Đêm nay, chẳng mấy khi Kha Ngu mới có được một giấc ngủ ngon.
Khi ngâm mình lại vào trong làn nước ấm trong bồn tắm, anh không còn cảm thấy sự mỏi mệt đè nén khiến anh không thở nổi như trước đây nữa, lần này chỉ là một lần ngâm mình trong nước ấm thật sự thư giãn.
Cánh tay của người phụ nữ như trong phim ma kia không hề xuất hiện, giọng phụ nữ vọng từ dưới nước lên cũng không thấy đâu.
Thế nhưng, trong tâm trí Kha Ngu lại ngập tràn hình bóng Nam Nhược: Dáng vẻ khi cô nói chuyện, khi cô cười và giọng nói của cô.
Kha Ngu không sao gạt những hình ảnh ấy đi được, anh ngồi dậy, vẩy nước trên tóc đi.
Đã lâu lắm rồi anh không còn tơ tưởng về một người phụ nữ nhiều như vậy.
Lần gần đây nhất là từ khi nào nhỉ? Có lẽ là từ hồi học đại học, khi còn đang hẹn hò với Dương Y.
Dương Y, Nam Nhược...
Cuộc hôn nhân chỉ còn trên danh nghĩa giữa anh và Dương Y có lẽ sẽ sớm kết thúc.
Thủ tục ly hôn xuyên quốc gia chắc là rắc rối lắm.
Tuy nhiên, Kha Ngu không sợ rắc rối, anh đã có quá nhiều rắc rối không thể giải quyết rồi.
Khi biết Kha Tư Viễn bị mắc chứng khó đọc viết, Kha Ngu đã do dự rất lâu nhưng rồi anh vẫn quyết định gọi điện báo tin cho người vợ ở nước Mỹ bên kia bờ đại dương.
Kết quả không khác những gì anh tưởng tượng là bao, sau khi biết tin, phản ứng đầu tiên của người vợ về mặt pháp lý của anh, mẹ ruột của con trai anh là bảo anh mau mau đưa con sang Mỹ với cô ấy, điều kiện ở bên đó thích hợp với cậu bé hơn.
Nếu như Dương Y chưa từng rời bỏ anh, có lẽ dù có tán gia bại sản, Kha Ngu cũng sẵn sàng đưa theo Kha Tư Viễn cùng ra nước ngoài với Dương Y.
Thế nhưng, Dương Y đã bỏ đi, để lại anh một mình chăm con.
Vậy nên, dù cho Kha Ngu biết ra nước ngoài là phương án tốt nhất cho cậu bé, anh cũng sẽ không để Kha Tư Viễn tới Mỹ với Dương Y.
Kha Ngu từng trăn trở suy nghĩ về vấn đề này rất nhiều lần, rốt cuộc chuyện này là do lòng tự trọng chết tiệt của một thằng đàn ông trong anh hay là do anh hận sự dứt khoát và nhẫn tâm của Dương Y? Anh cảm thấy là cả hai.
Kha Ngu từng đọc đi đọc lại cuốn truyện [Hoàng tử bé] để trên tủ đầu giường kia rất nhiều lần.
Hiện nay, cuốn sách này được người ta xếp vào danh sách những cuốn truyện kinh điển mà trẻ em nhất định phải đọc, Kha Ngu cảm thấy chuyện này thật nực cười.
Rõ ràng cuốn truyện này nói về đời người, nói về nhân tính, làm sao học sinh tiểu học có thể đọc hiểu được nó cơ chứ?
Mỗi lần nhìn thấy bông hoa hồng trong sách là lại một lần Kha Ngu nghĩ đến Dương Y.
Anh cảm thấy Dương Y rất giống một bông hoa hồng.
Ý anh không phải là giống về vẻ ngoài hay phong thái.
Thực ra, nếu như phải ví von một loài thực vật nào đó để miêu tả về Dương Y, anh nghĩ đó là trúc: Chỉ cần có nhiệt độ môi trường thích hợp là trúc sẽ sống sót, trông thì có vẻ như không nóng không lạnh, không tranh không giành nhưng chỉ nháy mắt từ một cây trúc đã hóa thành cả một rừng trúc.
Tuy nhiên, nếu bỏ qua vấn đề vẻ ngoài hay phong thái thì nội tâm của Dương Y lại rất giống bông hoa hồng trong cuốn truyện [Hoàng tử bé], cô ấy kiêu ngạo, là một “nữ hoàng tự phong”, rõ ràng chẳng có gì khác mọi người nhưng lại luôn tỏ ra đầy cao ngạo.
Có lẽ đúng là cô ấy có quyền tự kiêu như vậy, thành tích và năng lực chuyên môn của cô ấy hơn xa Kha Ngu.
Hồi học đại học, cũng chính vì điều này mà anh đã bị Dương Y thu hút.
Thế nhưng, khi bắt đầu chung sống với một người phụ nữ kiêu ngạo như vậy, hôn nhân quả là một hình thức tra tấn khiến anh rất mệt mỏi, rất áp lực.
Điều anh khao khát hơn tất cả là tìm được chú cáo nhỏ của anh, giống như trong sách viết rằng cáo nhỏ nói với hoàng tử bé, xin cậu hãy thuần dưỡng tôi.
Sau đó, anh sẽ trở thành độc nhất vô nhị của cô, còn cô thì là duy nhất của anh.
Kha Ngu đọc sách một lát rồi ngủ thiếp đi, anh ngủ thẳng một mạch cho tới tận bình minh…
Dạo này tâm trạng của Nam Nhược khá tốt.
Mặc dù phải dạy học online suốt một tuần nhưng cô không để tâm.
Cô đã quen với việc hằng ngày tới nhà Kha Ngu dạy phụ đạo cho Kha Tư Viễn.
Sau khi Kha Tư Viễn được cô áp dụng phương pháp can thiệp của Ban Trẻ em mắc chứng khó đọc viết Đại học Sư phạm Bắc Kinh, cậu bé đã nhận được nhiều mặt chữ, nhớ được nhiều chữ hơn, điều này khiến cô vô cùng vui vẻ.
Cô từng không ôm bất kỳ hy vọng gì trong việc dạy học cho Kha Tư Viễn nhưng sau hai tuần dạy học và làm bạn với cậu bé, chứng kiến sự tiến bộ của cậu bé, Nam Nhược thực sự kích động đến nỗi suýt thì bật khóc.
Hôm đó, Nam Nhược cho Kha Ngu xem những chữ mà Kha Tư Viễn đã học được gần đây, Kha Ngu thật sự không dám tin.
Anh nhìn Kha Tư Viễn rồi lại nhìn Nam Nhược, trông thấy đôi mắt cười tít và khóe môi cười cong cong của cô, trong lòng anh như có một dòng nước ấm chảy qua.
Anh nhớ tới cuộc hôn nhân của mình.
Nếu như không phải bất ngờ mang thai Kha Tư Viễn ngoài ý muốn thì có lẽ anh và Dương Y đã không kết hôn sớm như vậy, có khi họ sẽ không kết hôn với nhau.
Cả hai đều là người có cái tôi rất mạnh, thực sự không hợp chung sống với nhau.
Sự lạnh nhạt sau khi kết hôn đã mài mòn hết sạch những kỳ vọng của Kha Ngu về hôn nhân, gia đình.
Anh từng cho rằng bản chất của hôn nhân là gông cùm nhân tính, dùng đạo đức cơ bản để trói chặt một đôi trai gái lại với nhau.
Thế nhưng cảnh tượng trước mắt khiến Kha Ngu hoảng hốt, đây chẳng phải chính là gia đình hạnh phúc mà anh từng mơ hay sao…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...