vị đại sư đó đã qua đời vào năm kia rồi...” “Đã chết? Ha ha..
Đúng là báo ứng của ông ta mà! Không cần tôi tự mình tìm tới cửa nữa!” Liễu Mai cười điên cuồng
Triệu Xuân Dương nhìn thấy dáng vẻ của Liễu Mai thì thầm sợ hãi, bà ta muốn nhanh chóng đưa con gái rời khỏi đây..
Nhưng tiếc rằng Giả Bình Bình đã bị Liễu Mai khống chế, chẳng hề nhúc nhích
Không còn cách nào khác, Triệu Xuân Dương đành phải năn nỉ Liễu Mai: “Cô thả mẹ con chúng tôi đi! Tôi đã nói cho cô biết tro cốt của Liễu Lan chôn ở chỗ nào rồi
Từ nay về sau chúng ta có thể coi như thanh toán xong rồi chứ?”
Liễu Mai cười khẩy: “Thanh toán xong? Tôi hỏi chị thử nhé,3làm sao chị gái của tôi biến thành tro cốt? Nếu chị không mất trí nhớ thì ắt hẳn phải nhớ rõ chị ấy chết như thế nào nhỉ?”
Mặt Triệu Xuân Dương lập tức xám như tro tàn, bà ta biết dù có thể nào Liễu Mai cũng sẽ không bỏ qua cho mình, nhưng con gái của bà ta vô tội, con bé chẳng biết tí gì trong cả câu chuyện này, đáng lẽ con bé không phải gánh chịu tội lỗi của bà ta và Giả Vạn Xuân.
Nhưng rõ ràng Liễu Mai không cho rằng như vậy..
Chuyện tới nông nỗi này thì đã không phải Triệu Xuân Dương chết là có thể chấm dứt” tất cả thù hận, bởi vì có vài nỗi đau chỉ có còn sống thì bà ta mới có thể1cảm nhận được một cách rõ ràng nhất.
Đêm đó Triệu Xuân Dương không ngờ Liễu Mai sẽ thả hai mẹ con mình đi, lúc ấy bà ta gần như dắt con gái chạy trối chết..
Về đến nhà, Triệu Xuân Dương cảnh cáo con gái một cách rất nghiêm khắc rằng sau này không được có bất kỳ qua lại gì với Liễu Mai nữa.
Giả Bình Bình cảm thấy khó hiểu, cô bé hỏi mẹ mình rằng tại sao lại phản đối mình và Liễu Mai qua lại? Chẳng lẽ chỉ bởi vì lần đầu gặp mặt ở một cửa hàng nhỏ không đáng chú ý sao? Tất nhiên Triều Xuân Dương không thể nói thật với con gái, nhưng để con gái không tiếp tục tiếp xúc với Liễu Mai, bà ta lại không thể chẳng6nói gì được..
Vì thế Triệu Xuân Dương đành phải nói dối thật ra Liễu Mai là đối thủ của công ty nhà họ, cô ta tiếp cận với Giả Bình Bình là có mục đích khác
Tuy Giả Bình Bình nửa tin nửa ngờ, nhưng cuối cùng cô bé vẫn đồng ý với mẹ, không tiếp tục gặp mặt Liễu Mai một mình nữa.
Tuy nhiên, từ hôm đó trở đi, Triệu Xuân Dương hầu như không có một giấc ngủ yên
Không lúc nào mà bà ta không lo lắng cho an toàn của con gái, thậm chí còn bắt đầu hối hận tại sao lại muốn cho con gái về nước phát triển? Về phía Liễu Mai, sau khi biết được tro cốt của chị gái ở đâu, cô ta cũng từng năm lần bảy lượt đến4cao ốc Đông Lai tìm kiếm, nhưng với năng lực của cô ta ở thời điểm đó thì còn chẳng vào được cửa của tòa nhà.
Để cứu chị gái ra, Liễu Mai càng điên cuồng cắn nuốt hồn phách của người sống, cô ta đã hại chết rất nhiều người vô tội
Nhưng Liễu Mai vốn chẳng quan tâm, cô ta chỉ cần có thể cứu chị gái ra ngoài, không để chị tiếp tục bị nhốt trong cao ốc Đông Lai chịu khổ nữa là được...
Ngày tháng dần trôi, mỗi ngày Triệu Xuân Dương đều sống trong lo lắng để phòng, sợ có một ngày oan hồn của Liễu Mai sẽ lại tìm tới cửa
Có lẽ bởi vì Triệu Xuân Dương rơi vào tình trạng căng thẳng tinh thần cao độ trong thời gian dài, cho3nên không bao lâu sau bà ta bị bệnh.
Triệu Xuân Dương bị bệnh khá nặng, mà cô con gái thứ hai còn đang đi học ở Mỹ của bà ta vừa nghe nói mẹ bị bệnh, thì không quan tâm chuyện gì nữa chạy ngay về nước
Thật ra Liễu Mai mãi vẫn chưa động vào Triệu Xuân Dương và Giả Bình Bình chính là vì muốn chờ cả nhà họ đoàn tụ thôi
Với tâm trạng của cô ta vào thời điểm đó, chắc chắn trăm phần trăm là sẽ không bỏ qua bất kỳ một người thân nào bên cạnh Triệu Xuân Dương...
Triệu Xuân Dương cũng biết rõ điểm này, cho nên khi bà ta biết con gái út không nghe lời mình, lén lút chạy về nước thì vô cùng tức giận! Nhưng lúc này nói cái gì cũng đã muộn, dẫu sao con gái thứ hai Giả Linh Linh cũng đã trở
lai.
Để bảo vệ hai cô con gái, Triệu Xuân Dương ra giá cao mời một vị đại sư phong thuỷ rất nổi tiếng về, hy vọng ông ta có thể giúp mình vượt qua cửa ải khó khăn
Nhưng lúc này đây bà ta lại tính sai, mời một tên thầy bói lừa đảo về
Tên thầy bói này chẳng những không giúp được Triệu Xuân Dương cái gì, ngược lại còn tự ý phá hủy một vài trận pháp mà vị cao nhân trước kia đã bố trí
Triệu Xuân Dương chẳng hay biết gì, còn tưởng rằng có thể tiếp tục yên tâm sinh sống như trước
Kết quả vào nửa đêm một hôm nào đó, bên ngoài sấm sét ầm ầm, Triệu Xuân Dương bị một tiếng sấm làm bừng tỉnh không sao ngủ lại được
Ai ngờ đúng lúc này bà ta đột nhiên nghe thấy phòng khách có tiếng động..
Lúc đó Triệu Xuân Dương còn tưởng rằng có trộm vào nhà, vì thế bà ta tiện tay cầm lấy một cái móc treo quần áo và từ từ ra khỏi phòng ngủ.
Lúc ấy ánh sáng ở phòng khách rất tối, Triệu Xuân Dương men theo tiếng động đi tới phòng bếp thì nhìn thấy cửa tủ lạnh ở phòng bếp đang mở, một bóng người ngồi xổm trước tủ lạnh, hình như là đang ăn cái gì đó...
Triệu Xuân Dương liếc nhìn dáng người là nhận ra con gái út của mình, bà ta thở phào nhẹ nhõm và nói: “Linh Linh, đang đêm hôm mà còn làm gì vậy?” Ai ngờ Giả Linh Linh nghe thấy tiếng thì đột ngột quay đầu lại, đúng lúc này một tia chớp xẹt qua, chiếu sáng toàn bộ phòng bếp..
Triệu Xuân Dương mới thấy miệng con gái út đầy máu, cô bé đang nhai một miếng thịt sống, ánh mắt cô bé nhìn về phía Triệu Xuân Dương rất xa lạ và đáng sợ
Triệu Xuân Dương sợ quá hét ầm lên, nếu đối phương không phải con gái của bà ta, chỉ sợ lúc này bà ta đã tông cửa bỏ chạy rồi
Giả Bình Bình nghe thấy tiếng hét cũng chạy ra khỏi phòng ngủ
Khi cô nhìn thấy dáng vẻ của em gái cũng giật nảy cả người
“Linh Linh! Sao con lại ăn thịt sống?!” Triệu Xuân Dương vừa kinh ngạc vừa sợ hãi
Nhưng Giả Linh Linh lại tiếp tục ăn thịt sống như thể mắt điếc tai ngơ, chẳng thèm để ý đến biểu cảm kinh hãi của chị gái và mẹ
Giả Bình Bình thật sự không đứng nhìn được nữa nên bước đến giằng lấy miếng thịt sống trên tay Giả Linh Linh
Kết quả Giả Linh Linh lập tức phát ra tiếng hú như thú hoang.
Ngay đêm đó, Triệu Xuân Dương gọi 120
Nhân viên cấp cứu đến nơi chích một mũi an thần cho Giả Linh Linh trước, sau đó mới trói cô bé lên bằng ca rồi đưa vào bệnh viện
Trải qua một loạt kiểm tra, bác sĩ đề nghị Triệu Xuân Dương đưa con gái đến bệnh viện chuyên khoa tâm thần để điều trị có hệ thống, ở chỗ này của họ chỉ có thể tạm thời khống chế bằng việc chích thuốc an thần mà thôi.
Triệu Xuân Dương choáng váng
Ban ngày con gái còn đang tốt đẹp, sao ngủ đến nửa đêm thì lại bị điện như thế, nhưng bác sĩ cũng không giải thích được vấn đề này, chỉ có thể đề nghị bọn họ đưa người đến bệnh viện chuyên khoa tâm thần để chữa trị.