Tôn Vĩ Cách dần dần ý thức được rằng, nếu hắn không thể khống chế tốt tâm ma của mình, thì những chuyện hắn làm sớm muộn gì cũng sẽ bị người ta phát hiện, đến lúc đó đời hắn cũng đi tong.
Vài năm sau đó, Tôn Vĩ Cách lo xa, đọc rất nhiều sách về tâm lý học,2đồng thời còn vận dụng các tri thức trong sách để cố gắng áp chế tâm ma của mình. Đáng tiếc là qua mấy năm, hắn dần dần cảm giác được ma quỷ trong lòng mình đã đến mức khó mà áp chế nổi, hắn đành phải tìm một con mồi khác để cho ma quỷ của mình ăn5no.
Gặp được Vệ Hồng Mai chỉ là một sự trùng hợp, lúc đó Tôn Vĩ Cách đến trang trại nhà họ Thạch để tham gia triển lãm kinh doanh, mà quầy hàng đại diện sản phẩm của công ty Hồng Mai lại ở ngay cạnh quầy hàng của hắn, hai người nói chuyện qua lại thế là quen thuộc.
Khi6Vệ Hồng Mai biết Tôn Vĩ Cách là ông chủ của nhiều hiệu sách và vẫn còn đang độc thân thì tỏ ra rất nhiệt tình. Đáng lý ra, việc một cô gái trẻ tuổi thích một người đàn ông thành thục nhiều tiền cũng là bình thường, nhưng trong mắt Tôn Vĩ Cách thì Vệ Hồng Mai chính5là một cô gái ham hư vinh.
Theo tư duy của một người bình thường, nếu Tôn Vĩ Cách không thích Vệ Hồng Mai thì chỉ cần tỏ ra xa cách là được, lúc đó con gái cũng không có nhiều cô không có lòng tự trọng mà muốn ăn bám như thế! Nhưng hắn lại nhiều lần biểu hiện3mình cũng thích Vệ Hồng Mai, khi triển lãm kết thúc, hắn còn chủ động liên lạc với cô.
Dù Tôn Vĩ Cách đã cố gắng tỏ ra khiêm tốn và thần bí, nhưng như thế lại càng thu hút hơn trong mắt Vệ Hồng Mai, cô hoàn toàn không phát hiện ra người vừa phong độ vừa giàu có ở bên cạnh mình này, lại là một con quỷ giết người không chớp mắt.
Cuối cùng, sau khi cả hai đã quen biết được một tháng, Tôn Vĩ Cách chủ động đưa ra lời mời Vệ Hồng Mai về nhà mình chơi. Vệ Hồng Mai vẫn luôn muốn được gả vào nhà giàu có nên vui vẻ đồng ý. Nhưng làm sao cô biết được, thứ chờ đợi mình chính là đầu của con đường thông tới Địa ngục…
Lần trước Tôn Vĩ Cách chế ngự Cao Bảo Nhi bằng thuốc mê, nhưng lần này hắn không muốn làm như thế nữa. Bởi vì hắn đã bắt đầu muốn hưởng thụ dáng vẻ kinh hoàng của con mồi, như thế mới khiến hắn càng thêm hưng phấn.
Khi Tôn Vĩ Cách đưa Vệ Hồng Mai đến biệt thự của mình ở ngoại thành, Vệ Hồng Mai còn ngây thơ chỉ vào trong cái hố ở ngoài sân và nói: “Cái sân đẹp như vậy sao không trồng hoa cỏ mà lại đào một cái hố to đùng thế?”
Tôn Vĩ Cách cười nói: “Bí mật, lát nữa anh sẽ nói cho em biết…”
Lúc đó, Vệ Hồng Mai hoàn toàn không cảm giác được nguy hiểm đang từng bước tới gần mình, cô còn đang mừng rỡ vì nghĩ rằng Tôn Vĩ Cách sẽ cầu hôn. Nhưng khi cô ta đẩy cửa biệt thự và bước vào thì phát hiện bên trong hoàn toàn không có cảnh tượng cầu hôn như mình tưởng tượng. Cô ngạc nhiên quay lại nhìn Tôn Vĩ Cách thì thấy hắn đang khóa cửa.
Vệ Hồng Mai sợ hãi hỏi: “Anh khóa cửa làm gì vậy?”
Giây phút này Tôn Vĩ Cách mới lộ ra bộ mặt thật của mình, hắn dữ tợn nói: “Khóa cửa là vì không muốn để cô ra ngoài…”
Vệ Hồng Mai còn tưởng Tôn Vĩ Cách đang nói đùa, nhưng khi nhìn thấy con dao nhọn trong tay Tôn Vĩ Cách, cô mới ý thức được thật ra mình vẫn chưa hiểu hết về người đàn ông này.
“Anh đừng nói đùa, em… em đi về đây!” Vệ Hồng Mai hoảng sợ.
Tôn Vĩ Cách cười ầm lên: “Về? Đừng nằm mơ nữa, cô mãi mãi cũng không trở về được đâu!” Nói rồi, hắn giơ con dao nhọn lên đâm tới Vệ Hồng Mai.
