Tôi nghe chú Lê nói mà không hiểu lắm: “Là sao ạ?”
Đúng lúc Lâm Đào đi từ trong phòng ra, anh ta cũng lo lắng hỏi chú Lê: “Vợ cháu không sao chứ ạ?”
Chú Lê đành phải thở dài nói: “Hiện giờ tôi có hai vấn đề muốn hỏi, cậu phải nói thật.”
Lâm Đào vội gật đầu: “Lê đại sư yên tâm, có gì thì cháu sẽ nói đó.”
“Được, vậy tôi hỏi cậu, cái lần mà cậu với vợ2quan hệ dẫn đến mang thai… có phải trong căn phòng ở nhà bên kia không?”
Lâm Đào đỏ mặt nói: “Vâng… đúng vậy ạ, lúc ấy chúng cháu vẫn chỉ là người yêu, còn căn hộ này được mua sau khi đã kết hôn.”
Chú Lê bèn hỏi tiếp: “Vậy sau khi kết hôn, hai người ở trong căn hộ kia bao lâu?”
Lâm Đào suy nghĩ: “Chắc khoảng ba tháng! Cháu thấy bụng vợ mình ngày càng lớn, nghĩ nếu5cứ tiếp tục ở cùng Mộc Mộc thì không tốt, hơn nữa thứ đó rất hay ghen tị, cháu sợ đến lúc bụng cô ấy lộ rõ thì sẽ gặp nguy hiểm, thế nên mới mua căn hộ này và chuyển tới ở.”
Chú Lê nghe Lâm Đào nói xong cũng hiểu đại khái tại sao chuyện lại như bây giờ, xem ra tên quỷ nhỏ kia muốn đầu thai nên mới can thiệp để Lâm Đào và vợ anh6ta mang thai. Nhưng không ngờ rằng họ lại rời khỏi căn hộ kia, nên mới khiến cái thai trong bụng vợ Lâm Đào thành thai chết không có hồn phách.
Lâm Đào vừa nghe nói đứa trẻ trong bụng vợ mình có vấn đề thì mặt mày xám ngoét, anh ta nghĩ nếu biết chuyện thành như thế này thì đã chẳng làm. Nếu không phải do lúc ấy anh ta thiếu hiểu biết, thì sao lại xảy ra5nhiều chuyện như ngày hôm nay?
Chú Lê an ủi Lâm Đào: “Cậu cũng đừng bi quan quá như thế, chúng tôi còn chưa biết lai lịch của con quỷ nhỏ mà cậu nuôi, tình hình chưa chắc đã không xoay chuyển được đâu!”
Lâm Đào nghe chú Lê nói vậy thì như bắt được cọng rơm cứu mạng, anh ta vội nắm thật chặt tay chú Lê và nói: “Lê đại sư, van xin chú, chú phải cứu con cháu!”
Chú3Lê thở dài: “Ông trời có đức hiếu sinh, nếu có thể cứu thì tất nhiên tôi sẽ làm hết sức…”
Sau đó, chúng tôi hỏi lại rõ ràng tình hình hôm xảy ra chuyện, xem thử những chuyện anh ta đã trải qua có khác gì với Đoàn Cương và Phương Như không.
Theo như Lâm Đào nói, hôm đó anh ta trở về lấy vài bộ quần áo mặc theo mùa, nhưng khi vừa vào nhà, anh ta thấy đồ đạc bị vứt lung tung hết cả, cũng biết ngay đây là do Mộc Mộc phát cáu gây ra nên không muốn ở lại lâu thêm nữa, định cầm đồ rồi đi luôn.
Nhưng ngay lúc này, anh ta chợt nhìn thấy công nhân đang làm việc bên ngoài cửa sổ, không hiểu sao trong lòng lại dâng lên cảm giác bực bội, thế là anh ta không khống chế được mình, lấy dao cắt đứt sợi dây bảo hộ của công nhân kia! Đợi đến khi anh ta tỉnh lại thì đã xảy ra chuyện rồi.
May là lúc ấy người công nhân kia không treo ở tầng cao lắm, lại được nhánh cây bên dưới đỡ nên chỉ bị thương ngoài da. Sau khi từ đồn cảnh sát về, Lâm Đào suy nghĩ mấy ngày cũng không nghĩ ra được cách gì tốt để tống Mộc Mộc đi, cuối cùng anh ta đành phải trả lại căn hộ này, không bao giờ trở về đây nữa.
Vì để phòng ngừa Mộc Mộc nhận ra mình có ý dọn nhà, nên lúc đi, Lâm Đào chỉ cầm theo một vài thứ, cũng để lại hết những vật dụng thường ngày.
Nhưng trước lúc đi, anh ta lại đột nhiên nghe thấy tiếng khóc của một đứa trẻ! Đây cũng là lần đầu tiên anh ta nghe thấy tiếng của Mộc Mộc trong thời gian dài thờ phụng nó, nhưng lúc này trong lòng Lâm Đào chỉ còn sự sợ hãi.
Vì có thể tranh thủ thời gian thoát thân, Lâm Đào dùng giọng điệu dỗ dành nói với Mộc Mộc: “Hôm nay cha có việc, không thể ở lại lâu với con được, để hôm nào… hôm nào cha sẽ mang bạn mới đến chơi với con nhé! Con nhớ ngoan ngoãn…”
Lâm Đào nghĩ mình không tiếp tục ở trong căn hộ kia nữa thì sẽ không sao, đến lúc có khách thuê mới vào thì họ sẽ ném hết những “đồ vật” ở trong nhà đi. Nhưng khi anh ta nghe được tin ở tòa nhà đó lại liên tiếp xảy ra thêm hai vụ ngã từ trên cao xuống, trong đó còn có một vụ gây chết người! Anh ta biết ngay chuyện này chắc chắn có liên quan đến Mộc Mộc, vì nó đã từng làm như vậy một lần rồi...
Nghe Lâm Đào nói, tôi lại nhớ tới lần trước gặp con quỷ nhỏ kia, cũng hiểu vì sao nó lại nói hồn ma của công nhân là bạn mới của nó, thì ra chuyện là như vậy! Tên Lâm Đào này đúng là tự làm tự chịu, anh ta muốn thoát thân nhưng lại hại chết một sinh mệnh khác.
Chúng tôi họp nhau lại để bàn bạc, nhất trí phải quay trở lại căn hộ kia để xử lý con quỷ nhỏ đó! Còn cái thai trong bụng vợ Lâm Đào, nếu cứ để mặc cho nó phát triển tiếp thì một là sẽ trở thành thai nhi không có hồn phách, hai là sinh ra thai chết, hoặc có sống thì cũng trở nên đần độn, dù kết quả nào cũng không tốt lành gì.
Đến tối, chúng tôi quay lại căn hộ cũ của Lâm Đào, lần này chú Lê và Lâm Đào cũng đi theo cùng. Dù gì việc này cũng do anh ta gây nên, anh ta không thể bỏ mặc được. Chú Lê có ý để chúng tôi tìm hiểu lai lịch của con quỷ nhỏ này trước, xem có thể hóa giải oán khí của nó hay không rồi mới tính đến chuyện xử lý.
Lần này có chú Lê đi cùng nên tôi cũng tự tin hơn nhiều, chú ấy cũng nói với tôi rằng, búp bê đất kia không hề đơn giản, nếu nó là Kuman Thong chính hiệu của Thái Lan thì phải vào chùa miếu mời về, sao có thể đem bày bán ở ven đường được? Chắc chắn lúc đó ông lão người Thái kia đã lừa Lâm Đào, thứ này không phải là Kuman Thong thật, mà chỉ là một con quỷ nhỏ đã được lão luyện hóa!
Khi chúng tôi mở cửa phòng làm việc ra, nháy mắt tôi cảm nhận được một luồng oán khí nồng đậm, xem ra con quỷ nhỏ Mộc Mộc này đang rất tức giận. Lúc trước nó còn có tâm trạng chơi trốn tìm với tôi, lần này lại trực tiếp tỏa hết oán khí trong lòng mình ra.
Tên ăn hại Lâm Đào bị dọa cho sợ gần chết, anh ta run rẩy trốn sau lưng chú Lê mà không dám đi tới, tôi thầm nghĩ tên ăn hại này nhát gan như vậy, sao lại dám học người ta đi nuôi quỷ chứ? Chính anh ta gặp xui xẻo thì thôi đi, lại còn con mẹ nó hại mình hại cả người khác!
Không biết có phải do đột nhiên có nhiều người đến hay không mà con quỷ nhỏ kia cũng sợ hãi, dù ba chúng tôi đều có thể cảm nhận được âm khí trong phòng rất nặng, nhưng không còn nghe thấy tiếng của nó như lần trước.
Chú Lê đến trước cái tượng đất kia và nói: “Trong này có cái gì đó… Tiến Bảo, cháu đến đây sờ thử xem.”
Tôi hiểu ngay ý của chú Lê nên đi tới, cẩn thận nhìn con búp bê đất này một chút rồi mới chạm nhẹ vào nó… Quả nhiên, bên trong con búp bê đất này có một xác thai nhi nhỏ nhỏ!
Đây là một bé trai chưa đủ tháng, mẹ của nó là một người đàn bà điên hay đứng đầu đường ở Bangkok, chỉ cần cho bà ta thứ gì ăn được thì muốn làm gì thì làm, vì thế mà không ai biết cha của đứa trẻ này là ai.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...