Người Tình Một Đời

Dương Lan bây giờ bà ta có chút run rẩy rồi,lỡ như chuyện này mà lọt ra ngoài thì bà chỉ còn có con đường chết mà thôi.

" Bà sao vậy."

" Ừ không có gì"

" Vậy mau đi chào khách khứa đi. "

" Ừm "

10 phút sau thì cô dâu cũng bước ra,Vũ Khanh nắm tay Trần Tĩnh đi lên sân khấu …

MC sau đó cũng giới thiệu mở đầu cuộc tình của hai người họ,dù là liên hôn nhưng mà cũng phải nói cho rành mạch giống như là chuyện tình yêu cổ tích vậy,ai nấy nghe xong thì điều vỗ tay hết.

Sau đó thì cả hai cũng đeo nhẫn cưới và uống rượu giao bôi với nhau.Vẫn còn rất nhiều nghi thức khác nhau, nhưng mà hai người họ chỉ làm qua loa mà thôi …

Trần Tĩnh đang nghĩ trong lòng chắc là Yến Nguyệt và Vũ Hạo đã chia tay rồi cho nên mới không dám đến.

Nhưng không Yến Nguyệt đã đến và bên cạnh còn có Vũ Hạo nữa,trông hai người họ rất là tình tứ. Hình ảnh này khiến cho người ta nhìn vào nó giống như một cặp vợ chồng thật sự vậy.

Trần Tĩnh nhếch môi cười một cái,xem ra cô đã đánh giá cô gái này thấp quá rồi …

" Anh trai của anh đến rồi kìa."

" Ừ ‘’_ Vũ Khanh nhàn nhạt đáp lại rồi kéo Trần Tĩnh đi xuống phía dưới sân khấu.

" Anh hai mới đến"

" Ừ,tôi chúc cậu trăm năm hạnh phúc,còn quà thì đã nhờ trợ lý gửi rồi… "


" Ừm."

Đến cuối cùng thì anh vẫn không thể xem Vũ Khanh là em trai của mình được,anh cảm thấy cái từ đó nó gượng gạo khi anh phải nói ra lắm.

" Yến Nguyệt,cảm ơn cô đã đến"

" Ừm, không có gì.Tôi đến để chúc mừng cô mà."

" Vậy thì cảm ơn cô trước "

" Yến Nguyệt,Vũ Hạo đã cầu hôn cô rồi sao."

" Ừm, tôi đã cầu hôn cô ấy rồi.Có thể cuối năm nay sẽ kết hôn.".

Vũ Khanh nghe xong cũng không nói gì mà kéo Trần Tĩnh đi ra chỗ khác …

" Chuyện của bọn họ đừng xen vào nữa,bây giờ em đã là vợ của tôi rồi. Đừng có mà tơ tưởng đến anh ta nữa. "

" Ừm,em biết rồi "

Vũ Khanh anh bây giờ đang lấy lòng ba mình,cho nên anh sẽ cố gắng nhịn xuống để được ông ấy tin tưởng,còn về thù hận cá nhân thì cứ để sao vậy.

___##

Ở bên đây Yến Nguyệt đang ngồi ăn ngon lành,cô không ngờ là lại gặp Trịnh Thảo ở đây.À mà quên nữa cô ấy là giám đốc mà,vậy cho nên cũng được mời đến.

" Yến Nguyệt cô cũng được mời đến đây hả."

" Ừm,tôi đi cùng với sếp …" _ Yến Nguyệt vui vẻ trả lời rồi cầm ly rượu lên uống.

" À,…"_ cô ta à lên một tiếng rồi nói tiếp:" hôm nay cô đẹp quá đi,trang sức cũng đẹp nữa."

" Vâng,cảm ơn cô nha…Mà cô đi có một mình thôi sao. "

" Có mấy đồng nghiệp khác nữa,mà bọn họ đã đi chụp hình rồi “”

" Ừm "’

" Cô ăn gì không,ở đây có nhiều món ngon lắm. "

" À tôi ăn rồi,cô ăn đi. Tôi đi kiếm bọn họ đây. "

" Được "

Trịnh Thảo rời đi,Yến Nguyệt cũng không bận tâm cho lắm,cô cứ thế mà tiếp tục ăn tiếp.