Theo Tôn Vĩ Cách khai báo, Vệ Hồng Mai bị hắn tra tấn dã man, trong lúc đó, cô vẫn liên tục cầu xin hắn, hy vọng Tôn Vĩ Cách có thể buông tha cho mình. Nhưng ma quỷ trong lòng Tôn Vĩ Cách đã thức tỉnh, nếu không được nếm vị máu tươi thì sao nó có thể ngủ yên được?
Giết Vệ Hồng Mai xong, Tôn Vĩ Cách kéo xác của cô xuống hầm ngầm để lóc thịt, mặc cho máu chảy thấm đầy mặt đất dưới hầm, mùi máu tanh nồng tràn ngập trong không khí lại càng khiến Tôn Vĩ Cách thêm hưng phấn, khiến hắn có phản ứng sinh lý đã mất nhiều năm nay.
Hắn lôi cái xác không còn nguyên vẹn của Vệ Hồng Mai ra để thủ dâm, thưởng thức thứ khoái cảm trước nay chưa từng có. Lần này Tôn Vĩ Cách đã hoàn toàn thả rong con ác quỷ trong lòng mình ra, từ đây không thể nào ngăn cản nó được nữa…
Tôn Vĩ Cách xử lý thi thể của Vệ Hồng Mai cũng giống như lúc trước. Đầu tiên, hắn cắt hết thịt đi, sau đó để những con côn trùng mà mình nuôi lúc trước ăn hết chỗ thịt thừa còn bám trên xương.
Những khối thịt được cắt xuống từ thi thể được Tôn Vĩ Cách cho vào ngăn đông lạnh, một thời gian sau hắn mới bắt đầu vứt dần vào thùng rác ở các nơi. Vì ném toàn thịt vụn nên dù người khác có thấy được cũng chỉ nghĩ thịt này là nguyên liệu nấu ăn bị hỏng, mà không ngờ được đây là thịt người.
Chẳng bao lâu, bộ xương của Vệ Hồng Mai đã được xử lý xong, Tôn Vĩ Cách lại xẻ xương ra làm nhiều phần và vứt vào hố. Lúc vứt xương vào hố, hắn còn nói: “Không phải cô muốn biết cái hố này dùng để làm gì à? Giờ đã biết chưa?”
Mỗi một lần ném xương người vào trong hố, Tôn Vĩ Cách sẽ rải lên trên một lớp đất và lớp vôi để đảm bảo không có bất cứ thứ mùi lạ nào bốc ra. Sau này hắn giết càng nhiều người, độ sâu của hố cũng sẽ ngày càng trở nên nông hơn.
Nhưng sau một thời gian giết Vệ Hồng Mai, Tôn Vĩ Cách nhìn thấy một thông báo tìm cô ta trên tivi, hắn biết người nhà của Vệ Hồng Mai đã báo cảnh sát. Thứ cảm giác nguy hiểm chưa bao giờ có sinh ra trong lòng Tôn Vĩ Cách, hắn biết nếu mình còn tiếp tục giết người nữa thì chẳng mấy chốc sẽ bị tóm, cho nên hắn phải tìm một kẻ chết thay mới được.
Khoảng thời gian sau đó, Tôn Vĩ Cách luôn tìm kiếm một người như vậy, nhưng tiếc là hắn chưa tìm được ai thích hợp. Tuy chưa tìm được kẻ chết thay, nhưng hắn lại gặp được con mồi tiếp theo.
Hôm đó, trong lúc rỗi rãi ngồi ở cửa hàng, Tôn Vĩ Cách lướt Wechat, ngồi xem một lúc, hắn làm quen được với một cô gái có nickname là Gọi Gió Nhẹ Buổi Đêm. Hai người trò chuyện chốc lát, Tôn Vĩ Cách cảm giác cái cô Gọi Gió Nhẹ Buổi Đêm chắc chắn là gái đã có chồng, muốn ra ngoài ăn vụng.
Lúc ấy vì có vết xe đổ của Vệ Hồng Mai, nên hắn không vội ra tay với Gọi Gió Nhẹ Buổi Đêm mà trò chuyện trên mạng với cô ta, đồng thời duy trì tính thần bí cho thân phận của mình.
Tất nhiên, lúc đó hắn cũng đang chờ đợi kẻ chết thay mình xuất hiện… Cuối cùng, hắn nhắm vào cậu em họ ở quê, người em họ này chính là Tôn Quảng Bân.
Tôn Vĩ Cách biết cậu em họ này từ nhỏ đã thích đi theo mình, đầu óc cũng không thông minh lắm, dễ bị lừa. Thế là hắn bỏ một tháng để từ từ đưa Tôn Quảng Bân vào tròng…
Lúc ấy hắn và cô gái Gọi Gió Nhẹ Buổi Đêm cũng đã làm bạn trên mạng được gần một năm, mặc dù chưa từng gặp mặt lần nào, nhưng qua những lời trò chuyện có thể thấy họ rất có cảm tình với nhau.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...