Thư Vãn nhìn tấm ảnh kia, chẳng qua là anh đứng ở trước giường đối diện với cô mà thôi, không có chuyện gì ghê gớm, cũng không thèm để ý.
“Không sao, Cố tổng hỗ trợ xử lý là được rồi.”
Tin tưởng với bản lĩnh của anh ta, xóa một tấm ảnh chắc không có gì khó khăn.
“Tôi đã xử lý xong rồi, sẽ không có người chia sẽ bậy bạ nữa.”
“Vậy là tốt rồi.”
Thư Vấn xoay người rời đi, Cố Cảnh Thâm lại không hiểu sao ngăn cô lại.
“Thư tiểu thư, tôi muốn mời cô ăn một bữa cơm, coi như tôi thay Tô Ngôn vô lễ, nhận lỗi với cô.”
Thư Văn lắc đầu: "Không được, tôi còn phải đến công ty
Cố Cảnh Thâm vội vàng nói: "Hôm nay tôi thấy cô chưa tỉnh, liền tự mình gọi điện thoại cho Ninh tổng, xin nghỉ giúp cô rồi”
Thư Vấn sửng sốt, khó trách sáng nay Hứa Hàm gửi 'wechat cho cô, thấy cô không đến công ty cũng không thúc giục cô nữa, thì ra là Cố Cảnh Thâm xin nghỉ giúp cô.
€ô hơi có thâm ý nhìn Cố Cảnh Thâm, không biết anh giúp mình như vậy là có ý gì, năm năm trước không phải đã cảnh cáo cô, bảo cô đừng làm phiền anh ta nữa sao? Sao bây giờ lại tới giúp cô?
Cố Cảnh Thâm mời nhiều lần, dường như cô không đi ăn cơm anh ta sẽ không bỏ cuộc, tính tình vẫn cố chấp như trước.
Thư Vãn muốn xem hẳn rốt cuộc muốn làm gì, cũng không cự tuyệt nữa, cùng anh ta xuống lầu.
Hai người mới từ trong thang máy đi ra liền đụng phải Quý Tư Hàn.
Hăn mặc âu phục màu đen, cả người biến mất trong ánh sáng lờ mờ.
Khuôn mặt thâm thúy đen tối, một khắc nhìn thấy hai người chợt lạnh xuống.
Thư Vấn chạm đến đôi mắt lạnh lẽo hắn, sắc mặt chợt trắng bệch.
Cô nhìn thấy hản, trong lòng liền hoảng hốt, ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên.
Thân thể nhỏ nhắn xinh xắn, theo bản năng né tránh phía sau Cố Cảnh Thâm.
Hành động này của cô càng chọc giận Quý Tư Hàn, ánh mắt hắn nhìn cô càng thêm rét lạnh.
Cố Cảnh Thâm không nhìn ra hai người khác thường, vươn tay, lễ phép chào hỏi
“Quý tổng.” Quý Tư Hàn thản nhiên quét mắt nhìn tay anh ta.
“Tôi thích sạch sẽ”
Tư thái của hắn, hơi có chút kiêu căng vô lẽ.
Cũng may Cố Cảnh Thâm từ trước đến nay tính cách rất tốt, cũng không cảm thấy xấu hổ, ngược lại thu tay lại, cười nói một câu, "Không sao.”
Quý Tư Hàn không tiếp lời anh ta, ánh mắt lạnh như tuyết nhìn về phía Thư Vẫn đang trốn sau lưng Cố CảNh Thâm.
“Thư tiểu thư cũng ở đây?”
Bị gọi tên, Thư Vãn cũng không tiện trốn tiếp.
Cô từ phía sau Cố Cảnh Thâm đi ra, như gặp bên hợp. tác, cung kính chào hỏi: "Chào Quý tổng.”
Quý Tư Hàn hơi nghiêng người, ánh mắt lạnh như băng nhìn cô từ trên xuống dưới
“Thư tiểu thư thật có bản lĩnh.”
Bỏ lại những lời này, hắn đẩy cô sang một bên rồi đi vào thang máy.
Tựa hồ chào hỏi Cố Cảnh Thâm là đểi trào phúng cô.
Hắn châm chọc cô như vậy, hẳn là nhìn thấy cô và Cố Cảnh Thâm xuất hiện trong khách sạn nên hiểu lầm.
Bị hắn hiểu lầm, Thư Vấn cũng sẽ không giải thích thêm nữa, giữa bọn họ đã kết thúc, cô ở bên ai cũng không liên quan đến hắn.
“Thư tiểu thư, hình như Quý tổng đối với cô không quá hữu hảo, cô và anh ấy...”
“Người trong giới này đều biết tôi ra ngoài bán thân, người có thân phận như Quý tổng đương nhiên sẽ nhìn không nổi tôi”
Cố Cảnh Thâm còn chưa hỏi ra khỏi miệng đã bị Thư Văn lạnh giọng cắt đứt.
Anh không ngờ Thư Vãn lại nói trắng ra như vậy, có chút khiếp sợ.
Nhưng mà hôm qua khi ảnh bị truyền ra bên ngoài, có vài công tử ở phố A nói cho anh ta biết Thư Vãn người phụ nữ của Lâm Trạch Thần.
Cố Trạch Thần ở đế đô nghe qua sự tích của Lâm Trạch Thần, thủ đoạn chơi gái rất tàn nhẫn, phụ nữ nguyện ý đi theo anh ta đều là vì tiền.
Nếu Thư Vãn ngay cả Lâm Trạch Thần cũng dám theo, chứng tỏ cô cũng là vì tiền
Xem ra viện trưởng không lừa anh ta, cô đúng là muốn trèo cành cao.
Khó trách năm năm trước sau khi cô thấy mình không mắc mưu, liền trực tiếp biến mất.
Hắn là cảm thấy anh không dễ bị dụ cho nên không muốn lãng phí thời gian trên người hắn nữa, lúc này mới
không dây dưa với anh ta nữa.
Chỉ là anh ta không nghĩ tới Thư Vãn sẽ chính miệng thừa nhận, lúc này mới có chút khiếp sợ.
Rất ít phụ nữ ra ngoài bán thân lại thẳng thắn như vậy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...