Những giọt rượu cay nồng mát lạnh từ từ được rót vào trong miệng cô, chảy xuống yết hầu, vào trong bụng.
Doãn Băng Dao dùng hết sức đẩy anh ta ra.
Một tay anh ta tóm lấy cô, ánh mắt đột nhiên trở nên hung ác, "Tôi nói rồi! Ngoại trừ tôi ra, không được tiếp xúc với bất kỳ người đàn ông nào"
"Tôi và anh ấy không có gì" Doãn Băng Dao nhỏ giọng quát, ánh mắt quật cường nhìn thẳng vào mắt anh.
"Trong lòng cô vẫn còn có anh ta?" ánh mắt của anh đầy uy hiếp.
"Không có" cô lạnh lùng nói.
"Thật không?"
"Tất cả đều đã là quá khứ, tại sao anh phải gợi lại?" Doãn Băng Dao không nhịn được nữa: "Nếu anh không muốn tôi làm việc ở đó, tôi có thể tìm việc ở chỗ khác, từ nay về sau tránh xa anh ấy"
Cô biết, phản kháng anh là việc ngu xuẩn nhất.
Ngự Giao lắc lắc ngón trỏ: "Không, tôi không muốn cô bỏ việc ở đó, cô cứ làm việc ở đó thật tốt, nếu đúng như lời cô nói, cô không còn yêu cậu ta, vậy cần gì phải cố tình tránh né anh ta"
Anh muốn nhìn xem, giữa bọn họ có thể xẩy ra chuyện gì.
Hơn nữa cô đau khổ, Thẩm Hiên Bạch sẽ càng đau khổ hơn.
Lúc đầu đúng là anh không biết quan hệ giữa bọn họ. Không ngờ, tất cả đều đã được định sẵn từ trước.
Trò chơi, dường như càng ngày càng hay hơn...
"Anh yên tâm, tôi đã làm người phụ nữ của anh, thì trong lòng tôi sẽ chỉ có anh, tôi sẽ không có bất kỳ quan hệ gì với anh ấy. Tôi sẽ chứng minh cho anh xem"
Những câu chữ thâm tình đó phát ra từng miệng Doãn Băng Dao, cùng gương mặt không chút cảm xúc của cô.
Cô nghĩ một đằng nói một nẻo. Ngự Giao, đây là những lời anh muốn nghe đúng không, vậy tôi sẽ nói cho anh nghe.
Anh có thể có được cơ thể tôi, nhưng cả đời này, anh đừng mơ tưởng có được trái tim tôi!
Ngự Giao rất hài lòng với câu nói của cô, cầm ly rựou đưa tới trước mặt cô, "Uống cùng tôi"
Nhìn chất lỏng trong chiếc ly trong suốt, Doãn Băng Dao không nói lời nào liền nhận lấy, ngửa cổ uống cạn ly rượu.
Cô giơ chiếc ly trống lên, tạo thành một đường cong duyên dáng.
Khóe miệng cô chảy ra một giọt rượu, chảy từ cằm xuống cổ, theo một đường cong uốn lượn rồi biến mất trong khe ngực cô....
Nhìn hình ảnh mỹ lệ này, đôi mắt Ngự Giao khẽ nheo lại, đột nhiên anh vác cô lên vai.
Doãn Băng Dao hơi kinh ngac, nhưng không có phản kháng gì.
Mấy ngày nay, cô đã quen thuộc với thói quen ta cần ta cứ lấy của anh ta.
Cô không có bất kỳ khả năng phản kháng nào.
Chỉ là, cô sẽ đợi đến một ngày nào đó...
Ngự Giao vác cô lên phòng trên lầu, ném xuống chiếc giường mềm mại.
Gương mặt mỹ lệ của cô vì cồn rượu mà hơi hồng hồng. Đôi mắt xinh đẹp cũng mờ mịt sương mù.
"Cô có biết cô sai ở đâu không?" Ngự Giao hỏi.
Doãn Băng Dao lắc đầu, đây là vấn đề cô luôn không hiểu.
Ngự Giao trèo lên giường, giữ chặt hai tay cô, nhẹ nhàng hít sâu một hơi, "Sai ở chỗ cô quá xinh đẹp, trời sinh dáng vẻ quyến rũ"
Tất cả mọi sai lầm, đều bắt đầu từ dáng vẻ quyến rũ của cô, nhưng Doãn Băng Dao, tôi không bị quyến rũ bởi cái dung nhanh điên đảo chúng sinh này, mà tôi sẽ hủy diệt cô....
Cúi đầu, anh cắn nhẹ vành tai cô, hàm răng khẽ dùng lực, hài lòng nghe tiếng rên rỉ bật ra từ miệng cô.
Đúng lúc này tiếng gõ cửa vang lên.
Ngự Giao không quan tâm, giờ phút này anh chỉ muốn thưởng thức mỹ vị dưới thân mình.
Một lúc sau, ngoài cửa vang lên giọng của người giúp việc, "Cậu chủ, cô Tô Y Thu đến ạ"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...