Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Trang Hạo Nhiên lập tức lại gần Đường Khả Hinh, nhìn chằm chằm ánh mắt mơ mộng của cô, nói: "Cô ngửi xem mùi nước hoa trên người cô, là mùi gì ?"
Đường Khả Hinh sững sờ, liền kéo nhẹ áo lông thú trắng tinh, cúi xuống, nhẹ nhàng ngửi, nói: "Một loại nước hoa hoa hồng xanh Bulgaria duy nhất, có chứa hương thơm ánh nắng ban mai đặc biệt, hết sức hiếm có. . . . . ."
Cô ngửi một cái, nói ngay mùi thơm này.
Trang Hạo Nhiên mỉm cười, nói: "Đúng rồi! !".
Đường Khả Hinh ngẩng đầu lên, sững sờ nhìn anh nói: "Thế thì thế nào?"
Trang Hạo Nhiên lại dán gần cô, nói: "Vậy trên người tôi, là mùi nước hoa gì?"
Đường Khả Hinh vừa nghe, liền ngạc nhiên lại gần trước mặt của anh, khẽ cúi xuống, nâng nhẹ tây trang của anh, chóp mũi nho nhỏ đưa gần cổ của anh, ngửi nhẹ một cái. . . . .
Lại mập mờ đến gần.
Trang Hạo Nhiên khẽ cúi xuống, hai mắt nóng bỏng nhìn Khả Hinh trong ngực, đôi bàn tay nhỏ bé, chống nhẹ trước lồng ngực của mình, đang nhắm mắt lại, dùng khứu giác mãnh liệt của mình, tìm kiếm mùi hương, lông mi thật dài, rất hấp dẫn phủ xuống, chóp mũi đã nhẹ dán vào lồng ngực mình, hơi thở nhẹ nhàng, môi đỏ mọng hé mở, nghiêng người tới trước, bầu ngực sữa hơi lộ ra bờ ngực. . . . . . . . .

Ánh mắt anh nhẹ nhàng nhìn bầu ngực mềm mại trắng nõn của cô. . . . . .
Đường Khả Hinh vẫn khép chặt hai mắt, hai tay vô thức vén nhẹ tây trang của Trang Hạo Nhiên, thân thể càng dán gần lồng ngực của anh, theo bản năng ngửi. . . . . . Đột nhiên mở mắt!
Trang Hạo Nhiên lập tức chuyển ánh mắt, nhìn cô, hỏi: "Ngửi ra không?"
"Ngửi ra. . . . . . Do một phần độc chất của Tử Đinh Hương điều chế thành mùi nước hoa. . . . . . Anh điên hả? Anh muốn làm gì?" Đường Khả Hinh kinh ngạc nhìn anh, hỏi.
Trang Hạo Nhiên nhìn Đường Khả Hinh, lập tức đóng cửa bên trong buồng xe cách âm với tài xế, mới tiến lên trước, nhìn cô nói: "Tôi nói với cô một chuyện! ! Cô hãy nghe cho kỹ."
Đường Khả Hinh ngạc nhiên kì quái nhìn anh.
Trang Hạo Nhiên theo bản năng hạ thấp giọng, nói: "Một chút nữa ở trên du thuyền, Quốc vương Bhutan, ông ta còn mang đến một nhân vật bí ẩn."
Ánh mắt của Đường Khả Hinh nhấp nháy, nhìn anh.

"Người này, tên là Đạt Khoa, là người Bhutan có đất đai nhiều nhất, tôi muốn mua một miếng đất ở đó! ! Trồng trọt giống nho mà tôi muốn!" Trang Hạo Nhiên nhìn Đường Khả Hinh, hai mắt sắc bén, nói nhanh.
"A. . . . . ." Đường Khả Hinh chỉ ngây ngô đáp: "Thế thì thế nào?"
Lúc này Trang Hạo Nhiên mới có chút căng thẳng nhìn Đường Khả Hinh, nói: "Nhưng mảnh đất này, tôi và con trai của Ủy viên Trương đang tranh nhau! Anh ta nhất định phải được! Tôi cũng nhất định phải được! Cho nên lúc tôi ở nước Anh, nhận được tin tức, Đạt Khoa đang muốn đem điều kiện và tiêu chuẩn trả giá dự án, bí mật in thành tài liệu, giao cho trợ lý của anh ta đang ở Trung quốc!"
"À . . . . ." Đường Khả Hinh vẫn ngây ngốc nhìn anh, nói: "Sau đó?"
Trang Hạo Nhiên lại gần Đường Khả Hinh, ánh mắt vô cùng cẩn thận nghiêm túc, giống như là đứa bé cố chấp nói: "Tôi muốn mảnh đất kia!"
"Tôi biết rõ anh muốn mảnh đất kia, nhưng thế nào?" Đường Khả Hinh nhìn Trang Hạo Nhiên, da đầu có chút tê dại hỏi.
Hai mắt Trang Hạo Nhiên mãnh liệt chợt lóe, nói: "Cho nên tôi quyết định phải lên thuyền, lấy tài liệu của Đạt Khoa vào tay!"
"Làm. . . . . . Làm sao lấy tới tay?" Đường Khả Hinh đột nhiên có chút hoảng sợ, hỏi.
Trang Hạo Nhiên nhìn hai mắt ngây ngốc, dừng lại một lát, mới


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui