Trong trường học, bề ngoài hắn vẫn như mọi ngày, không ai có thể nhận ra đây chính là một đứa trẻ vừa giết chính cha của mình.
Sau khi tan học về nhà, trước tiên hắn đi tới bên bồn tắm lớn nhìn thấy xác cha mình đã lạnh ngắt từ lâu, hắn biết mình có thể bắt đầu bước tiếp theo của kế hoạch chính là báo cảnh sát...
Cảnh sát đến nơi cũng không điều tra quá nhiều mà xác định cha của Dennis do uống rượu quá nhiều nên chết đuối, bọn họ mang thi thể đi xử lý qua loa cho xong.
Bởi vì Dennis lúc đó vẫn vị thành niên, cho nên hắn được đưa tới tổ chức phúc lợi xã2hội
Nhưng trước đó tổ chức này đã thử liên lạc với mẹ của Dennis, nhưng bà ta lấy lý do đã có gia đình mới mà cự tuyệt tiếp nhận Dennis
Mặc dù Dennis đã đoán trước điều này nhưng hắn vẫn vô cùng đau đớn.
Sau khi tốt nghiệp trung học, Dennis tiến vào một nhà máy để làm việc, trong lúc này hắn từng thử hẹn hò với hai cô gái, nhưng cuối cùng đều và bí mật trong lòng mà phải chia tay.
Lúc đó Dennis hiểu ra mặc dù hắn đã giết chết cha mình nhưng những tổn thương mà cha hắn gây ra không hề dừng lại, hơn nữa sẽ theo sự trưởng thành mà càng khắc sâu..
Nhưng hắn vẫn nghĩ cố7gắng trở thành một người bình thường, thế nhưng trải qua sự đả kích liên tiếp đã làm hắn nhận ra mình vĩnh viễn không thể trở thành người bình thường để có thể thưởng thụ niềm vui của gia đình.
Người thứ hai Dennis giết không có bất kỳ thù hằn gì với hắn, chỉ vì người đó ở bãi xe nhìn Dennis một chút mà dẫn tới họa sát thân
Dưới cái nhìn của Dennis, ánh mắt của người đàn ông đó tràn đầy chế giễu, mặc dù đó là người không hề quen biết...
Giết người mang đến cho hắn cảm giác như được sống lại, một lần nữa đưa hắn trở lại “thời gian tốt đẹp” khi cha vừa mới chết, bắt đầu9từ lúc đó, Dennis biết con quỷ trong lòng mình đã lớn lên
Trước khi gây án, Dennis cho người khác ấn tượng rất nhã nhặn, hắn là một người đàn ông da trắng đàng hoàng, trong lòng hàng xóm và đồng nghiệp đều nhận định nhìn qua trông hắn giống một người tốt
Những người bị hắn giết chết đều là đàn ông da trắng từ mười mấy tuổi cho tới vài chục tuổi, đây cũng là lựa chọn xuất phát từ nỗi căm hận của hắn đối với người cha cho nên hắn luôn xác định mục tiêu là đàn ông
Dennis tin rằng chỉ cần có thể giết người đàn ông mang biểu tượng địa vị trong gia đình, đồng thời ăn hết “bộ5phận đặc thù” trên người bọn họ, thì hắn có thể khôi phục lòng tự tôn của đàn ông ở một khía cạnh khác
Những nhà tâm lý học tội phạm cho rằng, nếu tuổi thơ bị hành hạ về tinh thần và thể xác rất dễ làm một người có khuynh hướng phạm tội, những đứa trẻ này khi trưởng thành sẽ cho rằng “dùng bạo lực để trị bạo lực” là phương pháp tốt nhất để giải quyết vấn đề
Đa số người chịu tổn thương khi còn nhỏ đều sẽ theo cả cuộc đời, mà chỉ có một số ít người lúc lớn lên sẽ lựa chọn “hòa giải” với chính mình...
Tôi không dám khẳng định nếu như Dennis sống trong một gia3đình hạnh phúc liệu có biến thành một ác ma giết người hay không, dù sao có một số kẻ bệnh hoạn là trời sinh..
Nhưng tôi tin rằng nếu Dennis có một tuổi thơ hạnh phúc, có lẽ những chuyện sau này sẽ đổi khác.
Thật ra mục tiêu bị Dennis xác định cũng rất đơn giản, hắn thường xuyên lái xe một mình ra ngoài hóng mát, có rất nhiều người bị hại lúc đi nhờ xe
Sau khi hắn giết người ở nơi hoang vắng thì sẽ mang thi thể của bọn họ về nhà rồi tách rời, tiếp đó lưu lại “bộ phận đặc thù” mà hắn định ăn hết, còn những bộ phận sót lại đều chôn trong vườn sau nhà.
Thật ra từ trước tới giờ Dennis đều ẩn giấu rất kĩ, đến tận khi một con chó hàng xóm đào được từ vườn sau nhà hắn một bàn tay người, sự tình mới bị phát hiện..
Bây giờ tôi có thể tưởng tượng về mặt kinh hãi của chủ nhân con chó lúc phát hiện bàn tay đó..
Sau khi bị bắt, Dennis không hề hối hận, bởi vì hắn biết ở Thụy Sĩ không có án tử hình, ngồi tù đối với hắn mà nói chẳng qua là thay đổi môi trường sống mà thôi
Hắn bị phạm nhân khác đâm bị thương thật ra là một âm mưu, do một người hâm mộ cuồng nhiệt làm, Dennis nói với người hâm mộ đó rằng hắn muốn ra ngoài cho đỡ buồn, thể là hai người tự biên tự diễn màn kịch đó.
Đêm hôm đó, Dennis đâm chết viên cảnh sát canh gác hắn xong thì đúng lúc nhìn thấy “tôi” cũng chạy ra khỏi bệnh viện, thể là Dennis lặng lẽ đi theo sau lưng tôi, muốn làm huy hoàng thêm cho “chiến tích” của mình
Vậy mà lần này Dennis đã tìm nhầm người, bởi vì hắn không biết người Trung Quốc có câu: “Người tài còn có người tài hơn”
Cho nên hắn cuối cùng bị “tôi” đánh chết cũng thật đáng đời
Hôm đó tôi đã nền rất lâu vào thùng rác ở nhà xác, may mắn Bạch Kiện và Đinh Nhất không đi cùng, nếu để bọn họ biết bộ dáng hiện tại của tôi nhất định sẽ cười tôi
Sau khi ra khỏi nhà xác tôi thấy Bạch Kiện đã đợi ở bên ngoài, anh ta nhìn thấy sắc mặt tôi tái xanh đi từ trong ra bèn vội hỏi tôi có chuyện gì? Tôi khoát tay với anh ta: “Không có chuyện gì, để tôi nghỉ một lúc sẽ tốt thôi.”
Còn về vài thi thể mà cảnh sát không tìm thấy, thật ra đã bị Dennis chôn trong một nông trại xa xôi nơi mà hắn từng làm việc, bởi vì khoảng cách quá xa với thành phố cho nên mỗi lần tới đó Dennis phải lái xe mất hai giờ.
Điều khiến tôi cảm thấy ngoài ý muốn là trong lòng Dennis vẫn cho rằng chủ nông trường cùng người vợ già của ông ta đều là người tốt, dường như bọn họ về một mặt nào đó đã trở thành cha mẹ lý tưởng trong lòng Dennis
Mặc dù tôi không miêu tả được vị trí cụ thể của nông trường nhưng tôi có thể tự mình dẫn cảnh sát đến đó..
Thế là sáng hôm sau một đoàn người chúng tôi đi tới nông trường xa xôi trong trí nhớ của Dennis.
Vì tính tới số lượng thi thể chốn nơi đó, cảnh sát dẫn theo bốn nhân viên pháp y tới đó cho nên đội hình chúng tôi vẫn rất lớn
Bởi vì thân phận của tôi đặc thù cho nên trong xe ngoại trừ Bạch Kiện và luật sư ra thì không có ai ngồi cùng.
Đối với tôi mà nói chuyến đi này chỉ cần tìm được những thi thể kia là xong việc, tôi không thể ngờ sẽ phát sinh chuyện ngoài ý muốn..
Lúc đó dưới sự hướng dẫn của tôi, đội xe sau khi rẽ trái lượn phải quanh một góc núi rồi tìm đến một nông trường nhỏ vô cùng rách nát.