Người Trong Lòng Của Bản Tôn Nhảy Vực Rồi


“ Thật là lợi hại…”

“Là rất rất lợi hại.

Dù cả hai bọn anh đều cùng học ở Đại học A, nhưng năm đó tuyển sinh với số điểm rất cao… Anh phải liều mạng học mới đạt vừa đủ điểm vào.

Anh thật sự rất bội phục cậu ta.”

Trì Dạng không nói chuyện.

Anh trai cô đã nỗ lực như thế nào để vào được trường đại học tốt nhất, cô đều biết cả.

“Dù sao thì hiện tại công ty phát triển rất tốt, không để cậu ta chịu thiệt thòi, nếu không thật sự rất xấu hổ.”

Trì Tu Viễn ngay khi tốt nghiệp đã bắt đầu khởi nghiệp, hai năm sau làm ăn khá hơn một chút, anh mở công ty.


Gia đình Cố Hoài có cơ nghiệp lớn, quản lý sản nghiệp nhà mình còn không hết được, nhưng cậu ta khi đó không nói không rằng giúp đỡ anh rất nhiều.

Đến giờ công ty cũng phát triển được mấy năm, nhân lực cũng đủ, Cố Hoài chỉ giữ một chức vụ danh nghĩa là Tổng giám đốc, trên thực tế chủ yếu quản lý tài sản của Cố gia, chỉ thi thoảng mới đến công ty của Trì Tu Viễn xem tình hình.

“Ừ…” Trì Dạng mím môi.

Những chuyện này, trước đây cô cũng đã nghe anh trai kể qua...

Đang suy nghĩ thì thấy Cố Hoài từ hành lang đi tới, tiến về phía họ.

Cố Hoài vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, sau khi ngồi xuống thì chậm rãi gắp thức ăn trên bàn.

Trì Dạng nhìn thoáng qua anh rồi nhanh chóng cúi đầu.

Hệ thống không nhịn được lên tiếng: [Đôi khi tôi thật sự khâm phục sự bình tĩnh của cô.


Cái người tên Cố Hoài này ngoại hình không thua kém gì Lục Hoài, loại soái ca cấp độ này cô cũng không thèm nhìn thêm vài lần ư?]

Không chỉ vậy, lúc ở Tu Chân giới, bất kể trước mặt là trong tình huống nào, nó cũng chưa thấy cô hoảng loạn bao giờ.

Thậm chí đối với vai ác biến thái như Lục Hoài, cô có thể một bên nói lời đường ngọt, một bên thảo luận với nó xem tối nay ăn cái gì.

Trì Dạng từ từ nhai, chậm rãi đáp lại: Anh trai ta cũng đẹp trai, miễn dịch rồi.

[Thôi đi, tôi đã sớm nhìn thấu cô rồi, nhất định là do gu thẩm mỹ của cô khác người.]

Trì Dạng dừng tay, hạ mắt xuống.

Gần ăn xong rồi, Trì Tu Viễn cảm thấy Cố Hoài chắc cũng không thích ở ngoài quá lâu nên cũng không nói chuyện phiếm, đứng dậy định đưa hai người về.

“Cố Hoài, cậu không lái xe, lát nữa tôi đưa cậu về công ty nhé?”

"Không cần." Cố Hoài im lặng vài giây, "Tôi cũng có một căn hộ ở Hoa Uyển."

Nghe vậy, Trì Dạng sững sờ, ngay cả Trì Tu Viễn cũng ngẩn ra trong giây lát.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận