Nghe bọn Triệu Triết mồm năm miệng mười mắng chửi, mặt đó tía tai muốn tìm được người đàn ông đeo mặt nạ tối qua, to mồm bảo muốn đập vỡ cửa sổ nhà hắn...!tâm trạng của ta dần trở lên cổ quái
Nếu như nói, ta nói với bọn họ sự thật, không biết bọn họ có phản ứng gì, sắc mặt lúc đó chắc chắn sẽ rất đặc sắc!
Tuy là sự việc tối qua ta không nhớ rõ, nhưng khi mà nghe bọn Triệu Triết bắt đầu hỏi thăm mười tám đời tổ tông của người đàn ông tối qua, trong lòng ta cũng không tránh khỏi bực mình
" Giang chủ tịch, cậu nhất định phải làm chủ cho chúng tôi!"
Trong mắt Chu Bân có nước mắt, không biết là do tủi thân ấm ức hay tại tức quá, nghiến răng nghiến lợi nói:" Đêm qua chúng tôi gặp phải cái tên đáng chết đeo mặt nạ đó, chắc chắn là người Tô thành, hơn nữa chắc là còn ở trong khu vực phía Đông của Tô thành.
Sau khi sự việc sảy ra chúng tôi vốn muốn truy tung hắn, thì khí tức của hắn bỗng nhiên biến mất..."
" Chủ tịch để cậu tạm thời thay quyền chủ tịch, hiện giờ chúng tôi bị người ta đánh, học đệ cậu không thể không lo được! Tôi nghe chủ tịch nói, những người hàng xóm đó của cậu đều rất giỏi, có thể nhờ họ tìm tên đeo mặt nạ đáng chết đó giúp chúng ta được không.."
" Im miệng cả đi!"
Còn chưa đợi ta nói gì, Hoàng Vân Vân bỗng nhiên mở miệng cắt ngang bọn Triệu Tri
Tiếp theo, Hoàng Vân Vân có chút không biết làm sao nhìn ta, nói:" Học đệ, tên gia hỏa hôm qua chúng ta gặp phải quá đáng sợ, tôi nghi ngờ là người bên Thượng Kinh, dù sao chúng ta ở Tô thành thời gian lâu như vậy rồi, trước giờ không gặp tên nào đáng sợ như thế.
Có lẽ hắn là nhằm vào chủ tịch, nếu không thì chắc chắn sẽ theo dõi chúng ta..."
"Chỉ là, tên gia hỏa đó hình như không có ý định giết chết chúng ta, nếu không phải như vậy thì ngày hôm qua chắc sẽ không còn ai có thể sống đi ra khỏi khách sạn Phúc Viên.
Có lẽ hắn nhìn thấy chủ tịch không đi cùng chúng tôi, cho nên mới không hạ sát thủ...!tôi đã nói thật tất cả sự việc với cậu rồi, chủ tịch tạm thời không thể quay về đây xử lý, bảo chúng tôi trong thời gian này tạm thời dừng việc đi ra ngoài thám hiểm..."
Nghe Hoàng Vân Vân nói như vậy, ta nhịn không được hỏi:" Tối qua bên khách sạn Phúc Viên rốt cục sảy ra chuyện gì vậy?"
Nghe xong, bọn người Trương Triết sắc mặt trở lên cổ quái, không nói câu nào
Hoàng Vân Vân do dự, mà người đẹp lạnh lùng Hàn Nhã thì nói với giọng lạnh lùng:" Khách sạn Phúc Viên bởi vì có tin đồn có ma mà đã bị đóng cửa trong một thời gian dài rồi! Nơi đó trở thành nơi nuôi quỷ của một vài người, giống như chuyện đã từng sảy ra ở nghĩa trang Nam Viên trước đây, cũng là do người nào đó bên Thượng Kinh làm, hôm qua chúng tôi vốn muốn đến đó xử lý, kết quả ai biết được lai sảy ra chuyện ngoài ý muốn..."
" Những con quỷ bị nuôi ở đó đã bị người xử lý, mấy người nuôi quỷ từ bên Thượng Kinh đến cũng bị xử lý rồi, lúc chúng tôi chạy đến, bên đó đã trở thành một bãi đổ nát.
Người đeo mặt nạ đó cho rằng chúng ta là cùng một bọn với mấy người bên Thượng Kinh, cho nên trực tiếp ra tay với chúng tôi..."
" Chỉ là, sau đó không biết vì nguyên nhân gì, hắn lại bỏ qua chúng tôi, cảm giác giống như....dường như đang đùa với chúng tôi vậy!"
Lúc Hàn Nhã nói ra những lời này, ngữ khí lạnh lùng giống như là đang nói về chuyện của người khác vậy, mà sắc mặt của bọn Hoàng Vân Vân thì có chút khó coi, hiển nhiên là nhớ về những chuyện tối qua khiến cho bọn họ có chút không thoải mái
Lúc này ta nói gì được?
Ta dám nói gì?
" Nếu như là như vậy, tôi cảm thấy việc chủ tịch nói rằng tạm thời dừng việc đi thám hiểm là rất sáng suốt!"
Ta rất nghiêm túc nói:" Quân tử báo thù mười năm không muộn, đợi khi vết thương của mọi ngưởi khỏi hẳn thì đi tìm tên gia hỏa đó là được! Sáng nay tôi đọc báo, tên ngu ngốc đó không những đốt cháy khách sạn Phúc Viên, còn khiêu khích camera ở bên đường đối diện, đã bị chụp đến, nghĩ rằng chắc chắn sẽ có thông tin của hắn sớm thôi!"
" Đợi cảnh sát bắt được hắn, chắc chắn sẽ bắt hắn phải ngồi tù, tên đáng ghét đó chắc chắn sẽ không thể tiêu diêu ngoài vòng pháp luật được..."
Nói ra những lời trái lương tâm như này trong lòng ta vẫn luôn cầu nguyện, ngàn vạn lần đừng mồm quạ, cho dù cảnh sát có tìm đến cửa thì cũng con m* nó đừng có tìm ta, ta thật sự không biết tối qua đã sảy ra chuyện gì!
Vì để vòng qua chủ đề này, ta vội vàng nói:" Hôm nay hoa quả tươi ngon lắm.
nếu như tôi đã nhận chức chủ tịch tạm thời, thì ít nhất cũng phải cho cả nhà chút phúc lợi mới đúng, những hoa quả này đều không rẻ, mọi người nếm thử xem!"
Nói xong, ta quay người ra khỏi câu lạc bộ huyền học, chuẩn bị xách túi hoa quả vừa nãy để ngoài cửa vào
Mà vào lúc này, Hoàng Vân Vân ở đằng sau bỗng nhiên kêu lên một tiếng, giọng nói có chút bén nhọn:" Học đệ, đứng im đừng động đậy!"
" Sao vậy?"
Ta ngừng bước chân, đang tính quay đầu thì cũng nghe thấy tiếng của Hàn Nhã:" Đừng quay đầu, cứ đứng quay lưng như thế!"
Không biết có phải ta cảm giác sai không, cảm thấy giọng nói của Hàn Nhã cũng trở lên bén nhọn
Đây là sao vậy?
Ta đứng ở cửa câu lạc bộ huyền học, quay lưng về phía các thành viên câu lạc bộ, cảm thấy tư thế này của bản thân có chút ngốc
Mà những thành viên câu lạc bộ huyền học đằng sau ta, dường như đang dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn ta, giống như một đám đàn ông độc thân lâu ngày bỗng nhiên gặp được người đẹp, lại giống như đàn sói đói gặp được miếng mồi ngon
Đồng thời, ta còn có thể nghe thấy tiếng thở dốc và tiếng nghiến răng ken két
" Giống quá..."
" Không phải giống, rõ ràng là giống hệt, chính là cái bóng lưng này, cả đời này lão tử cũng sẽ không quên!"
" Nhưng mà, sao có thể?"
" Sao lại không thể chứ? Đáng chết, con m** nó thật là vớ vẩn!"
" Quân tử báo thù mười năm không muộn? ha hả...!Không có gì nữa rồi, con m** nó, đêm qua quỳ vô dụng rồi, tôi muốn một mình yên tĩnh một lát!"
" Đồ điên, đồ biến thái...!đầu gối của ông mày giờ vẫn còn đau đây này!"
" Chẳng trách chủ tịch bảo là..."
" Cậu câm miệng đi, muốn chết à!"
....
Sau khi nghe thấy giọng nói run rẩy thảo luận của mấy thanh niên phía sau, trong lòng ta run lên, cố làm ra vẻ bình tĩnh quay người, cười khô khốc nhìn bọn họ, khô khốc nói:" Các người làm gì vậy? Bóng lưng của tôi khiến cho người khác mê muội thế cơ à?"
Cả câu lạc bộ huyền học chết lặng, không ai nói gì, ánh mắt nhìn ta cũng chứa đầy sự cổ quái
Ta cầm hoa quả lên, trong lòng có chút khẩn trương nhìn bọn người Triệu Tri, mấy tên này chỉ cần thể hiện ra có chỗ nào không đúng, ta sẽ lập tức quay người chạy
Chỉ là, phản ứng tiếp theo của đám người câu lạc bộ huyền học khiến ta hơi ngơ ra
Sự phản ứng kịch liệt mà ta dự đoán không hề sảy ra, bọn họ chỉ dùng ánh mắt oán hận nhìn ta, sau đó tất cả cùng lắc đầu thở dài, người nào người nấy ủ rũ như cà tím phơi sương vậy
Tên đầu ổ gà Trương Khiết mặt không cảm xúc đến trước mặt ta, nhận lấy túi hoa quả trong tay ta, phát cho mọi người, vừa phát hoa quả, vừa nhỏ giọng nói:" Ăn chút đi, không ăn là không cho học đệ mặt mũi đâu, không cho mặt mũi sẽ có hậu quả gì, các người chắc cũng nếm qua rồi, tôi sẽ không nói nhiều nữa!".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...