Người Quan Tài


Nhìn thấy một màn này, nhẽ ra ta phải thấy kinh ngạc mới đúng, nhưng ta ở trong giấc mơ dường như biết trước sẽ phát sinh chuyện này vậy, không có chút ngoài ý muốn nào
Ta ở trong mơ, chính là yên tĩnh đứng ở một bên, nhìn bà bác đó bận rộn may may vá vá
Có lẽ là muốn ở trước mặt ta biểu hiện cái gì, động tác của bà bác đó tăng nhanh, một bên may vá thi thể lão già lưng gù, một bên lại tăng thêm một cây nến bên môi lão ta, sau khi ánh nến được tăng thêm, mỡ chảy ra từ trong người lão già lưng gù lại tăng thêm một chút
Không lâu sau đó, sau khi bà bác đó đã may vá xong cho bộ thi thể tàn tạ của lão già lưng gù, cho thêm chút đồ gì đó vào trong thùng đựng mỡ màu vàng nhạt, quấy nhẹ một lúc, dung dịch màu vàng nhạt đó dần dần đông đặc lại
Sau đó, bà bác đó lấy từ trong túi ra một sợ dây bông nhiễm máu,cầm dung dịch vàng nhạt đã đông đặc đó lên đặt cùng với sợ dây bông rồi cẩn thận vo lại, một cây nến màu xanh nhạt rất nhanh đã xuất hiện trong tay của bà ta
Sau khi làm xong tất cả những việc này, bà bác đó giống như là hiến vật quý đưa cây nến màu xanh đó cho ta, khuôn mặt già nua đó phóng ra nụ cười chân thành càng trở lên cổ quái
Trong giấc mộng ta nhận lấy cây nến đó, gật gật đầu với bà bác đó, quay người rời khỏi phòng
Theo sát đó, ta ở trong giấc mơ đi ra khỏi chung cư, trong bóng tối vẫn có vô số con mắt đang nhìn vào ta, có sợ hãi, phẫn nộ, tuyệt vọng, còn có kích động...
Đến chòi bảo vệ, con chồn vàng to lớn mặc áo bảo vệ vẫn đang đeo kính lão ngồi đọc báo, chiếc bếp nồi bên cạnh đang sủi ùng ục bốc lên nhiệt khí, thịt trong nồi dường như đã hầm rất lâu rồi, dường như chuyên môn đợi ta đến thưởng thức vậy

Lần này không biết là hầm thịt gì, mùi canh thịt thơm ngon, con chồn vàng cười meo meo giúp ta múc một bát, sau khi ta uống xong, nhìn về phía nó.

Nó một mặt chờ mong, dường như đợi ta mở miệng nói gì đó, sau đó......
Không có sau đó nữa, ta lại vào đúng lúc này tỉnh lại
Bên ngoài trời đã sáng rồi, ta nằm trong quan tài màu xanh nhìn mấy cây nến màu xanh nhạt đang nắm chặt trong tay, trong lòng không nhịn được dâng lên sóng gió
Đứng dậy ra khỏi phòng ngủ, nhìn về bàn trà giữa phòng khách, kim chỉ mượn ở phòng 504 hôm qua, đã không cánh mà bay rồi
Nghĩ đến những gì nhìn thấy trong phòng bà bác 507 tối qua, trong lòng không nhịn được lại run rẩy
Loại đồ chơi như nến mỡ người này, quá trình chế tạo nếu thật sự như thế, vậy mấy bó nến mà ông nội để lại cho ta, cần dùng bao nhiêu thi thể mới có thể làm thành?
Ta lắc đầu, không dám nghĩ tiếp nữa
Sau khi tắm rửa xong, còn chưa đợi ta đi ra khỏi phòng tìm Đường lưu, tên mập đó đã gõ cửa phòng ta
Đường Lưu khuôn mặt hồng nhuận giống như gặp mùa xuân thứ hai vậy, trực tiếp nhét một chiếc thẻ ngân hàng vào tay ta, nói cho ta biết mật mã của thẻ, rất đắc ý nói với ta: " Nến mỡ người gì đó bán được không ít tiền, trong tấm thẻ này có hai trăm nghìn tệ, tiền thừa còn lại anh giữ lại để tân trang cửa hàng nhỏ của anh, em họ, em không có ý kiến gì chứ?"
Ta có thể có ý kiến gì, chỗ tiền này đối với ta mà nói đã là một số tiền rất lớn rồi, đủ cho ta tiêu trong bốn năm tiếp theo rồi, còn về việc tên mập chết bầm Đường Lưu này giữ lại bao nhiêu, ta cũng không quan tâm
Có tiền rồi, tất nhiên phải tiêu phí một lần cho thỏa tâm lý bỗng dưng phát tài
Sữa đậu uống hết bát này đến bát khác, quẩy ăn một cái vứt một cái, cuộc sống của người có tiền cũng chỉ đến thế mà thôi
Tuy là trong túi có chút tiền, nhưng Đường đại bảo hằng ngày vẫn đến ngồi trong cửa hàng, hai ta thường xuyên ngồi trong cửa hàng sập sệ đó mắt to trừng mắt nhỏ, tuy có chút vô vị, nhưng ngày tháng coi như cũng coi như bình tĩnh
Khoảng thời gian tiếp theo,ta học được không ít thứ từ chỗ của Đường Lưu, nghe anh ấy kể rất nhiều chuyện ly kỳ cổ quái.

Mà mỗi đêm ta đều mơ những giấc mơ kỳ lạ, trong thời gian này ta ở trong giấc mộng dường như đã đi thăm hết một lượt những hàng xóm từ tầng năm đổ xuống

Mà những người từ tầng năm đổ lên, trong giấc mơ ta chưa từng đi thăm
Chớp mắt đã đến cuối tháng tám, cách khai giảng chỉ còn mấy ngày
Không biết vì nguyên nhân gì, ta cảm thấy tố chấ t cơ thể tốt hơn trước nhiều, không cần biết là sức mạnh hay tốc độ cũng tăng lên rất nhiều, không biết là do đeo khóa trường mệnh bằng ngọc hay là do thường xuyên nằm ngủ trong quan tài xanh nữa
Ngoài điều này ra, ta còn phát hiện ra vấn đề nữa
Chiếc áo niệm mà mẹ để lại cho ta, bên trên có những vết máu giặt mãi không sạch, thế mà có hiện tượng phai màu, cũng không biết điều này có nghĩa là gì
Cách thời gian khai giảng ba ngày, ta và Đường Lưu lại giống như thường ngày ngồi trong cửa hàng nói chuyện phiếm, anh ấy lau giá để hàng, mà ta thì lau quầy tính tiền
" em họ, mấy hôm nữa em đến trường đăng kí, có cần anh đi cùng không?"
Kiểu cười của Đường Lưu nhìn rất là tiện, nói:" Học kỳ này số lượng nữ sinh nhập học vào trường sư phạm Tô thành so nam sinh nhiều, nếu có ai nhìn vừa ý, nhanh chóng xuống tay.

Học đại học bốn năm không có một lần yêu đương oanh liệt, thì thật có lỗi với cuộc sống như trong tháp ngà bốn năm..

Anh chưa từng học đại học, chưa từng có người yêu thời đại học, đây là một tiếc nuối rất lớn của anh...."

Ta liếc hắn một cái, không có ý tốt hừ hừ hai tiếng, rồi không quan tâm đến anh ấy nữa
Đường Lưu tiếp tục nói:" Còn có á, anh đã nói chuyện với bên trường học bọn em rồi, em cũng đừng hỏi anh sao lại biết lãnh đạo trường em, dù sao thì em sẽ không ở trong KTX, mỗi tối đều phải về ngủ trong chung cư..

Đây là do ông họ yêu cầu, tiểu tử em đừng có mà ở lại qua đêm bên ngoài! Tuy em đã trôi qua sinh nhật mười tám tuổi, nhưng tốt nhất đừng làm loạn ở bên ngoài, hiện giờ thanh niên thật quá là qua loa rồi, làm hỏng cơ thể mình thì phiền phức lắm....."
Đường Lưu tên này dựa vào trong khoảng thời gian này dạy cho ta không ít thứ tốt, khi nói chuyện động bất động thì lại dùng khẩu khí như ông già, mỗi lúc mà anh ấy bày ra bộ mặt lên mặt dạy dỗ này, ta đều không nhịn được muốn rút giầy ra cho nó tiếp xúc với khuôn mặt của anh ấy
Vào lúc hai chúng ta đang đấu khẩu, một chiếc xe đen sang trọng dừng lại trước cửa tiệm
Khi mà nhìn thấy người đàn ông trung niên hói đầu từ trên xe đi xuống sau, ta và Đường Lưu đồng thời ngẩn ra
Không phải vì khổ người của người đàn ông niên này sắp bằng hai lần Đường Lưu mà vì người đàn ông trung niên này là nhân vật nổi tiếng thường xuyên xuất hiện trong các bản tin, doanh nhân nổi tiếng của Tô thành, tài sản trong tay gốm nhiều lĩnh vực của Tô thành như rạp chiếu phim, chuỗi siêu thị, đất đai.....
Người như vậy, sao lại có thể đến cái cửa hàng nhỏ xíu này của Đường lưu được?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui