo người trước mặt, tìm tới một địa điểm.Cậu ấy bám theo người này, rời khỏi khu biệt thự rồi đến một bãi đất hoang không người.Kẻ này nói với cậu ấy về sau hãy tìm tôi giúp đỡ.Rồi Minh Thu lừa tôi tới đây theo lời chỉ của người bí ẩn nọ, nhờ tôi giúp tra hỏi linh hồn của những cái xác này.Về phần người bí ẩn nọ thì Minh Thu chỉ nói đó là một người đàn ông cao khoảng mét tám, nhưng không nhìn rõ mặt.Minh Thu tha thiết nhìn tôi: "Đầu Kim, tôi đã tiết lộ hết mọi chuyện cho cậu rồi, mong cậu đừng trách tôi nhé, xin hãy giúp đỡ tôi".Tôi nhìn gương mặt tái nhợt của cậu ấy, nhớ lại câu nói "con nhà giàu có tiếng mà không có miếng" của Minh Thu, tôi cảm thấy Minh Thu đã trả giá rất nhiều để điều tra vụ án này."Để điều tra vụ án của bạn gái mình, cậu đã làm rất nhiều chuyện rồi phải không?"Lúc này Đồng Xu bật thốt: "Đúng đấy! Vì muốn điều tra vụ án này mà cậu ta đã phá vỡ quy tắc của tổ tiên, còn bị bố mình trừng phạt nữa! Đáng ra ba ngày nữa là ngày giỗ tổ...""Được rồi! Đừng nói nữa!", Minh Thu chợt ngăn Đồng Xu lại."Giỗ tổ? Giỗ tổ thì sao?", tôi hỏi.Minh Thu không nói, tôi bèn nêu ý kiến của mình.Cái chết của bạn gái cậu ấy không hề đơn giản, nó có thể dính líu tới vài chuyện trong nội bộ Bạch phái, vậy nên tốt nhất cậu ấy hãy kể cho tôi nghe.Minh Thu do dự trong chốc lát rồi thở dài bảo:"Được rồi...!bố tôi vốn đã định để tôi chủ trì nghi thức trong lúc giỗ tổ, chính thức đảm đương người nối nghiệp Bạch phái, nào ngờ ông ấy phát hiện ra chuyện tôi quất xác nên đổi lại thành em trai tôi".Bảo sao trước đó tôi hỏi Minh Thu có phải người nối nghiệp Bạch phái không, cậu ấy lại lạnh lùng phủ nhận, vẻ mặt kỳ quái của Đồng Xu cũng có liên quan tới chuyện này."Mối quan hệ của cậu với em trai có tốt không?", tôi lại hỏi.Cậu ấy gật đầu: "Rất tốt.
Nhưng thằng bé là con của bố tôi với mẹ kế".Tôi bèn bảo, sao chuyện gia đình cậu ấy nghe như màn đấu đá tranh giành ngầm trong nội bộ gia tộc vậy.Đồng Xu vỗ tay nói: "Đúng đúng! Tôi cũng nghĩ vậy đấy.
Tôi còn cảm giác có khi đây chính là bẫy của em trai cậu ta!"Minh Thu nghiêng đầu suy nghĩ rồi lại lắc đầu."Chắc không phải đâu, nếu người nhắn tin cho tôi là do em trai tôi sắp xếp, mục đích là để tôi truy xét vụ án, vi phạm luật lệ thì sau khi bố tôi nổi giận với tôi, thằng bé cũng đã đạt được mục đích rồi, việc gì phải cho người tiếp tục truyền tin cho tôi?"Nghe xong, Đồng Xu chớp mắt, vuốt tóc bảo: "Cậu nói cũng đúng".Đầu óc tôi ngập chìm trong chuyện túi kim, tôi nghĩ ngợi không biết có nên hỏi Minh Thu không.--------------------.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...