Người Tình Một Đời

Khi mà Yến Nguyệt đem nước cam ra thì sắc mặt của bà ta không được tốt,hai mắt cứ trợn lên khiến cho cô phải sợ chết khiếp …

" Bác gái nước cam của bác đây."_ Yến Nguyệt đặt ly nước cam lên bàn rồi đứng qua một bên …

" Choảng …"_ ngay lập tức ly nước liền tan tành,vô thức cô liền đứng thụt lùi lại.

" Bác gái ".

" Còn biết gọi tôi nữa à,cô làm cái gì mà lâu vậy hả,đã vậy còn khó uống nữa. Không biết cô có ba mẹ dạy dỗ không nữa,vậy mà lại muốn làm con dâu của Lưu gia sao …".

" Con …con …"

" Không nói được nữa rồi,hay là cô không có ba mẹ,đúng thật là phiền phức mà.Nhà tôi đúng thật là xui xẻo khi phải rước cô về đấy …"

" Nếu không có cô thì Trần Tĩnh đã là con dâu ở Lưu gia rồi, không có gia đình đã vậy còn không có gia thế gì cả đúng thật là vô dụng mà …"

Sau đó bà ta liền gọi người hầu ra dọn dẹp nơi này,chứ để lát nữa Lưu Vỹ xuống thấy là không hay đâu,dù sao thì 2 người cũng vừa mới cãi nhau xong …

" Cô Nguyệt chân của cô bị thương rồi để tôi giúp cô xử lý …"

" Ly Na cô nên làm việc của cô đi,đừng quan tâm đến cô ta làm gì.Dù sao thì chỉ là cóc ghẻ mà thôi cho nên đừng xen vào "

" Bà chủ"


" Tôi nói thì làm đi,mau dọn dẹp nhanh 1 chút rồi đi làm nước ép mới cho tôi "

" Dạ được "

Ly Na lúc này cũng chỉ biết gật đầu rồi làm theo những gì mà bà ta nói.

" Có chuyện gì mà um xùm hết vậy " đúng lúc này hai cha con họ đi xuống,Vũ Hạo cảm thấy hình như là ở đây vừa mới cãi nhau thì phải.

" Chuyện là Yến Nguyệt làm đổ nước cho nên mới nói con bé mấy câu mà thôi."

Ly Na lại không ngờ bà ta lại tráo trở như vậy,Yến Nguyệt thì cũng chỉ biết đứng đơ người mà thôi.Tốt nhất là cô không nên đụng vào bà ta nữa.

" Đổ nước thì làm lại cái khác đi,sau này đừng có lớn tiếng nữa trông khó nghe quá đi "

" Ừm,biết rồi "

" Thôi cả nhà ngồi xuống ăn cơm đi "_ Lưu Vỹ lên tiếng đề nghị.

" Yến Nguyệt con cũng ngồi đi."

" Dạ "

Thế là cả nhà 4 người cứ thế mà ngồi xuống nhập tiệc,trên bàn ăn có rất nhiều món ăn nhưng đa số toàn là dầu mỡ và đồ ăn cay nóng.Cô không có kén ăn nhưng mà hôm nay cô lại đến tháng cho nên không dám ăn,bình thường đã rất đau rồi một khi mà ăn những món cay thì sẽ đau gấp vạn lần …

" Con cứ tự nhiên như ở nhà mình đi,dù gì hai đứa sắp cưới nhau …"

" Dạ,con biết rồi "

Chuyện cưới sinh là như thế nào đây,trong hợp đồng đâu có cái đó đâu.Rốt cuộc là hai người họ đã nói những gì rồi …

" Ông à ông định tổ chức đám cưới cho hai đứa nó sao."_

" Ừm,Vũ Hạo cũng gần 30 tuổi rồi,…"

" Nhưng mà Yến Nguyệt nó Không có gia đình …"

" Không có gia đình thì sao chứ,sau này tôi sẽ là gia đình của cô ấy. Chỉ có tôi là cô ấy đủ hạnh phúc rồi "

Vũ Hạo lên tiếng nói đỡ cho Yến Nguyệt rồi sau đó thì gấp thức ăn vào bát cho cô


‘’ Vũ Hạo,hai đứa cưới sớm đi rồi còn sinh con nữa.Ba chờ cái ngày này lâu lắm rồi …"

" Được,ba cứ yên tâm …"

Nội tâm của bà ta đang gào thét dữ dội,sao Lưu Vỹ lại thích con nhỏ này rồi đúng thật là tức chết mà.

" Yến Nguyệt con thật sự yêu Vũ Hạo à. " _ bà ta lên tiếng hỏi.

" Dạ,con rất yêu anh ấy …"

" Ừm vậy thì được rồi,nếu hai đứa yêu nhau vậy thì dì sẽ chúc phúc cho hai đứa …"

" Nào con mau ăn món này đi,thịt xiên cay này ngon lắm đấy …"

" Sao …con không thích à, "

" Dạ con thích,cảm ơn."

Cô thích ăn món này nhưng mà hiện tại cơ thể của cô không cho phép, nhưng cuối cùng cô lại quyết định ăn nó.

Vũ Hạo thấy sắc mặt của cô không được tốt lắm, không biết là có chuyện gì hay không nữa và sau đó thì anh liền đá chân của cô một cái ra hiệu.

" Cô sao vậy …"_ anh hỏi nhỏ.

" Không có "

" Thật không "


" Đương nhiên là thật …"

Sau đó thì anh cũng không hỏi nữa mà nói chuyện cũng với ba của mình.

" Bà à,đợi sau khi Vũ Khanh trở về thì tôi sẽ qua nhà họ Trần hỏi cưới cho nó …" _ Lưu Vỹ vừa ăn vừa nói.

" Ý ông là sao …" _Dương Lan có chút khó hiểu.

" Thì tôi định hỏi cưới Trần Tĩnh cho nó,có như vậy thì sẽ không cần hủy hôn nữa …"

" Nhưng mà liệu nó có chịu hay không đây … “”

" Không chịu thì cũng phải chịu,nó hư đốn lắm rồi cho nên bây giờ tôi đặt đâu thì nó phải ngồi đó."

Nhà họ Trần rất giàu có đương nhiên lấy được Trần Tĩnh là điều khiến cho bà hãnh diện. Nhưng mà Trần Tĩnh không phải là người dễ đối phó đâu,cô ta vừa thông minh và vừa sắc sảo nữa.Lúc trước định thông qua Trần Tĩnh mà đè đầu cởi cổ Lưu Vũ Hạo và lấy thông tin từ công ty nhưng mà e rằng bây giờ nước cờ đã lật ngược tình thế mất rồi.

" Được, tôi biết rồi dù sao thì con bé đó cũng rất tốt …"

" Ừm "

Thế là mọi chuyện diễn ra vô cùng suông sẻ, người vui nhất vẫn là Vũ Hạo.Anh cảm thấy có chút hả hê thì phải,để Trần Tĩnh lấy Vũ Khanh đi.Hai ngửi họ ai nấy cũng bất đồng xốc nổi như nhau, chỉ cần cãi nhau là không ai nhường ai hết.Và đến lúc đó cái nhà sẽ không còn nhà nữa mà là 1 cái chợ công cộng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận