Đúng là hình như lúc ấy trong lòng tôi thấy bọn họ rất đáng thương
Chẳng lẽ chính bởi vì vậy mới khiến Tiểu Hồng bám theo tôi ư? Vì vậy tôi vội vàng hỏi Chú Lê bây giờ nên làm cái gì đây? Có thể tiễn một mình hồn phách của Tiểu Hồng đi không?
Chú Lê lắc đầu đáp: “Sự việc không đơn giản như vậy, cháu nghĩ lại coi trước đó là ai tới cầu hôn? Đó chính là Hắc Bạch Vô Thường tự mình tới đây nhé!! âm hồn mà bọn họ cũng không cầu được, tùy tiện gọi một âm sai tới là có thể câu đi ư?”
“Vậy làm sao đây? Chẳng lẽ cứ để cô bé ở lại đây?” Tôi hơi sốt ruột
Chú Lê quan sát sắc mặt của tôi trước rồi mới nói: “Cháu có cảm thấy chỗ nào không thoải mái không?”2Tôi mờ mịt lắc đầu: “Không có ạ
Ngày hôm qua, sau khi về chỉ cảm thấy người hơi lạnh, mặt khác đều khỏe cả.” Chú Lê thở phào một hơi: “Ừ, còn may tạm thời ma nữ kia không có suy nghĩ gì khác với cháu!” Tôi buồn cười nói: “Lúc Tiểu Hồng chết vẫn là một cô bé hơn mười tuổi, có thể có suy nghĩ gì với cháu đây?” Nhưng Chú Lê lại lắc đầu: “Cháu đừng quên nó lớn lên ở đâu, có một số việc không thể chỉ nhìn bề ngoài
Nó không biết nói, chuyện của nó trên cơ bản là dựa vào đoán mò! Cho nên cháu cũng không làm rõ được lý do tại sao nó không bị câu đi là gì phải không? Nếu nó thật sự chỉ là một âm hồn nhỏ yếu, sao có thể dễ dàng tránh thoát9xích khóa hồn của Hắc Bạch Vô Thường chứ? Đó chính là nhân vật cấp đỉnh chóp trong đám âm sai, há có thể bị một âm hồn nho nhỏ dễ dàng lừa dối cho qua?” Nghe Chú Lê mổ xẻ phân tích, tôi cũng cảm thấy mình hơi lơ là
Có lẽ Tiểu Hồng cũng không nhỏ yêu giống như bề ngoài của mình chăng? Nếu không ngày hôm qua lúc cô bé đuổi kịp tôi, sao hai người Chú Lê cũng không hề phát hiện chứ? Lúc này Tiểu Ngũ đúng lúc lên lầu, chuẩn bị dẫn chúng tôi đi ăn sáng, thuận tiện thay ông chủ Từ hỏi thăm chuyện đêm qua tiến hành có thuận lợi hay không
Vốn dĩ chuyện này về cơ bản đã không còn vấn đề gì nữa, nhưng bây giờ lại đột nhiên mọc ra một Tiểu Hồng, nếu không làm6rõ ràng hoàn toàn chuyện của Tiểu Hổng, giải quyết cho tốt, chỉ sợ sẽ trở thành một tai họa ngầm không thể biết trước sau này.
Vì vậy, Chú Lê nói với Tiểu Ngũ: “Trên cơ bản, vấn đề trong rừng đã giải quyết được phần lớn rồi, có điều sự việc cũng không đơn giản như chúng tôi nghĩ lúc đầu
Giữa chừng đã xảy ra vài việc ngoài dự định, cho nên cậu vẫn nên báo cho ông chủ Từ tự mình tới đây một chuyến, đến lúc đó tôi giáp mặt nói với ông ấy.”
Tiểu Ngũ vội hỏi Chú Lê: “Vậy tối hôm nay còn cần giải tán khu vực không?” Chú Lê suy nghĩ rồi đáp: “Không cần, cậu bảo mọi người làm việc bình thường đi thôi, chẳng qua là đến tối đừng tới gần khu rừng từng là sẽ không có vấn đề0gì.” Ăn xong bữa sáng, chúng tôi lại đi đến cánh rừng tùng kia một lần nữa
Trên cơ bản, phần lớn hài cốt ở đây đã không còn bất kỳ ký ức tàn hồn nào nữa
Đương nhiên vẫn có một ngoại lệ, đó chính là Tiểu Hồng
Việc chúng tôi có thể làm hiện giờ là tìm được hài cốt của Tiểu Hồng, sau đó thông qua ký ức tàn hồn trên hài cốt của cô bé để biết trước khi chết rốt cuộc cô bé đã trải qua điều gì, rồi mới suy xét bước tiếp theo là chuyển xương cốt của cô bé đi, hay là nghĩ cách tiễn âm hồn của cô bé đi.
Khi đi đến đây vào ban ngày, tôi phát hiện ở đây có một quang cảnh khác hẳn
Không có âm khí dày đặc như trước, mà là một khu rừng tùng đứng thẳng7tắp
Để có thể tìm được Tiểu Hồng, tôi gần như mò mẫm từng thân cây một, nhưng cuối cùng lại phát hiện lúc trước Tiểu Hồng cũng không bị chôn ở dưới tàng cây
Điều này đến cả chúng tôi cũng không ngờ tới.
Hóa ra ở giữa rừng cây, có một phiến đá xanh được đặt ngay ngắn và hài cốt của Tiểu Hồng bị an táng ở bên dưới phiến đá xanh
Mà khi tôi cúi người xuống bắt đầu cảm nhận ký ức lúc còn sống của Tiểu Hồng, một đoạn ký ức tàn hồn mang theo dày đặc oán khí nháy mắt chui vào trong đầu tôi
Số mạng của Tiểu Hổng khi còn sống đúng là nhấp nhô giống như tôi suy đoán
Năm sáu tuổi đã bị cha dượng bán cho nhà thổ, còn nhỏ tuổi phải sống sót trong hoàn cảnh vẩn đục không chịu nổi như vậy, cô bé phải có con đường sinh tồn của riêng mình
Lúc còn nhỏ, một vài gái bán hoa trong kỹ viện còn đối xử tốt với cô bé
Bởi vì suy cho cùng cũng đều là đàn bà con gái, thấy một cô bé con con bị bán đến nơi này, khó tránh khỏi sẽ gợi lên một ít tình mẹ trên người bọn họ.
Nhưng theo Tiểu Hồng ngày một lớn lên, có một ít gái bán hoa tuổi già kém sắc bắt đầu ghen ghét Tiểu Hồng, cho rằng sớm muộn gì sẽ có một ngày cô thay thế địa vị của mình ở chỗ này.
Tất cả cực khổ cũng đều bắt đầu từ lúc ấy
Mà Tiểu Hồng từ nhỏ ở kỹ viện mưa dầm thấm đất, dĩ nhiên cũng sớm biết làm thế nào để dễ dàng đạt được sự ưu ái của đàn ông
Bởi vậy cô vẫn luôn chờ đợi một cơ hội, đó chính là tìm một người đàn ông có thể chuộc thần cho mình, đi theo hẳn rời khỏi hố lửa này
Vào năm Tiểu Hồng mười bốn tuổi, người đàn ông này xuất hiện
Hắn là một vị khách lạ, bề ngoài trắng trẻo sạch sẽ, lịch sự tao nhã, trước kia Tiểu Hồng chưa từng gặp hắn
Người này đi vào kỹ viện chỗ Tiểu Hồng cũng không vội tìm tới các cô gái, mà tìm một cái bàn trong góc ngồi xuống và bắt đầu uống rượu.
Nhưng nơi này rốt cuộc không phải quán rượu, cho nên mau chóng có tủ bà đi đến gần, hỏi hắn muốn tìm cô gái kiểu thế nào? Lúc ấy Tiểu Hồng vẫn chưa chính thức treo biển hành nghề, chỉ là một con bé bưng trà rót rượu thôi, nhưng không ngờ người đàn ông kia lại tiện tay chỉ vào Tiểu Hồng đến đưa rượu và nói: “Cô ấy đi!”
Lúc ấy Tiểu Hổng rất kinh ngạc, không ngờ mình đột nhiên bị khách chỉ, tiếp theo cô lúng ta lúng túng ngồi trên bàn rượu
Từ nhỏ Tiểu Hồng lớn lên ở đây, đã từng gặp đủ loại hình đàn ông, nhưng chỉ uống rượu giống vị trước mắt, cái gì khác đều không làm lại chưa từng gặp
Bởi vậy cô lập tức bị người đàn ông khác biệt này hấp dẫn
Về sau, mỗi ngày người đàn ông kia đều tới, tới rồi sẽ chỉ định Tiểu Hồng ra bồi rượu
Thời gian dài, hai người bắt đầu dần dần quen thuộc
Tiểu Hồng biết người đàn ông này tên Diệp Sinh, là một người làm ăn hàng năm buôn bán ở bên ngoài.
Có một lần giữa cuộc rượu, Diệp Sinh hỏi Tiểu Hồng chuộc thần cho cô gái từ nơi này ra cần bao nhiêu tiền? Nghe vậy, trong lòng Tiểu Hồng vui vẻ, cho rằng hắn hỏi như vậy là muốn chuộc thân cho mình chăng? Vì thế nên kể ra một lượt giá thị trường của tất cả các cô gái ở đây cho hắn, đồng thời còn ám chỉ với hắn, thân phận của mình đặc thù, vẫn còn là gái tơ, chỉ sợ tú bà có thể sẽ cố ý kều giá cao.