Người Tình Của Quý Tổng

Sau khi Thư Vãn bị Quý Tư Hàn đưa ra khỏi sân bay cả hai người cùng lên một chiếc xe sang trọng. Lúc Thư Vãn định thắt dây an toàn Quý Tư Hàn đã nhoài người sang kéo dây an toàn thắt hộ cô.

Lúc thắt dây còn dùng đôi mắt đào hoa bình thản liếc nhìn Thư Vẫn, nhìn khuôn mặt bình tĩnh của cô, nhưng tư thế ngồi lại thẳng đứng cứng ngắc. Sau đó anh dặn dò Tô Thanh lái xe.

Trong lúc di chuyển Thư Vãn luôn nhìn ra ngoài cửa sổ vẻ mặt lạnh lùng không phát ra một tiếng động. Rõ ràng hai người ngồi cùng một hàng ghế nhưng giữa bọn họ như có một khoảng cách, khoảng cách của người xa lạ.

Cũng không biết qua bao lâu Quý Tư Hàn không khống chế được quay đầu qua nhìn cô một cái......Cô ngồi dựa vào cửa, mái tóc ngắn đung đưa theo gió từ khe cửa sổ thổi vào. Cô vẫn nhìn ra ngoài cửa sổ, dáng vẻ trầm ngâm yên tĩnh làm cho Quý Tư Hàn nhớ tới lúc cô vẫn còn ở cùng anh, giống như chưa có chuyện gì xảy ra.

Quý Tư Hàn nhìn dáng vẻ của cô không kìm được lên tiếng: “Dừng xe.” Tô Thanh giảm tốc độ từ từ đỗ xe vào ven đường.

Thư Vấn quay đầu khó hiểu hỏi Quý Tư Hàn: “Không phải anh muốn đưa tôi đi gặp Tống Tư Việt sao?”

Quý Tư Hàn nhìn khuôn mặt mang đầy vẻ hoang mang của cô, anh gật đầu

nói: “Anh sẽ đưa em đi gặp anh ta, nhưng......


Anh dừng lại một lát, sau vài phút do dự mới đối mặt nói với cô: “Trước khi

đến gặp anh ta, chúng ta có thể quay lại như trước đây.”

Thư Vấn không hiểu Quý Tư Hàn đang nói gì, nhíu mày hỏi: “Cái gì?”

Quý Tư Hàn cầm tay cô, dùng ánh mắt thâm tình nói: “Trước khi đến nơi, làm người phụ nữ của tôi thêm lần nữa.”

Thư Vấn tưởng ý của anh là muốn cơ thể cô, sắc mặt cô trầm xuống: “Không thể.”

Bàn tay Quý Tư Hàn khựng lại, anh nhẹ giọng hỏi thêm lần nữa: “Chỉ là muốn trên đoạn đường này, em hãy đối xử với tôi như lúc trước không được sao?”

Trong đầu Thư Vấn hiện ra cảnh tượng trước kia khi bọn họ làm xong, Quý Tư Hàn sẽ ôm cô ngồi ở phòng khách đút nước và đồ ăn cho cô. Nếu anh nói giống như trước kia mà không phải muốn cơ thể của cô, vậy đại khái là anh muốn cô và anh có thể thân cận như lúc trước...


Trong lòng Thư Vấn khẽ thở dài, cô cũng không muốn đoán mục đích của yêu cầu này là gì chỉ hỏi ngược lại: “Nếu tôi không đồng ý anh sẽ không dẫn tôi đi

gặp Tống Tư Việt?”

Quý Tư Hàn cong khoé miệng lên nở một nụ cười khổ: “Đún

Sắc mặt Thư Vấn càng thêm âm trầm, sau một hồi suy nghĩ cô lạnh giọng: “Được, tôi đồng ý.”

Nhìn bộ dạng bị ép đồng ý của Thư Vãn càng khiến lòng Quý Tư Hàn đau khổ hơn, đây là cơ hội mà anh phải đấu tranh để có được, sao có thể từ bỏ dễ dàng.

Anh gọi Tô Thanh lên xe rồi quay qua nói với Thư Vấn: “Một khi vừa tới nơi mọi việc sẽ kết thúc.”

Thư Vấn không trả lời chỉ nhìn tấm chắn ngăn cách buồng lái và ghế sau đang hạ xuống, cô chợt thấy căng thẳng. Lúc cô còn đang thất thần Quý Tư Hàn đã vòng tay ôm eo cô rồi thuận thế kéo cô ngồi lên đùi mình.

Lúc trước anh rất thích ôm cô thế này, dù là lúc hai người làm hay lúc bình thường. Anh thích nghiêng đầu nhìn ngắm cô, vì lúc đó anh có thể thấy hình bóng mình trong đôi mắt cô.

Đôi tay Thư Vãn đặt lên bờ vai rộng của anh, hai chân cũng vắt lên hai chân anh. Mặc dù bọn họ chả làm gì cả nhưng tư thế này lại làm Thư Vãn nhớ lại quá khứ mờ ám của bọn họ. Những hình ảnh trong quá khứ làm cô phải quay mặt đi tránh tiếp xúc ánh mắt với anh


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui