Người Trong Lòng Của Bản Tôn Nhảy Vực Rồi
“...!Anh là ai?”
“...”
Nụ cười trên mặt Cố Hoài trong nháy mắt vụt tắt.
Trong chốc lát, Trì Dạng cảm thấy không khí xung quanh có chút lạnh lẽo.
Cô nhăn mũi hoài nghi.
Thời tiết thay đổi sao?
“Hử?” Trì Tu Viễn vừa vào trong liền nghe được cô hỏi, anh ấy cười cười giải thích: “Em quên rồi à?”
Trì Dạng quay đầu lại.
“Cố Hoài, bạn cùng lớp hồi cấp ba của anh, lúc trước em đã từng gặp qua rồi.”
Trì Tu Viễn nhớ tới điều gì đó, liếc nhìn anh, chế nhạo nói: “Chậc chậc, xem ra tên tuổi của cậu vẫn chưa đủ lớn đâu, em gái tôi còn không nhớ kìa.”
Cố Hoài nhếch khoé miệng, liếc nhìn Trì Dạng, mím môi không nói gì.
Trì Dạng sửng sốt.
Cái tên này, cô có chút ấn tượng.
Không chỉ ấn tượng, mà còn có thể nói là rất quen thuộc.
Hồi cấp ba, cô không ít lần nghe mọi người xung quanh nhắc đến cái tên này.
Khi cô học lớp 10, Cố Hoài và anh trai cô đã là đàn anh năm ba.
Tuy không cùng một niên khoá nhưng tên tuổi của Cố Hoài vẫn rất nổi tiếng.
Rốt cuộc thì, trong suốt những năm đó, chỉ có anh được công nhận là nam thần của trường mà không gây tranh cãi.
Hơn nữa… Trì Dạng mím môi.
Cô và Cố Hoài không hẳn là không có bất kỳ giao thoa gì.
Mặc dù một chút giao thoa đó lẽ anh cũng không biết được.
Chỉ là, không ngờ rằng sau nhiều năm như vậy cô lại có thể gặp lại anh.
Lại còn… dưới tình huống này.
Cô cong môi, duy trì nụ cười vừa phải: "Có ấn tượng, chỉ là lâu quá rồi nên em không nhận ra ngay."
Câu này là thật sự là thật.
Cô ở Tu Chân giới một thời gian dài, trải qua đủ loại chuyện kích thích, bây giờ mới trở về thế giới thực, khó tránh khỏi trí nhớ có chút mơ hồ.
Cô mở cửa, ra hiệu cho Cố Hoài vào, mỉm cười chào hỏi: “Chào anh, Cố học trưởng.”
Cố Hoài nắm tay nắm cửa dừng lại, dè dặt gật đầu, nhẹ giọng nói: "Ừ."
Trì Dạng cảm thấy yên tâm.
Có vẻ anh ấy không có ấn tượng gì về mình.
*
Trì Dạng không hỏi Trì Tu Viễn vì sao lại dẫn người khác tới đây, dù sao thì Cố Hoài vẫn còn ở đây, hỏi vậy có chút thất lễ.
Nhưng cô vẫn cảm thấy lúng túng khi có người khác nên không ước gì cả, trực tiếp cắt bánh kem rồi đưa cho hai người kia.
Trì Tu Viễn nhận lấy bánh kem, trong đầu cũng đầy dấu chấm hỏi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...