Người Trong Lòng Của Bản Tôn Nhảy Vực Rồi


Dường như cảm thấy lời thổ lộ quá mức rõ ràng và thẳng thắn, về sau giọng nói ngày càng nhỏ hơn, cho đến khi gần như không nghe được nữa.


Trì Dạng: Haha, kỹ năng diễn xuất của ta quá đỉnh.


[Đúng, đúng!] Hệ thống gật đầu tán thành.

Mặc dù Trì Dạng không đáng tin cậy lắm nhưng từ khi bước vào thế giới này, nàng chưa bao giờ đánh mất đi con người thật của mình.


Lục Hoài nhìn chằm chằm nữ nhân trước mặt mình, khuôn mặt nàng đỏ như hoa đào, nhưng nhịp tim lại cực kỳ chậm, khoé miệng hắn giật giật.


— Nói dối.


Rất hiếm người biết rằng, tu sĩ tu luyện đến cảnh giới cao nhất là những người cực kỳ nhạy cảm với những âm thanh xung quanh, thậm chí có thể nghe rõ tiếng lá rơi trên mặt đất.


Mà tu vi của Lục Hoài sớm đã có thể làm được điểm này.


Trong những năm gần đây, hắn đã nhiều lần nghe Trì Dạng mang theo nhịp tim bình tĩnh nói những lời ái mộ với mình.


Quai hàm của Lục Hoài nghiến thật chặt, hắn quay đầu tránh đi ánh mắt của Trì Dạng.



Trì Dạng: Hắn làm sao vậy?

Hệ thống thản nhiên trả lời: [Hẳn là hắn tức giận vì lời nói vô liêm sỉ của cô đi?]

Trì Dạng trong lòng gật đầu tin tưởng.


[Nhưng mà… Tại sao hắn vẫn chưa động thủ?]

Nếu cứ tiếp tục đứng như thế này, nữ chính sẽ đuổi kịp mất.


Trì Dạng cảm thấy hôm nay Lục Hoài có chút kỳ quái, không giống tác phong thường ngày của hắn cho lắm.


… Hay là lại làm ghê tởm hắn một lần nữa?

“Sư huynh.

” Nàng tiến lên một bước, vươn tay, làm bộ muốn ôm hắn.


Lục Hoài nhướng mày, nhàn nhạt liếc nhìn nàng, lông mi hắn run rẩy, nhưng cũng không cản nàng.


Trì Dạng: Sao lại… Tại sao hắn không có ý tránh né?


[Có lẽ hắn muốn đẩy cô xuống vực trong lúc ngài ôm hắn thì sao?]

Trì Dạng:!

Nhưng cho đến khi nàng vòng tay qua eo hắn, thậm chí tựa đầu vào ngực hắn, hắn cũng không hề dùng lực đem người đẩy ra.


Trì Dạng cảm thấy các cơ dưới tay cứng lại trong giây lát, sau đó liền không có động tĩnh gì nữa.


“! ”

Tình huống này là như thế nào?

Nàng không nhìn thấy rằng, hai bên tai và cổ của nam nhân đỏ bừng, thần sắc của hắn cũng từ từ dịu lại.


[Ký chủ, mau nhanh lên, Mộc Khuynh Thành sắp đến rồi.

]

Tim Trì Dạng đột nhiên thắt lại.


Không thể chờ đợi lâu hơn được nữa.


Nàng buông tay ra, lùi lại vài bước.


Gió thổi từ đáy vực lên trên làm loạn mái tóc đen xõa sau đầu của nàng.


Trì Dạng tiếp tục lùi về phía sau, cho đến khi gió lạnh xuyên qua gấu váy


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận