Người Tình Tàn Nhẫn


Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Sáng hôm sau, Trương Đình dẫn người của mình lên đường đến đại bản doanh của Hồng Thiên.

Lâm Quân Dao ngủ đến quên trời quên đất, hắn sợ cô cảm lạnh, liền quấn cho cô mấy lớp chăn rồi mới đem theo lên xe.

Mouse ngồi ở phía sau, trố mắt kinh ngạc.

Hắn đẩy tay Tiểu Hổ, khẽ dò hỏi:
“Cô gái đó rốt cuộc có thân phận thế nào vậy? Tại sao lão đại hình như rất để ý cô ta?"
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Tiểu Hổ trừng mắt với hắn:
“Làm việc của mình đi
Mouse chu mỏ, hừ hừ nhìn hai người phía trước một lát, sau đó lại quay lại mần mò chiếc hộp trong tay.

*
Bọn họ đi qua xa mạc, nhưng không ngờ, lúc này không khí bắt đầu nổi gió.

“Lão đại, gió lên rồi, xe của chúng ta tiến lên rất nguy hiểm.

Trương Đình nhìn khoảng trời mù mịt phía trước, rồi lại nhìn Lâm Quân Dao đang gật gù bên cạnh, sau đó mới lên tiếng:
“Nghỉ lại một lát đi
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Đoàn xe của bọn họ tạm dừng lại tránh bão cát.

Sa mạc rộng lớn, lục gió bão nổi lên, lại trở thành một rằng mù mịt không thấy điểm phía trước, xung quanh đều là cát bấy, không ai biết được, rốt cuộc trong một vòng mù một kia, rốt cuộc sẽ có thứ gì chờ đón bọn họ, Trương Đình cảnh giác kéo Lâm Quân Dao lại gần mình một chút.

Xe sau, Tiểu Hồ và Đại Hổ nghiêm túc quan sát bên ngoài, chiếc xe được đặc chế riêng của bọn họ lúc này cũng rung nhẹ lên, bão cát đập thẳng vào thân xe, tạo lên từng đợt rít rợn người.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Bọn họ cũng đề cao cảnh giác, trong những lúc không thể phán đoán được phía trước như thế này, không có điều gì là không thể xảy ra được.


Mouse thấy đám người xung quanh đều có vẻ cẩn trọng, cậu ta lại cười nhạt, có vẻ khinh thường.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Choang Nhưng nụ cười kia còn chưa kịp tắt, cửa kính của một chiếc xe phía sau liên vỡ toang.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Tiếp đó là tiếng súng giảm thanh từng đợt, đám người này đều đã được huấn luyện một cách nghiêm khắc, bất kỳ một âm thanh nào, cũng có thể phân biệt được.

Bọn họ đồng loạt rút vũ khí, sẵn sàng chiến đấu.

Lâm Quân Dao vào lúc tiếng cửa kính vỡ toang thì cũng đã tỉnh lại, cô chỉ giật mình một lát, nhưng sau đó rất nhanh liền lấy được lại sự phán đoán của mình.

“Không sao...!
Trương Đình nắm tay cô, khẽ chấn an.

Hắn khẽ mỉm cười, nhưng khi cô nhìn qua kính chiếu hậu, trong màn bão cát đó, là những vật đen ngòm thấp thoáng chìa ra.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Hai con người cô khẽ co rút:
“Chú thứ đó.

" Nhưng Trương Đình vẫn rất trấn tĩnh, hắn nắm tay bàn tay cô, lần nữa trấn an:
“Yên tâm, sẽ không sao đâu.

Các bạn đang đọc truyệŋ tại w•eb ŋhayho.č0m
Đoàng đoàng!! "Lão đại, hai xe sau không trụ được nữa rồiTiểu Hổ nói qua bộ đàm, giọng hắn vẫn điềm nhiên, nhưng không giấu nổi có phần khẩn trương.

Trương Đình nhìn bão cát bên ngoài, loại bão cát này, ít nhất phải còn gần một giờ đồng hồ nữa mới lắng xuống.

Quả nhiên, có người muốn lợi dụng tầm ngắm bị hạn chế mà tấn công hắn.

"Lão đại, đám người này rất chuyện nghiệp, hình như là đã được đào tạo chuyên nghiệp.


Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Trương Đình siết tay, hắn nhìn qua hướng chiếu họng, những mũi súng đen ngòm kia, đang dần chiếu đến xe của hắn và Lâm Quân Dao.

Trương Đình nhíu mày, đằng sau có tiếng nổ lớn, bão cát dần lớn lên, gần như che phủ hoàn toàn tầm nhìn của hắn với những chiếc xe xung quanh.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Lâm Quân Dao cũng cảnh giác, khuôn mặt cô cau chặt, đánh giá tình hình.

Lúc này, lòng bàn tay cô đột nhiên có một thứ lành lạnh chạm vào, Lâm Quân dạo cúi đầu, mới phát hiện ra đó là một khẩu súng.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Trương Đình nhìn cô, khẽ dặn:
“Bảo vệ mình an toàn
Lâm Quân Dao gật đầu, Trương Đình chỉ để lại cho cô một ánh mắt lo lắng, sau đó thì nhanh chóng nhảy xuống xe.

Lâm Quân Dạo muốn kéo hắn lại, thì đã muộn.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Trên người hắn còn vết thương chưa lành, lúc này nếu cố gắng đối đầu, chưa hẳn là một biện pháp tốt.

Suy nghĩ của cô còn chưa dứt, mặt kính trước mặt đã găm một viên đạn lớn, cô giật mình thoát khỏi suy nghĩ, mặt tái đi nhìn tấm kính xe trước mắt.

Thật may! Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Nếu đó không phải tấm kính đặc chế, nhất định viên đạn kia đã gắm trúng đầu cô rồi.

Lúc này, cô mới cảm nhận được mối nguy hiểm đáng sợ xung quanh.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Lâm Quân Dao cầm chặt súng, bên ngoài truyền lại đến những tiếng súng lớn, cô biết, đám người Trương Đình đã tìm được bọn người tập kích rồi.

Trương Đình, Tiểu Hổ và Đại Hổ đều ra ngoài chiến đấu, đám người kia cũng đã lộ mặt trong bão cát.

Hai bên dựa theo sự di chuyển của bão cát xung quanh, mà liên tiếp tấn công đối phương.

“Lão đại, bọn chúng ít nhất phải có đến 50 người, đều là sát thủ được bồi dưỡng chuyên nghiệp.”
Mouse lúc này cũng sợ hãi, hắn ngồi ở trong xe, các cửa kính xung quanh đã bị găm mấy lỗ đạn, nguy hiểm gần như lúc nào cũng có thể đoạt đi cái mạng nhỏ của cậu ta.

Trong lúc người bên ngoài chiến đấu, cậu ta vô tình liền nhìn thấy trong đám sát thủ đến, bên cổ một kẻ trong đó có xăm một đóa hoa nhỏ,như nhớ ra gì đó, cậu ta liền vớ vội bộ đàm:
“Là người của Hồng Loan, trên cổ bọn họ có xăm một đóa hoa, đó là ký hiệu sát thủ cao cấp của tổ chức Hồng Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Loan.”
Đám người bên ngoài nhận được tín hiệu của Mouse, lúc này cũng nhíu mày cảnh giác hơn.

Hồng Loan lại có thể một lúc điều động một lượng lớn sát thủ hàng đầu đến diệt trừ bọn họ, chuyện này đúng thật là khó diễn tả.

“Lão đại, đám người này quả nhiên đã tính toán trước, bão cát này khả năng sẽ không thể dừng được ngay đầu, nếu còn tiếp tục, e là người của chúng ta sẽ rất bất lợi.

Tổ chức sát thủ Hồng Loan giỏi nhất là tập kích và lần trốn, nhất là trong điều kiện sa mạc có bão cát này, đối với người thường, thì chính là chỗ chết, còn đối với bọn họ, thì chính là cơ hội tốt nhất.

“Nhưng đảm khốn kiếp này, dường như bọn cũng muốn chơi đùa với chúng ta thì phải.”
không trực tiếp xông lên mà cứ trốn trong bão cát.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Đoàng đoàng! Trương Đình cau chặt mày.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Lúc này, hai tiếng kính đồng thời vỡ toang.

Là xe của hắn, và xe của Mouse đang ngồi.

Trương Đình như nghĩ đến điều gì đó, sắc mặt trong chốc lát liền tối sầm.

“Lão đại.”
Tiểu Hổ và Đại Hổ thấy hắn quay lại, nhất thời đều không hiểu.

Trương Đình con chưa chạy đến nơi, thì chiếc xe của hắn đã nổ tung.


Áp lực cùng mảnh vỡ sắc nhọn của xe trong chốc lát bắn Hô hấp của Trương Đình, gần như dừng lại trong một tới, khiến hắn phải thối lui một đoạn.

khắc.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Cô vẫn còn ở trên chiếc xe đó, lồng ngực hắn đột nhiên đau đớn, hắn như ngây dại, sững sờ nhìn một màn trước mắt.

“Chú.”
cẩn thận đăng sau
Đoàng đoàng!!! Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Hai tiếng súng đồng thời phát ra, máu của kẻ kia bắn ngược lại lưng Trương Đình, nóng hổi, nhanh như cắt.

Lâm Quân Dao đầu tóc rối bù, khuôn mặt lấm lem, cô cúi người, khẽ chống hai tay lên đầu gối mà thở hồng hộc.

Lồng ngực cô phập phồng lên xuống, đó là biểu tượng của một người còn đang sống.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Trương Đình gần như nín thở, hắn chạy đến chỗ cô, ôm chầm lấy bất ngờ.

Lâm Quân Dao giật mình, nhưng không hề chống cự.

thật may.”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Lâm Quân Dao vỗ lưng hắn, thì mới phát hiện ra, cả người Trương Đình đều run rẩy không ngừng.

“Tôi không sao, đám người kia cứ liên tiếp bắn vào xe, không còn cách nào khác, tôi chỉ có thể làm trái lời chú, xuống xe thôi.” Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Trương Đình siết cô càng chặt, hắn thở phào nhẹ nhõm h một tiếng, lần đầu tiên trong đời, hắn thầm ơn vì cô đã làm trái lời hắn.

Nhưng bọn họ không có nhiều thời gian để thể hiện cảm xúc, kẻ địch vẫn còn ẩn nấp xung quanh, Trương Đình lập tức buông Lâm Quân Dạo ra, hắn nắm chặt tay cô, đi dẫn tới phía trước.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

***.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận