Người Tìm Xác

Viết xong, tôi đẩy tờ giấy đến trước mặt Bạch Kiện nói: “Anh có thể nhìn ra giữa họ có liên hệ gì không?”

Bạch Kiện nhận lấy xem lướt qua, sau đó gật đầu nói với tôi: “Ngày 19 tháng 5 năm 2002, Ngô Lệ Nhã2tự sát... Hai năm sau, cũng chính là tháng 5 năm 2004, Ngô Lập Phong đến thành phố của Đại học Sư phạm làm chuyển phát nhanh... Bảy năm sau, đến ngày 19 tháng 5 năm 2011, Tống Vĩ Dân bị giết... Tháng 10 cùng năm,5Ngô Lập Phong, Chấn Huy trước sau rời khỏi thành phố của Đại học Sư phạm đến thành phố này gây dựng sự nghiệp... Lại bảy năm sau, cũng chính là ngày 19 tháng 5 năm nay, Diệp Phi bị giết...” Tôi nói tiếp: “Trừ người6đầu tiên Ngô Lệ Nhã chết do tự sát, còn lại Tống Vĩ Dân và Diệp Phi đều là bị bắn chết, hơn nữa họ đều chết vào ngày 19 tháng 5, không đời nào có chuyện trùng hợp như vậy được, rõ ràng là có5người đang báo thù cho Ngô Lệ Nhã chết đầu tiên!” Tuy Bạch Kiện cũng đồng ý với quan điểm của tôi, nhưng anh ta vẫn là nhăn mày lại nói: “Vấn đề là động cơ giết người đâu? Chứng cứ đâu? Kể cả chúng ta3đều biết điểm đáng ngờ trong đó, nhưng cũng không thể bởi vì sự trùng hợp về thời gian thì nhận định Ngô Lập Phong và chân Huy là hung thủ được?!”

Tôi biết Bạch Kiện nói đúng, nhưng nếu tất cả suy đoán của chúng tôi đều là thật, thì đây là một kế hoạch báo thù kéo dài hơn mười năm. Nhưng trước không nói trong tay nhóm Bạch Kiện có chứng cứ gì có thể chứng minh suy luận này hay không, hiện giờ ngay cả động cơ báo thù là gì cũng còn chưa rõ ràng lắm.

Thêm nữa, rốt cuộc hung thủ là Ngô Lập Phong hay là Chân Huy đây? Hoặc cả hai đều tham gia thì sao? Nghĩ đến đây tôi bèn tiện tay cầm lấy tư liệu của hai người lên xem lại kết quả phát hiện sau khi họ đến thành phố này, tuy rằng sự nghiệp hô mưa gọi gió nhưng vấn đề cá nhân vẫn mãi không chịu giải quyết, nói thẳng ra là đến nay họ vẫn còn độc thân...

Nếu nói họ tới đây là vì tìm Diệp Phi báo thù, vậy không lấy vợ cũng là chuyện bình thường, dù sao có gia đình cũng sẽ có vướng bận. Giết người cũng không phải chuyện đùa, cho dù là bạn có lý do của mình như thế nào thì cũng không thể quyết định sự sống chết của người khác, bởi vì ở xã hội hiện giờ, trừ pháp luật ra, không ai có quyền làm người xét xử cả.


Tôi nghĩ Ngô Lập Phong và Chấn Huy đều không ngốc, chắc chắn là họ biết đạo lý này nên không lập gia đình, cũng là vì không muốn liên lụy đến người khác. Nhìn theo hướng như vậy khiến tôi càng thêm chắc chắn, hai người họ đã hợp tác báo thù cho Ngô Lệ Nhã đã tự sát năm đó!

Đồng thời cũng đã nói lên cái chết năm đó của Ngô Lệ Nhã không thoát được liên quan với hai kẻ Diệp Phi và Tống Vĩ Dân, chắc chắn là họ đã làm chuyện gì mới dẫn đến việc Ngô Lệ Nhã đang tuổi hoa đẹp nhất ôm hận mà chết.

Nhưng rốt cuộc họ đã làm chuyện gì chứ? Vấn đề này vẫn luôn quanh quẩn trong lòng tôi và Bạch Kiện, nghĩ thế nào cũng vẫn không nghĩ ra được. Đinh Nhất ở bên cạnh vẫn không lên tiếng đột nhiên nói một câu không đầu không đuôi: “Lòng người hiểm ác, hai người đàn ông có thể làm gì đối với một cô gái đây?”

Giọng điệu của Đinh Nhất như đang tự hỏi chính mình, rồi lại như đang hỏi chúng tôi, cũng mặc kệ là thế nào cũng vẫn khiến tôi và Bạch Kiện lập tức bắt được một tia sáng từ trong khốn đốn, chẳng lẽ năm đó hai người này kết phường cưỡng bức Ngô Lệ Nhã?

Không phải là không có khả năng này, bởi vì tôi nhớ trong thư tuyệt mệnh, Ngô Lệ Nhã đã từng viết mấy câu “Lòng người hiểm ác” linh tinh, nhưng có một điều tôi lại nghĩ không ra, đó chính là tại sao mỗi người đều phải cách nhau bảy năm mới bị giết chứ?

