Ông ta thất vọng quay về, nhưng không hề bỏ cuộc.
Ông ta bắt đầu tìm kiếm một vài thầy tướng số ở khu vực Hà Nam để giúp ông ta thực hiện tâm nguyện này.Cứ như vậy, năm nay ông ta đã quen một thầy tướng số đến từ Hương Cảng, đó chính là tên râu dê.Tên râu dê vừa nhìn thấy thi thể là đã đồng ý ngay với lời mời của ông ta.Sau khi thi thể được tên râu dê xử lý xong thì quả nhiên càng giống y như người thật, cứ như là sẽ sống lại ngay lập tức vậy, hơn nữa còn không cần phải đông lạnh trong tủ đông.Kể từ đó, ông ta và tên râu dê bắt đầu kết tình hữu nghị khăng khít, ông ta cũng đưa cho tên râu dê rất nhiều tiền để lão duy trì nguyên trạng cho thi thể của vợ mình.Có lẽ là từ lúc đó mà tên râu dê đã nhận ra tay nghề của chú hai tôi, bắt đầu lên kế hoạch âm mưu hãm hại chú hai.Nếu không phải ba năm trước chú hai tôi vá xác cho thi thể này thì có lẽ cả đời tên râu dê cũng không tìm được chú hai tôi.Nhưng sau đó ông chủ béo cũng phát hiện bản thân có gì đó không đúng, ông ta cảm giác mình như một con rối, tên râu dê bảo ông ta làm gì ông ta liền làm cái đó.Một khi ông ta có dị nghị gì là tên râu dê sẽ lấy thi thể của vợ ông ta ra để uy hiếp.Nói đến đây, ông chủ béo nhìn tôi với sắc mặt nghiêm trọng: "Sau chuyện tôi sát hại hai cô gái đó, tôi hồi tưởng lại thì nghi ngờ tên râu dê đã âm mưu để tôi làm ra việc ấy".Nghe ông ta nói vậy, tôi thấy lưng mình túa ra mồ hôi lạnh."Vậy trước đó ông chưa từng sát hại cô gái nào khác sao?""Chưa hề.
Tôi chỉ ghét họ, dễ nóng nảy, tức giận với họ mà thôi.Sau khi vợ tôi chết, để đỡ cô đơn, tôi bắt đầu ra vào những chốn trăng hoa.
Chỉ cần nhìn thấy những cô gái tầm tuổi đó là tôi sẽ nhớ đến cái chết của vợ tôi.Lúc đó tôi không khống chế được bản thân, nên từng đánh hai cô gái bán hoa.
Sau đó, tôi không bao giờ đi đến những nơi đó nữa.Sau nữa, Chử Nguyệt Nguyệt xuất hiện, cô ta cho rằng tôi thích hành hạ những cô gái trẻ đẹp nên bán Chử Thất Thất cho tôi.
Tối hôm đó, tôi đã giết cả hai người họ..."Nói xong, ông ta vươn hai tay vò lấy tóc, vô cùng đau đớn."Tôi thật sự rất hối hận… Tôi không biết vì sao mình lại làm vậy nữa..."Bây giờ tôi đã biết rõ đầu đuôi ngọn ngành câu chuyện này.
Nếu ông chủ béo nói thật thì ông ta cũng được coi là một trong những người bị hại.Nhìn người phụ nữ xinh đẹp trong quan tài thủy tinh, tôi bất giác lại gần, càng nhìn càng mê mẩn.Đẹp quá...Sao có thể có tay nghề tuyệt hảo như vậy, bảo tồn một thi thể giống y hệt người thật như vậy!Đột nhiên tôi tỉnh táo lại, lắc mạnh đầu mình, không nhìn thi thể đó nữa.Thi thể này có một thứ mùi rất kỳ lạ, nó cứ như một vòng xoáy vậy, khiến người ta không thể nào thoát ra.Tôi chỉ có thể giải thích rằng, có lẽ là do vợ của ông chủ béo quá xinh đẹp."Ông nói với tôi những chuyện này là có mục đích gì?", tôi nhìn ông ta."Tối qua những lời Tiểu Vũ nói đã làm tôi suy nghĩ rất lâu.Tôi cũng không muốn liên quan gì đến tên râu dê, vì thế nên nếu cậu cũng có cách giúp tôi bảo tồn thi thể của vợ tôi thì tôi không cần cầu xin lão nữa".Thì ra ông ta mong tôi làm thay công việc của tên râu dê, tiếp tục giúp ông ta bảo tồn thi thể của vợ.Tôi lại nói với ông ta đầy đáng tiếc, tôi không có bản lĩnh đó.Ngay lúc này, tôi nhớ đến sư thúc, có lẽ ông ấy làm được!"Chờ đã! Ông có thể cho tôi chút thời gian không? Tôi biết một người rất tài giỏi, có lẽ ông ấy có cách!", tôi nói.Ông chủ béo nghe vậy thì vô cùng kích động.
Ông ta nắm chặt lấy tay tôi, lòng bàn tay toàn là mồ hôi."Cảm ơn cậu! Cảm ơn cậu! Tôi sẵn lòng chờ!", ông ta ngân ngấn nước mắt.Tôi hổ thẹn lắc đầu: "Tôi cũng không dám chắc, để tôi thử xem sao.
Phải rồi, ông có thể nói tin tức về tên râu dê cho tôi được không? Tôi phải tính sổ với lão".Ông chủ béo hơi khó xử: "Tôi có thể nói cho cậu, nhưng...không giấu cậu, lão rất lợi hại, chắc chắn cậu không phải đối thủ của lão".Vì tôi nhất quyết yêu cầu nên ông chủ béo vẫn nói với tôi địa chỉ của tên râu dê, đó là một nơi ở tạm thời của lão ở Hà Nam.Lúc sắp đi, ông chủ béo nói với tôi rằng ông ta sẽ ở đây chờ tin của tôi, ông ta còn đưa tôi một món tiền.Nhưng tôi vẫn chỉ lấy ba trăm tệ tiền khâu tử thi.Ngau lúc này, Đồng Xu đột nhiên hoảng loạn chạy ra khỏi biệt thự."Anh Đầu Kim! Không xong rồi, Minh Thu, cậu ta, cậu ta biến mất rồi!!!"Ông chủ béo thấy Đồng Xu chạy ra khỏi biệt thự liền hỏi, không phải anh ta đang ngủ trong phòng sao?Đồng Xu nói mình ngủ không ngon nên dậy rất sớm."Cậu vừa nói Minh Thu biến mất nghĩa là thế nào? Chẳng lẽ tối qua cậu ta mãi không trở về mà ở trong xe đợi chúng ta à?", tôi ngạc nhiên hỏi.Đồng Xu giậm chân, thở dài rồi nói: "Đúng vậy.
Ông anh này của tôi ấy mà, tính cách rất chân thật.
Minh Thu lo lắng cho mọi người nên không hề đi!"Anh ta liếm đôi môi khô khốc, sốt ruột chỉ hướng Minh Thu đỗ xe tối qua:"Nhưng hôm nay tôi xem thì xe còn, nhưng người thì đã biến mất! Hơn nữa xe không khóa! Cậu ta không phải người sơ ý như vậy!"Tôi hỏi anh ta liệu có phải Minh Thu đi vệ sinh không."Ôi trời ạ, không thể nào! Cửa xe đang mở toang hoác kia kìa!"--------------------.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...