Người Tình Một Đời

Cái gì đến thì cũng sẽ đến,hôm nay là ngày giỗ của mẹ Vũ Hạo. Buổi tối sau khi tan làm thì cả hai người liền đi đến nhà chính.Yến Nguyệt có mua một ít trái cây đến dù sao thì hôm nay là ngày giỗ của mẹ anh ấy, người mà Vũ Hạo rất tôn trọng.

" Cậu chủ mới đến."

" Chào tiểu thư. " _ Yến Nguyệt cũng gật đầu chào lại,còn Vũ Hạo thì đưa giỏ trái cây cho người làm đem vào trong …

Vũ Hạo nắm tay Yến Nguyệt đi vào trong nhà,vừa bước vào thì đã thấy ba anh và Dương Lan ngồi ở ghế sofa uống trà rồi …

" Ba,con mới đến"

" Ừm "

" Con chào bác trai,bác gái …"

" Ừm,con cứ tự nhiên."

Ông cảm thấy cô gái này là người ở bên cạnh Vũ Hạo lâu nhất nếu trừ Ngô Quỳnh ra. Mấy ngày nay ông cũng suy nghĩ rất là nhiều về chuyện của Vũ Hạo,ông nghĩ thằng bé cũng gần 30 tuổi rồi cho nên cứ để cho nó quyết định cuộc sống của chính mình,chứ ông có nói thì nó cũng không có nghe …


" Hôm nay là ngày giỗ của mẹ con,hai đứa ở lại ăn cơm rồi về. "

" Dạ. …"

" Dương Lan bà vào trong coi phụ bọn họ dọn cơm đi. "

" Có quản gia rồi mà,ông lo cái làm gì …" _ giọng nói của bà ta có chút không vui.

Chỉ là đám đám giỗ của người chết thôi mà có cần cầu kì đến như vậy không đây.Đã vậy còn làm cả đống thức ăn,có ăn hết hay không đây và thế nào cũng đem đổ bỏ hoặc đem cho chó ăn mà thôi …

" Bác trai hay để con vào trong phụ mọi người"

" Ừm cũng được,vậy con đi đi.Con đi thẳng rồi quẹo phải là tới."

" Dạ."

Vũ Hạo cảm thấy ba anh không còn ác cảm với Yến Nguyệt nữa thì phải, nhưng mà không biết được mấy ngày đây nữa hay là chỉ đang diễn cho anh xem nữa.

" Vũ Hạo tình hình công ty dạo này thế nào rồi"

" Rất tốt,con vừa mới dành được mấy dự án lớn.Thời gian sắp tới con sẽ mở thêm chi nhánh ở Mỹ và Thụy Điển.."

" Giỏi thật đấy,ba giao công ty cho con quả thật đúng đắn …"

Lưu Vỹ thấy con trai mình tài giỏi như thế thì ông rất vui,từ lúc mà Vũ Hạo lên điều hành thì chưa bao giờ thua lỗ hay thiệt hại gì cả,mấy cổ đông ở trong công ty cũng hết lời khen ngợi.Tuy tuổi đời của anh còn khá là trẻ nhưng so về năng lực thì cũng không phải dạng vừa đâu..

" Bà đó mau bảo Vũ Khanh đi thực tập nhanh về đi để còn theo anh hai đến công ty mà học hỏi…"


" Ờ tôi biết rồi,thằng bé đang đi học thì làm sao có thể về được chứ."_ bà ta nói có chút gượng gạo.

" Ủa dì Vũ Khanh đang đi thực tập hả. "_ Vũ Hạo cố tình hỏi bà ta …

" Ừm,em trai con đang đi thực tập ở thành phố B chắc là mấy tuần nữa mới về được …"

" Ba à con thấy chuyện này có chút mâu thuẫn.Lúc nãy bạn có gọi điện nói là thấy Vũ Khanh đang ở trong xồng bài đã vậy còn bị người ta đánh nữa,nghe nói đâu là nó thiếu tiền người ta mà không chịu trả …"

Vũ Hạo thở dài một cái rồi nói tiếp:" con cứ tưởng là Vũ Khanh đang đi học,cho nên sẵn đến đây xác nhận chuyện này luôn."

Sau đó anh liền lấy điện thoại ra mở hình ảnh lên cho ba mình xem:" ba mau xem thử đi,xem đây có phải là em trai không …"

Thế là cả nhà 3 người liền tập trung vào một cái điện thoại,Vũ Hạo lúc này có thể thấy được ánh mắt tức giận của ba mình.

" Dương Lan bà gạt tôi hả,sao bà nói với tôi là nó đi thành phố B để thực tập …" _ Lưu Vỹ quay qua hỏi bà ta.

" Ông à,ông đừng giận có được không. Chỉ là tôi không biết lựa lời nói với ông như thế nào cho nên mới giấu đi."

" Dì à con sợ dì không có tiền cho nên có đem thẻ đến,trong đây có 1 tỷ dì nhận lấy đi rồi chuộc em nó về nhà.Dù sao thì nó cũng là con trai của ba con,con cũng không nở nhìn thằng bé chịu khổ …"

" Dì đưa Vũ Khanh về thì nhớ đưa nó đến bệnh viện kiểm tra nha,con sợ nó chơi mấy chất kích thích rồi ảnh hưởng đến sức khỏe "


" Bà dạy con giỏi thật đấy Dương Lan."_ Lưu Vỹ gằn giọng lên rồi tát bà ta một cái.

" Con trai tôi đi làm cực khổ còn nó thì đi chơi phá của,đúng là nghịch tử mà.Đợi nó về tôi sẽ đánh cho nó chết …"

" Vũ Hạo cũng may là nhờ có con thì ba mới biết được chuyện này,sau này ba sẽ quản nó nghiêm một chút.."

" Dạ được,con cũng mong em trai mình nó trưởng thành hơn,dù sao thì nó cũng lớn rồi …"

"Thôi mặc kệ nó đi,mau đi lên phòng thờ đốt nhan cho mẹ con đi. "

" Dạ.."

Nói xong thì hai cha con liền đi lên lầu,Dương Lan lúc này chỉ biết ôm lấy gò má của mình,đau thật đấy.Bà ta không nghĩ là Lưu Vũ Hạo lại chơi cái chiêu này,bây giờ thì Lưu Vỹ đã không còn tin bà nữa rồi.

Chết tiệt,đúng là không nên coi thường nó mà.Bà ta siết chặt cái thẻ đen lại rồi lẩm bẩm gì đó, tiền này đúng là nổi sĩ nhục lớn nhất ở trong cuộc đời của Dương Lan này,vừa nhục nhã vừa đau đớn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận