Người Tình Một Đời

Ngô Quỳnh cũng có xuất hiện ở bữa tiệc nữa,cô ta cứ quan sát Vũ Hạo và Yến Nguyệt suốt bữa tiệc, không biết là nên ra tay lúc nào thì mới được nữa …

Ở bên đây Yến Nguyệt và Trúc Mi vừa đi vừa nói chuyện,đi một hồi thì cũng đến hồ bơi.

Trần Tĩnh cũng đứng gần ở đó,càng thấy Yến Nguyệt là cô ta lại nổi điên. Hôm nay cô ta quá xinh đẹp đi,nó muốn làm lu mờ cô dâu luôn rồi.

Sau đó Trần Tĩnh liền cầm ly rượu tiến lại phía của hai người họ …

" Yến Nguyệt cô không đi cùng Vũ Hạo à. "

" Có chứ, nhưng mà bây giờ anh ấy đang nói chuyện với bạn rồi "

" Vậy sao.."

" Ừm."

Trúc Mi thấy tình hình không được ổn cho lắm, hình như là Trần Tĩnh không thích Yến Nguyệt thì phải,vậy cho nên cô liền kéo Yến Nguyệt rời đi nhưng cô ta đã nhanh tay hơn.

Trần Tĩnh kéo tay Yến Nguyệt lại,cô ta định đẩy cô xuống hồ bơi nhưng cuối cùng thì cả hai ngươi cùng rơi xuống hồ bơi luôn.

" Á.."

Cả hai cùng rơi xuống hồ bơi,âm thanh vang lên rất lớn.Trúc Mi cũng trở tay không kịp nữa..

Ngay sau đó cô liền cởi giày ra rồi lao xuống dưới kéo Yến Nguyệt lên,còn về phần Trần Tĩnh thì đã có bảo vệ kéo lên.

" Yến Nguyệt cô không sao chứ …"


" Khụ …khụ."

" Trúc Mi cảm ơn cô."

Vũ Hạo và Lê Thành cũng chạy lại,Vũ Hạo khom người xuống ôm Yến Nguyệt vào lòng ngực của mình.

" Yến Nguyệt em sao vậy,sao lại rơi xuống dưới."

" Cô ấy bị Trần Tĩnh đẩy xuống dưới …"_ Trúc Mi lên tiếng trả lời.

" Vũ Hạo,em không sao …"

Sau đó Vũ Hạo liền cởi áo vest ra cuộn tròn lên người của Yến Nguyệt.

" Trúc Mi cảm ơn cô …"

" Không có gì đâu …"

Rất nhanh sau đó thì không thấy bóng dáng của hai người họ đâu cả,lúc này thì Lê Thành chỉ nhìn Trúc Mi một cái.Anh cũng không nói gì mà lặng lẽ đi theo cô.

Trần Tĩnh bây giờ thì tức muốn chết, không ngờ là mọi chuyện lại thành ra như thế này,đúng là xấu hổ mà.

Trúc Mi lên khách sạn thay đồ,đúng là lạnh thật đấy.

" Anh vào đây làm gì,định nhìn tôi thay đồ à. "’

" Không có. "

" Không có thì tốt "

" Lát nữa tôi đưa cô về nhà."

" Không cần đâu,tôi tự về được "

Thật ra hai người là bạn bè với nhau, khoảng cách bạn bè rất là thân thiết.

Nhưng mà vào 1 năm trước có xảy ra xung đột, chuyện cũng hơi lớn thì phải.

Lê Thành không nghe lời của Trúc Mi nói,anh ta chỉ thích làm những gì mà mình thích mà thôi.Rồi từ đó thì khoảng cách của cả hai không còn thân thiết như trước nữa.

Lê Thành sống buông thả, thích như thế này như thế kia. Thích đua xe, thích làm những gì mà mình thích nhưng mà anh lại không hề nghĩ đến những cảm nhận của người ở xung quanh mình.

Trúc Mi cô không hiểu tại sao cô lại thích người đàn ông này nữa,anh ta rất trăng hoa, thích những điều mới mẻ.

__


Ở một nơi khác,Vũ Hạo đang lao người cho Yến Nguyệt,cả cơ thể cô cứ run lên liên hồi.

" Để anh tìm cô ta nói chuyện"

" Đừng anh,hôm nay là ngày trọng đại của Vũ Khanh mà.Cái nào bỏ qua được thì bỏ qua đi, đừng làm lớn chuyện lên nữa,én không sao đâu. "

Cô ấy thật là hiểu chuyện mà, nhưng mà người như vậy thì thường sẽ chịu nhiều thiệt thòi..

Mặc váy cho Yến Nguyệt xong thì anh liền ôm cô vào lòng,Vũ Hạo choàng tay ra trước ngực của cô …

''Ưm…mềm quá đi. "

" Cái anh này,anh đứng đắn một chút đi. "

" Ha…a …anh là như vậy mà. "

Cái váy này cũng hở như cái này ban đầu mà thôi, nhưng anh chỉ thích Yến Nguyệt mặc để cho mình anh ngắm như thế này.

Lúc nãy ở bên ngoài anh thấy đàn ông ai cũng nhìn cô ấy hết,anh ghen lắm và anh chỉ muốn Yến Nguyệt chỉ thuộc về một mình anh mà thôi. …

" Vũ Hạo,Trúc Mi là bạn thân của Lê Thành hả. "

" Ừm,là bạn thân nhưng mà Trúc Mi thích cậu ấy."

" Vâng, điều đó em có thể nhìn ra. Nhưng mà sao cô ấy không chịu nói ra.."

" Nói ra làm gì chứ? Trúc Mi đã thể hiện rõ hết rồi, nhưng cậu ta lại không để ý,lúc nào cũng chỉ biết làm theo ý mình và quen những cô gái xinh đẹp ở bên ngoài."

" Trúc Mi rất mạnh mẽ. "

" Ừm …"


" Lúc nãy cũng may là nhờ có cô ấy,…"

" Xem ra anh đã nợ cô ấy một ân tình rồi "_Vũ Hạo nói xong liền đặt Yến Nguyệt ngồi lên đùi của mình,bàn tay thì luồng vào trong váy mà vuốt ve …

" Ưm…ư …a…"

’ " Vũ Hạo…"

" Ư…em mẫn cảm quá.."_ anh hôn lên môi rồi hôn xuống cổ của cô,vừa hôn vừa cắn..

" Ưm…đừng mà..ư …"

" Em đúng là yêu tinh mà,lúc nào cũng câu dẫn anh. "

" Đâu có,rõ ràng là anh câu dẫn em thì có."

" Có sao."

" Ừm, thì là như thế này."_ Yến Nguyệt đưa tay chỉ xuống phía dưới của Vũ Hạo …

" Haiz,đúng là không chịu nổi mà …"

Đúng lúc này tiếng chuông điện thoại vang lên,Vũ Hạo nói chuyện một hồi lâu thì mới cúp máy …

Anh đặt Yến Nguyệt nằm trên giường rồi đắp chăn lại,chắc cô ấy cũng đã mệt rồi vậy cho nên anh đành phải ra ngoài một mình vậy,cứ để cho cô ấy ở trong phòng đi đợi anh giải quyết xong công việc thì anh sẽ trở lại.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận