Người Trong Lòng Của Bản Tôn Nhảy Vực Rồi
Sau khi mua bánh kem ở dưới công ty, anh ấy tình cờ gặp Cố Hoài, thuận miệng đề cập đến việc tổ chức sinh nhật cho em gái.
Nhưng người thường ngày ít nói cười như Cố Hoài đột nhiên dừng bước, nói một câu khiến anh đến giờ vẫn còn ngạc nhiên.
"Tôi đi cùng cậu."
Anh ấy nghe mà bị ngốc luôn, theo bản năng hỏi tại sao.
Câu trả lời mà anh nhận được từ Cố Hoài lại càng chấn động hơn nữa.
Cố Hoài cúi đầu suy nghĩ một lát, sau đó ngẩng đầu nghiêm túc nói: “Tôi là fan truyện tranh của cô ấy.”
Tâm trạng của Trì Tu Viễn lúc ấy thực sự khó tả.
Trước đây anh quả thực có khoe với Cố Hoài rằng truyện tranh của em gái mình hot và hay như thế nào.
Nhưng ai ngờ được người anh em đàng hoàng này lại đọc truyện tranh dành cho nữ chứ!
Cho nên hiện tại dẫn đến tình huống như này…
Cố Hoài ngồi nghiêm chỉnh trên ghế sô pha không rộng lắm, dùng nĩa ăn bánh kem Trì Dạng đưa.
Trì Tu Viễn: “……”
Bây giờ anh đã hiểu vì sao mấy người hâm mộ idol lại cuồng nhiệt như vậy.
Suy cho cùng, ngay cả người có tri thức và đáng tin cậy như Cố Hoài cũng có thể vì yêu thích một bộ truyện tranh mà làm ra những điều phá vỡ hình tượng của mình.
Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng thực tế anh ấy vẫn mong Cố Hoài ăn xong bánh rồi mau chóng rời đi.
Anh em là anh em, nhưng sinh nhật của em gái mình, anh vẫn muốn ở riêng với Trì Dạng hơn.
Vì chuyện trong nhà, trong lòng anh ấy vẫn luôn nghẹn tức, đến giờ cũng chưa có tâm trạng yêu đương, chỉ tập trung vào sự nghiệp.
Vì vậy, sống đến giờ, điều duy nhất anh bận tâm là Trì Dạng.
Trì Dạng ngồi cạnh anh trò chuyện.
“A, đúng rồi.” Trì Tu Viễn nhìn Cố Hoài.
“Dạng Dạng, tên gia hoả này là fan truyện tranh của em đó!”
Trì Dạng theo phản xạ ngẩng đầu nhìn anh, có chút ngạc nhiên.
Nghe vậy, Cố Hoài cũng ngẩng đầu.
Nhưng vừa chạm ánh mắt của cô, anh lại nhanh chóng cúi xuống.
“...À.” Trì Dạng khẽ đáp, nhưng cũng không nói gì thêm.
Hiện tại, cô thật sự rất xấu hổ, vì tình tiết truyện tranh của cô không nổi bật, chỉ thắng ở nét vẽ.
Cô không rành lắm về tình yêu, nên tương tác giữa nam nữ chính trong truyện thật sự hơi gượng, chỉ có cốt truyện là tạm ổn.
“...”
Trì Tu Viễn luôn cảm thấy bầu không khí không đúng.
Có người nào nhìn thấy tác giả yêu thích của mình lại phản ứng bình tĩnh như vậy, tác giả nào nhìn thấy fan của mình mà không nói một lời khách sáo chứ?”
Cứ tiếp tục như vậy, anh ấy không thể không bị bầu không khí nơi này đông chết.
"Này," anh cảm thấy cần ra tay cứu vãn tình hình, "Cố Hoài, cậu đọc bộ truyện nào?"
"Bộ vừa mới kết thúc, 'Sư Tôn Lạnh Lùng Có Chút Đáng Yêu'." Cố Hoài nhàn nhạt nói.
"Khụ khụ khụ!" Trì Dạng đỏ mặt vì nghẹn.
Anh thật sự đọc qua rồi!
Cô cũng không muốn đặt cái tên xấu hổ như vậy, nhưng độc giả lại thích cái tên này!
[Ha ha ha.] Hệ thống trong đầu cô cười như được mùa.
Nó cuối cùng cũng thấy được bộ dáng thất thố của Trì Dạng rồi.
“À à.” Trì Tu Viễn nghe xong cái tên này, không hiểu vì sao cả người nổi da gà.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...