Ăn xong thì Yến Nguyệt đi dạo một dòng,Vũ Hạo chắc là bận đi mời rượu khách khứa rồi nên cô cũng không muốn làm phiền anh ấy nữa.

Đi một hồi thì cô lại gặp được Lê Thành và Lục Tư.

" Ha …chào hai anh."


" Em dâu đừng khách sáo."_ Lê Thành lên tiếng.

" Vũ Hạo chắc là đi tiếp rượu rồi nhỉ? Haiz,cái thằng này sao lại bỏ một cô gái xinh đẹp ở đây chứ."

" Em dâu,em đi theo bọn anh đi,anh sẽ giới thiệu vài người bạn cho em."

“Vâng.”

Và thế là Yến Nguyệt liền đi theo hai người họ,bóng dáng của Yến Nguyệt nhỏ nhắn nhưng mà lại không tầm thường một chút nào.Lúc này cô đi ngang một đám người thì ai nấy cũng ngước nhìn.

" Wow,đẹp quá,cô ấy là ai thế. "

" Người gì mà đẹp dữ vậy …"

" Em dâu,em ngại sao."

" Haha…"_ Lê Thành cười lớn,Lưu Vũ Hạo mặt dày vô sỉ bao nhiêu thì Yến Nguyệt lại tỉ lệ nghịch bấy nhiêu …

“Em đẹp thì người ta khen thôi,đàn ông là như vậy đó.”

Sau đó Lê Thành liền ngoắc tay một cô gái lại …

" Trúc Mi đây là bạn gái của Vũ Hạo đấy,cô nói chuyện với cô ấy đi. "

Trúc Mi là bạn của anh và đồng thời cũng là bạn làm ăn,hai người họ vô cùng thân thiết với nhau.Có thể thân đến mức như người ở trong nhà vậy.

" À chào chị,em tên là Yến Nguyệt."

" Đừng gọi chị,gọi tên đi cho nó gần gũi "

" Vâng …"

Sau đó thì hai người vừa đi vừa nói chuyện,Trúc Mi nói chuyện nhiều hơn.Với lại Yến Nguyệt hướng nội lắm cho nên cô chỉ nói những câu cần nói mà thôi.

" Yến Nguyệt cô rất đẹp,hèn chi Vũ Hạo đã gục ngã …"


" Tôi cũng bình thường mà,tại hôm nay tôi trang điểm đấy."

" Vậy ngày thường cô không có trang điểm à. " _ Trúc Mi cảm thấy thích cô gái này rồi,nói chuyện rất thật thà.

" Ít lắm,đi làm thì chỉ tô son mà thôi…"

" Ừm,vậy là Vũ Hạo thích con người của cô, thích vẻ hồn nhiên mà không ai có được "

Cái này chắc Trúc Mi nói đúng,nếu về nhan sắc thì ở ngoài kia có rất nhiều người hơn cô …

" Trúc Mi,cô là bạn của Lê Thành hả."

" Ừm,là người bạn rất thân. "

" Ừm,tôi cứ tưởng cô là bạn gái của anh ấy."

" Lê Thành đào hoa lắm,tôi theo không có nổi đâu. Với lại là bạn thì mãi mãi vẫn là bạn mà thôi."

Câu nói này nghe sau mà nó chạnh lòng quá đi,cô cảm thấy Trúc Mi có gì đó khó nói thì phải.

" Lần trước tôi cũng gặp anh ấy ở quán bar, nhưng mà không thấy có phụ nữ ở bên cạnh."

" Haiz,cô không hiểu đâu. Lê Thành là ông chủ quán bar,anh ấy muốn có lúc nào là có lúc đấy.Lê Thành chỉ cần phẩy tay một cái là sẽ có một cô em xinh tươi cho mà xem.."’

" Ờ. "

Hai người họ không ở bên trong sân khấu nữa mà đã đi ra ngoài rồi,bên ngoài có nhiều người,có nhiều thức ăn và cũng có nhiều thứ để chơi hơn. Ví dụ như là có thể nhảy múa, chụp ảnh nè,bên cạnh đó còn có bong bóng bay và cả hồ bơi nữa.

Đúng là đám cưới của nhà giàu có khác, phải nói đúng hơn là của giới thượng lưu, muốn cái gì là có được cái đó.Khi đến đây thì chỉ cần chơi cho đã thôi chứ không cần phải suy nghĩ những chuyện khác nữa..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận