Trên thực tế, người đưa tin của Bạch Kiện cũng thật sự chết bởi vết thương do đạn bắn, có điều vết đạn
đó không phải do cảnh sát gây ra.
Tôi vẫn chưa hoàn hồn, trở thành người bị hại được2cảnh sát đưa về đồn lấy lời khai, thực ra là Bạch Kiện đưa tôi về để bàn xem tiếp theo nên làm thế nào.
Trong văn phòng của Bạch Kiện, tôi đột nhiên nghĩ tới một vấn đề, vội hỏi5anh ta: “Anh mau phải người đến tòa nhà của chúng tôi, xem chuyện lúc đó có bị ai ghi lại rồi phát tán lên mạng không, gây ra khủng hoảng xã hội là chuyện nhỏ, phá hoại hình ảnh6của tôi mới là chuyện lớn!” Bạch Kiện nghe xong cũng lập tức cầm điện thoại lên phân phó xuống dưới, có điều hiện tại anh ta cũng không có tâm trạng quản lý chuyện này, trong đầu anh ta5hiện giờ chỉ nghĩ đến việc làm thế nào để bắt được Đà Gia.
Không ngờ tôi đã đoán đúng, có hai tên nhóc dùng điện thoại ghi lại được cảnh tượng đó.
May là hai tên này chỉ muốn khoe khoang3với bạn bè nên đã định chờ đến tối mới tải lên mạng, vì vậy chuyện này mới chưa bị phát tán lên internet.
Bây giờ khả năng ghi hình của điện thoại smartphone rất tốt, hình ảnh rất rõ ràng. Nếu video này bị phát tán lên mạng, có lẽ sẽ khiến bọn Bạch Kiện đau đầu không ít.
Có điều bây giờ chuyện khiến anh ta đau đầy nhất không chỉ có chuyện này, đặc biệt là tên Đà Gia thủ đoạn tàn nhẫn kia, đây chính là vì...
Không biết lần này hắn không giết được tôi, lần sau sẽ nghĩ ra thủ đoạn tàn nhẫn gì để đối phó với tôi nữa... Nếu nói tôi kết oán với hắn thì cũng không hẳn, nhưng đúng là chuyện này tôi cũng có phần, chưa nói đến quan hệ của tôi và Bạch Kiện không tầm thường, cho dù là một cảnh sát không quen biết đến tìm tôi nhờ giúp đỡ, tôi vẫn sẽ làm.
Nhưng vấn đề bây giờ là chúng tôi ở ngoài sáng, Đà Gia ở trong tối, lúc nào hắn cũng có thể tìm đến chúng tôi gây chuyện, khiến chúng tôi khó lòng phòng bị. Để đề phòng tôi lại gặp nguy hiểm, Bạch Kiện phái cấp dưới của anh ta thay phiên nhau đi theo tối 24/24.
Tôi nghe vậy thì liên tục xua tay nói: “Không cần như vậy đâu, anh cũng tiếp xúc với những thứ lợi hại đó rồi, đừng khiến đồng nghiệp của anh gặp nguy hiểm, nếu tôi thực sự có chuyện gì thì sẽ gọi cho anh trước.”
Bạch Kiện nghĩ một lúc, vẫn quyết định cho người canh chừng ngoài nhà tôi, một khi phát hiện kẻ nào khả nghi thì sẽ lập tức thông báo cho anh ta để điều động thêm người đến.
Thật ra tôi biết Bạch Kiện muốn thông qua tôi tìm Đà Gia, nhưng tôi cảm thấy khả năng này không cao, vì dù Đà Gia muốn giết tôi, hắn cũng sẽ không tự mình ra tay. Vì lý do an toàn, buổi tối tôi và Đinh Nhất ngủ ở nhà chú Lê. Trong nhà của chú ấy không hề tầm thường, âm vật bình thường không thể đến gần, cho nên chúng tôi ở đây sẽ tạm thời an toàn. Việc cứ rối tung cả lên, thiếu chút nữa chúng tôi quên mất sự việc của ông Lý trước đó, ông Lý vừa gọi điện tới, bị chú Lê nói qua loa đối phó mấy câu.
Thực ra không phải chúng tôi không muốn giúp ông ấy tìm con gái, chỉ là hiện tại ngay cả mình mà chúng tôi còn chưa lo xong, không có thời gian đâu mà giúp người ta.
Ai ngờ lúc xem tin tức vào sáng ngày hôm sau, không hiểu sao chúng tôi đều nghĩ ngay sự việc có liên quan đến Lý Y Đồng.
Lúc đó chúng tôi đang ăn sáng, vì vậy chú Lê mở tivi muốn xem tin tức, kết quả là bị một tin tức địa phương thu hút.
Đó là tin về hiện trường một vụ án hình sự, bản tin nói có một người đàn ông bị phát hiện đã chết ở phòng trọ, hơn nữa, từ vết thương trên thi thể có thể thấy, anh ta đã bị lấy mất thận.
Sau khi xem tin tức này, ba người không hẹn mà cùng nghĩ đến Lý Y Đồng, cái ý tưởng rằng cô ta có thể giết bất kỳ ai lấy thận để mình được sống cứ thế nảy sinh trong lòng.
Nghĩ vậy tôi gọi cho Bạch Kiện để hỏi cặn kẽ về vụ án. Thì ra anh ta đang ở hiện trường để điều tra, bởi vụ án có tính chất nguy hiểm, cho nên tỉnh đã đề nghị họ tới điều tra.
Nghe Bạch Kiện nói, thật ra tin tức mới đưa này rất vắn tắt, hiện trường vụ án có phát hiện điểm làm người ta kinh ngạc...
Người phát hiện ra thi thể là hàng xóm, vì mấy ngày qua nhiệt độ không khí rất cao, hơn nữa phòng trọ thông gió không tốt, nên ở đây có mùi lạ sẽ rất dễ bị phát hiện.
Theo như người hàng xóm này thì người chết là một nhà văn viết tiểu thuyết, cả ngày không ra khỏi cửa, bình thường sẽ không thấy mặt anh ta.
Có thể do phòng thuê, cách âm kém, nên lúc nạn nhân đánh máy, mỗi đêm người hàng xóm đều nghe thấy. Người hàng xóm cảm thấy rất lạ khi cuối tuần này không thấy nạn nhân đánh máy nữa.
Lúc đầu hàng xóm tưởng nạn nhân chuyển nhà, nhưng sau đó lại thấy có bưu phẩm của nạn nhân được gửi đến, nếu nạn nhân thực sự chuyển nhà thì nhân viên chuyển phát phải đưa đến địa chỉ mới chứ.
Tuy hàng xóm rất tò mò, nhưng dù sao cũng không phải chuyện của mình, cho nên cũng không quá để ý. Nhưng hai ngày trước, anh ta và bạn gái ngửi thấy thứ mùi như là mùi thối thoang thoảng. Lúc đầu họ còn nghĩ rằng có chuột chết, nhưng tìm tới tìm lui lại phát hiện mùi thối là từ phòng bên cạnh của nạn nhân phát ra. Nếu mùi thối vài ngày là hết thì họ sẽ không để ý nữa, nhưng không ngờ mùi này càng ngày càng nồng nặc, cuối cùng không thể chịu được nữa, họ mới nghĩ đến việc báo cảnh sát. Sau khi cảnh sát 110 đến, việc đầu tiên họ làm là gọi chủ phòng trọ, bảo ông ta dùng chìa khóa mở cửa. Khi cửa mở, vừa nhìn thấy bên trong có vài người đã nôn tại chỗ...
Trong căn phòng bốn mươi mét vuông của nạn nhân, có một cái thùng lớn lót nilon màu đỏ, trong thùng là chất lỏng màu xanh đen, đã tràn đầy chảy ra bên ngoài.
Làm mọi người hoảng sợ không phải là chất lỏng màu xanh đen mà là thứ ở trong nước... một thi thể đàn ông đang thối rữa. Trên thị thể thỉnh thoảng thấy có mấy thứ trắng trắng di động, nhìn kĩ thì thấy đó là những con giòi đang ngọ nguậy. Hình ảnh này tác động mạnh đến thị giác, khiến một người cảnh sát hình sự lâu năm như Bạch Kiện cũng không chịu đựng nổi.
Theo như báo cáo của bên pháp y và khám nghiệm hiện trường, suy đoán là nạn nhân bị ngâm trong thùng nước sau khi bị đâm chết, thi thể bị phân hủy bắt đầu trương lên, nên nước trong thùng mới bị đẩy ra ngoài.
Bởi vì thi thể bị phân hủy quá nghiêm trọng, nên pháp y phải chở cả thùng nước về.
Trước đây khi phát hiện án mạng, cho dù có đáng sợ thế nào thì xác chết cũng sẽ được cất vào bọc đựng xác rồi chở về, chở cả thùng chứa xác về như lần này là lần đầu tiên.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...