Người Trong Lòng Của Bản Tôn Nhảy Vực Rồi
Bề ngoài Trì Dạng trông vẫn khá bình tĩnh, nhưng trong lòng đã rối bời.
Trì Dạng: CMN.
Hệ thống hỏi: [Sao vậy?]
Trì Dạng: Hoa Uyển là nơi ta ở.
Hệ thống: [A? Trùng hợp thế?]
Trì Dạng: Làm sao bây giờ?
[Ở thì ở thôi, cô căng thẳng cái gì?]
Trì dạng: Anh ấy đọc truyện tranh của ta, lại ở cùng chỗ với ta, liệu có…
[! Cô có bệnh à?] Hệ thống ngắt lời cô, lặng lẽ trợn trắng mắt.
Trì Dạng: Ngươi nghi ngờ mị lực của ta?
[Yên tâm đi, cho dù người ta thực sự có ý gì với cô thì với cái tính lãnh đạm của cô, ngọn lửa tình yêu sẽ bị dập tắt trong tích tắc.
]
Trì Dạng:……
Một lát sau, Trì Tu Viễn mới hoàn hồn.
Anh ấy nói: “Cái gì? Chỗ cậu nói là khu em gái tôi ở à?”
"Ừ.
"
Hệ thống thuận miệng: [Ồ, thật sự là cùng tòa nhà với cô kìa.
]
Trì Dạng ngẩn ra, đột nhiên nghẹn lời, không đáp lại nó.
[Này, anh ta sẽ không thật sự có ý gì với cô đấy chứ?] Hệ thống nghĩ lại, cảm thấy người đàn ông này thích chủ nhân của nó cũng không phải là không thể.
Dù sao điều kiện của Trì Dạng cũng không tồi, chỉ nói đến diện mạo thôi, có người để ý cũng không lạ.
[Đang nghĩ gì vậy?Sao không trả lời tôi? Trì Dạng, Trì Dạng.
]
Ánh mắt Cố Hoài dừng trên đầu gối cô, trong mắt anh thoáng qua sự trêu chọc, "Cảm thấy lạnh à?"
Trì Dạng giật mình, "Hả?"
“Anh thấy người em hơi run.
”
“! À, vẫn tốt.
Một chút thôi.
”
Cố Hoài như chỉ đơn thuần nói chuyện phiếm với cô, "Ban ngày trời thu nhiệt độ vẫn ổn, nhưng ban đêm dễ hạ nhiệt.
"
[Cô lạnh à?]
Lúc này hệ thống mới nhận ra, tay chân của Trì Dạng đúng là có chút run.
Trì Dạng:…
Hệ thống: [Phì, không phải cô đang sợ đấy chứ?]
Trì Dạng: Không có, im đi!
[Haha, vừa rồi còn mạnh miệng cơ mà.
]
Trì Dạng:!
Không muốn để ý đến nó.
Hệ thống tiếp tục nói: [Có gì mà phải sợ? Nếu anh ta thật sự thích cô, cô với anh ta ở cùng nhau cũng không thiệt thòi mà.
]
Trì Dạng không lên tiếng.
[Hèn quá.
Trước đó nhảy vực cô còn không sợ, bây giờ lại vì một người đàn ông có khả năng thích mình mà sợ?]
Trì Dạng thở dài.
Cô nói trong đầu: Không phải như vậy.
[Vậy là gì?]
Trì Dạng không nói gì.
Cô dám mạnh miệng với hệ thống là vì cô biết Cố Hoài tuyệt đối không thể có ý gì với cô.
Cô sợ là, Cố Hoài thích cô là giả, nhưng bản thân cô lại không phải.
Cô là thật lòng, đã từng đối với người đàn ông này nảy sinh một tia rung động nhỏ.
Trì Dạng: Ông trời phù hộ, đừng để cho con tro tàn lại cháy.
Hệ thống mơ hồ, [Hả? Tro tàn cái gì?]
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...