Tôi nói nghi ngờ của mình cho Bạch Kiện, anh ta trầm tư một lát rồi nói: “Ngô Lập Phong từng là bộ đội đặc chủng, từ việc bình thường ông ta kinh doanh căn cứ cs là có thể nhìn ra, ông ta là một kẻ làm việc có kế hoạch và rất nghiêm khắc, ông ta phải mất bảy năm để tìm ra hung thủ hại chết Ngô Lệ Nhã, sau đó tạo ra kế hoạch này, cuối cùng thực hiện nó một cách hoàn hảo.” Tôi hơi ngờ vực: “Nếu đúng là như thế thì chắc chắn Ngô Lập Phong sẽ không giết người bằng suy đoán, hẳn ông ta đã tìm được bằng chứng xác thực để chứng minh họ chính là đầu sỏ gây tội. Nhưng nếu ông ta đã có bằng chứng, tại sao lại không để pháp luật xử phạt hai kẻ này, mà ngược lại mạo hiểm giết người chứ?”

Bạch Kiện lắc đầu nói: “Vậy chỉ có bản thân hung thủ mới biết. Có lẽ là tội ác của hai gã Diệp, Tống đối với Ngô Lệ Nhã không đủ để họ nhận được sự trừng phạt xứng đáng, cũng có lẽ là không muốn làm danh dự của Ngô Lệ Nhã đã chết mà còn bị tổn hại... Những điều đó đều có khả năng.”


Như vậy xem ra, chắc chắn còn có người biết chân tướng năm đó, nếu không thì sao họ có thể khẳng định Diệp Phi và Tống Vĩ Dân có liên quan đến cái chết của Ngô Lệ Nhã như vậy chứ? Phải nói Ngô Lập Phong này không đơn giản mà! Chuyện mà năm đó cảnh sát cũng không điều tra ra, vậy mà để ông ta tra xét được, có lẽ đây là nguyên nhân ông ta nhất định phải chuyển nghề chăng...

Đột nhiên tôi lóe lên một linh cảm và nói với Bạch Kiện: “Bây giờ các anh đều đặt trọng tâm vào Ngô Lập Phong và Chân Huy, vậy tại sao không điều tra Tống Vĩ Dân xem? Tra xem lúc còn sống hắn đã từng tiếp xúc với những ai?”

Bạch Kiện nghe thể thở dài: “Việc này còn cần chúng ta điều tra sao? Năm đó cảnh sát nhân vụ này cũng không phải ăn chay, đã viết cả vào hồ sơ vụ án rồi, nhìn vào là biết.”

Nhưng tôi lại lắc đầu: “Anh đừng quên, lúc Tống Vĩ Dân chết đã là chín năm sau khi Ngô Lệ Nhã qua đời, nếu người biết chuyện kia là sinh viên, vậy hẳn anh ta đã tốt nghiệp từ lâu rồi, sao có thể bị cảnh sát chú ý tới vào lúc Tống Vĩ Dân bị giết chứ?”

Bạch Kiện vỗ bộp vào ót nói: “Đúng vậy! Sao tôi có thể quên mất điều này chứ nhỉ? Lúc đầu Ngô Lệ Nhã chết không ai nghi ngờ chuyện này có liên quan với Tống Vĩ Dân, cho nên chín năm sau Tống Vĩ Dân chết lại càng không có ai nghĩ ra là có quan hệ tới cái chết lúc trước của Ngô Lệ Nhã!! Bởi vậy cảnh sát cũng sẽ không đi điều tra việc của chín năm trước, Tống Vĩ Dân đã từng làm gì, từng tiếp xúc với ai trong trường!!”


Theo đó Bạch Kiện cho người đến Đại học Sư phạm điều tra lại năm ấy Tống Vĩ Dân đã từng tiếp xúc với ai thường xuyên, còn phải tìm mấy người nhóm Tôn Mạc, tập trung muốn tìm hiểu tình hình cụ thể của ông thầy Tống này một chút.

Nhân viên điều tra Bạch Kiện phái đi nhanh chóng gửi kết quả họ điều tra về, quả nhiên không khác với suy đoán của chúng tôi lắm, vào năm 2000, tên Tống Vĩ Dân này từng bị phòng hành chính của trường học ghi tội một lần, nguyên nhân là hắn yêu đương với sinh viên nữ của mình.

Cô sinh viên nữ kia tên Hồ Bình, tuy rằng cô ấy cũng bị “ghi tội” một lần, nhưng cuối cùng vẫn tốt nghiệp một cách thuận lợi. Hồ Bình lớn hơn Ngô Lệ Nhã hai khoá, cho nên năm cô ấy tốt nghiệp đúng vào năm Ngô Lệ Nhã tự sát...

Trong báo cáo điều tra vụ tự sát của Ngô Lệ Nhã, đã từng nhắc tới vài người cô ấy tiếp xúc trước khi chết, có bao gồm cả Hồ Bình! Theo lý mà nói, một sinh viên đại học năm tư sao lại chơi cùng với một sinh viên đại học năm hai chứ?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui