Sam Sam thấy cô khóa rương, vội vàng tiến lên ngăn cản nhưng lại bị cô đẩy ra.
Sam Sam bất đắc dĩ thở dài: "Vãn Vãn, sao cậu lại cố chấp như vậy?”
Thư Vãn khóa kỹ rương, xoay người tiến lên ôm cánh tay Sam Sam làm nũng.
“Từ nhỏ đều là cậu chiếu cố tớ, tớ lại chưa từng vì cậu làm chuyện gì, cậu xem như một phần tâm ý của đứa bạn nhỏ tuổi này đi.
”
Sam Sam vẫn không đồng ý, bình thường Vãn Vãn rất khó khăn, sao có thể nhận tiền của cô được.
Thư Vãn lại kiên trì muốn đưa cho cô, Sam Sam đành phải nhận thẻ ngân hàng trước.
Nghĩ chờ đến ngày mình xuất giá, lại đem thẻ ngân hàng để lại trong phòng Vãn Vãn.
Tiền mà Thư Vãn khổ sở kiếm được, cho dù có chuyện gì xảy ra cô cũng không thể lấy.
Sau khi thu dọn một ít đồ đạc, hai người nằm cùng nhau.
Giống như thời niên thiếu, vừa đắp mặt nạ vừa mặc sức tưởng tượng tương lai.
Sam Sam nói tới chuyện Thư Vãn kết hôn, nói chia tay với Quý Tư Hàn, loại đàn ông này thân phận quá cao, không có khả năng lấy người bình thường làm vợ, cô khuyên Thư Vãn tìm một thành phần tri thức xứng đôi, tương lai cũng sẽ không vì tiền mà rầu rĩ.
Còn nói căn hộ này chính là tài sản trước hôn nhân của hai người bọn họ, sau này thành lập gia đình, nếu ai sống không tốt thì dọn về.
Căn nhà này chính là hậu thuẫn của hai người, cũng là nơi hai người che gió che mưa, có phòng ở trước hôn nhân, hai người không có gì phải sợ.
Thư Vãn đồng ý, không dám để Sam Sam nhìn ra sự khác thường.
Cô ôm cánh tay Sam Sam, cảm thấy mình rất hạnh phúc.
Có một người bạn - người chị yêu thương cô như vậy, dù là ông trời muốn sớm lấy đi tính mạng của cô, cô cũng sẽ không tiếc nuối.
Cô giống như khi còn bé, ôm Sam Sam chìm vào giấc ngủ.
Đây là đêm ngủ yên tâm nhất mấy ngày nay, nhưng thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã đến ngày cưới của Sam Sam.
Thư Vãn có chút luyến tiếc nhìn Sam Sam rời đi, nhưng cô biết cuộc sống sau này của Sam Sam, không chỉ có cô, còn có gia đình của cô.
Cô cũng đem phần không nỡ giấu ở trong lòng, vui vẻ, vì Sam Sam bận trước bận sau.
Sau khi thợ trang điểm tới cửa thay đồ, nhiếp ảnh gia ở trong phòng chụp rất nhiều tấm ảnh, cũng ghi lại video Giang Vũ tới đón dâu.
Giang Vũ mang theo phù rể xông vào cửa phòng, cao hứng bừng bừng, ôm cô dâu xuống lầu.
Thư Vãn đi theo phía sau, xách váy Sam Sam, vẻ mặt tươi cười.
Bọn họ tổ chức hôn lễ ở khách sạn trước, sau đó tiệc rượu tản đi, lại đi phòng cưới.
Khách sạn đặt không phải là loại rất xa hoa, những thứ nên có đều có.
Nhìn ra được, Giang Vũ vẫn rất coi trọng Sam Sam, Thư Vãn cũng yên tâm hơn.
Sam Sam không có người thân, chỉ có viện trưởng cô nhi viện đến đưa cô xuất giá.
Khách ngồi đầy trong khách sạn, đều là thân thích của Giang Vũ.
Phong cách chủ đạo của hôn lễ là bầu trời sao lãng mạn, dưới ánh đèn tạo ra bầu không khí đầy sao.
Hai đầu sàn chữ T là vô số đóa hoa hồng nở rộ, bên cạnh đèn pha, đèn nền, đèn truy quang không ngừng lóng lánh ánh sáng tinh không.
Sam Sam mặc áo cưới màu trắng, đứng ở đầu sân khấu chữ T, ánh đèn lấp lánh từ xa chiếu vào người cô, như đặt mình trong ngân hà, rực rỡ chói mắt.
Thư Vãn nhìn Sam Sam, hốc mắt cô đỏ lên, cô đặt tay người con gái làm bạn với mình nửa đời người, vào trong tay Giang Vũ.
Từ giờ khắc này trở đi, Sam Sam sẽ mở ra một cuộc sống mới, mà cô cũng sẽ không có bất kỳ tiếc nuối nào nữa.
Hôn lễ dưới sự chủ trì của MC, tiến hành đến khâu trao nhẫn.
Ngay lúc Giang Vũ muốn đeo nhẫn kim cương cho Sam Sam, một giọng nói không đúng lúc, bỗng nhiên cắt ngang hiện trường náo nhiệt --
“Hôn lễ long trọng như vậy, sao không mời tôi?”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...